Chương 1357 - Thái Tử Cơ Ngôn Tú
Thái Tử Cơ Ngôn Tú
Buổi lễ cử hành sắc phong Thái Tử kế vị của Cơ Ngôn Tú rất đơn giản, Đại Chu trước kia chẳng qua là một nước rất nhỏ mà thôi, cho nên cũng không nhiều lễ nghi phiền phức.
Toàn bộ buổi lễ chỉ chưa tới một canh giờ đã kết thúc, thậm chí ngay cả Đại Chu bốn mươi chín đạo những tổng bộ đầu kia cùng hành quân Đại tổng quản cũng không có mời tới, chẳng qua là cho người tới thông báo một chút.
Dẫu sao các nơi đều cần bọn họ trấn thủ, bây giờ Cơ Ngôn Tú chỉ là Thái tử, mà không phải hoàng tử, cho nên cũng không có cần long trọng như vậy, đến khi Cơ Ngôn Tú chân chính lên ngôi làm hoàng đế thì nói sau.
Mà sau buổi lễ, chuyện đại sự khiến mọi người để ý nhiều hơn so với Cơ Ngôn Tú thành Thái tử chính là Lục Phiến Môn thay đổi nhân sự.
Thiết Ngạo tuyên bố từ chức vị trí tổng bộ đầu ở Lục Phiến Môn. Vị trí này do Thiết Chiến trong tứ đại thần bộ nhận lấy. Tô Tín trở thành người đứng đầu tứ đại thần bộ.
Mặc dù lý lịch của Liễu Vô Tiền cùng Phương Cửu Nguyên so với Tô Tín tốt hơn, nhưng vị trí này bọn họ không có tư cách tranh.
Dẫu sao bàn về thực lực và chiến công, bọn họ so với Tô Tín chỉ có thể tự rước lấy nhục.
Sau này chỉ cần Thiết Chiến bế quan, như vậy Tô Tín liền có thể tạm thay chức trách tổng bộ đầu Lục Phiến Môn.
Mà càng làm cho người ta không nghĩ tới là người mới vừa đảm nhiệm vị trí còn trống của tứ đại thần bộ lại là Thái Hành sơn trại Nhị đương gia, “Yêu đao” Cơ Phóng Ca.
Không chỉ có như vậy, Tam đương gia của Thái Hành sơn trại “Đái Đao Diêm La” Bộ Thiên Long cũng là trở thành tổng bộ đầu Hà Nam đạo.
Hơn nữa tin đồn nói, Đại đương gia “Thiên hạ Vô Đầu” Kha Yển Nguyệt của Thái Hành sơn trại lại thành Đại Chu hoàng thất cung phụng, có điều bởi vì đây chỉ là vị trí trên danh nghĩa cho nên cũng không có tuyên dương trắng trợn mà thôi.
Cứ như vậy người trên giang hồ sáng tỏ, Thái Hành sơn trại lần này hẳn là cùng Đại Chu đạt thành quan hệ nào đó, song phương trực tiếp liên thủ, chính xác phải nói hẳn là Thái Hành sơn trại phụ thuộc Đại Chu, làm việc cho Đại Chu. Có điều tương tự với Tây Cương Mật tông, giữ vững quyền tự chủ lực.
Tất cả mọi người trong giang hồ không khỏi xúc động, mặc dù Cơ Hạo Điển tự chơi chết mình, nhưng thực lực Đại Chu vẫn như cũ không có chút nào tuột xuống, thậm chí nếu so với trước kia còn mạnh hơn rất nhiều.
Còn một chút thời gian, Tô Tín đều ở đây phụ tá Thiết Chiến xử lý một vài sự vụ của Lục Phiến Môn.
Bởi vì Cơ Hạo Điển gần đây trên giang hồ có chút hỗn loạn, Đại Chu bốn mươi chín đạo cũng không quá an ổn, cho nên không ít công việc tích lũy xuống.
