Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất

Chương 1367 - Muốn một công đạo

Chương 1367 - Muốn một công đạo
Đám người Phương Cửu Nguyên chật vật trốn về Thịnh Kinh thành. Mọi người thở dài một hơi, Trương Chiêu Hiển cau mày nói: “Vì sao người Địa Phủ không đuổi theo?”
Tất cả mọi người nhìn hắn một cái, hắn ta có ý gì đây chứ? Người của Địa Phủ phải đuổi theo giết thì hắn mới thấy dễ chịu?
Lâu Toàn Chung ngừng một lát, nói