Hai người Phương Cửu Nguyên cùng Liễu Vô Tiền này cũng không biết là bởi vì sợ Tô Tín hay là Thiết Chiến trả thù, cho nên khoảng thời gian này căn bản không có tới tổng bộ Lục Phiến Môn, mà là ở trong nhà không ra ngoài, không biết lại đang mưu tính cái gì, nhưng bất kể là Tô Tín hay Thiết Chiến cũng không quản bọn họ.
Hai người này đã mất đại thế. Quyền lực tự thân lúc đầu của hai người bọn họ đã bị đè ép đến cực hạn. Hơn nữa bây giờ Cơ Phóng Ca mới nhậm chức tứ đại thần bộ cũng người của Thiết gia và Tô Tín, sau này lời nói của bọn họ ở Lục Phiến Môn có thể nói là hoàn toàn không có tác dụng chút nào.
Thậm chí nếu không phải Thiết Chiến sợ nếu đem bọn họ gạt ra khỏi Lục Phiến Môn sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng, e rằng hai người bọn họ đã sớm cút.
Dẫu sao Cơ Ngôn Tú không phải Cơ Hạo Điển. Cơ Hạo Điển có thể cho nằm vùng Lục Phiến Môn ngăn được quyền lực Thiết Ngạo, nhưng Cơ Ngôn Tú không có gan này.
Mà Cơ Phóng Ca mới vừa nhậm chức mặc dù thực lực không kém, nhưng hắn dù sao cũng là xuất thân dân dã, cho tới bây giờ cũng chưa có tiếp xúc qua công việc triều đình, cho nên để cho Cơ Phóng Ca có thể hoàn toàn quen thuộc với phương thức làm việc của Lục Phiến Môn thì còn cần một đoạn thời gian rất dài.
Đến khi xử lý xong những sự vụ này của Lục Phiến Môn, thời gian đã qua ba ngày, nhưng Tô Tín lúc này cảm giác có chút không đúng, bởi vì Cơ Ngôn Tú cũng không có phái người đến tìm hắn.
Theo lý mà nói trước đây Cơ Ngôn Tú đã đáp ứng Tô Tín cho hắn thành lập một thế lực độc lập. Bây giờ hắn đã thành Thái tử, Tô Tín khẳng định hắn sẽ nhanh tới lôi kéo Tô Tín.
Kết quả giá đã qua ba ngày, Cơ Ngôn Tú bên kia một chút động tĩnh cũng không có, hắn đây là ý gì?
Trong mắt Tô Tín lóe lên một tia ánh sáng, hắn kêu Hoàng Bính Thành tới hỏi
“Lão Hoàng, Thục vương… Không đúng, bây giờ hẳn gọi hắn là Thái tử, hắn bên kia có động tĩnh gì không?”
Hoàng Bính Thành suy nghĩ một chút nói: “Cũng không có gì động tĩnh quá lớn, Thái tử mới vừa kế vị, bây giờ một mặt phát huy quyền lợi giam quốc, xử lý một ít công vụ Đại Chu. Ngoài ra thời gian này hắn vì khuếch trương lực lượng của bản thân nên đã từ trên giang hồ chiêu mộ không ít người làm tâm phúc. Điểm này ngược lại là rất bình thường, hơn nữa căn cứ vào tài liệu Lục Phiến Môn, trong này cũng không có nhân vật đáng nghi.”
Tô Tín gật đầu một cái, nói thẳng:
“Cùng ta đi gặp vị Thái tử điện hạ kia.”
Hoàng Bính Thành sững sốt một chút:
“Đi tìm hắn làm gì?”
Tô Tín lạnh lùng cười một tiếng nói:
“Đương nhiên là đi đòi nợ.”
Bây giờ Tô Tín vẫn hy vọng vị Thái tử điện hạ này có thể giữ lời hứa. Nếu không làm cứng quá với ai cũng không có lợi.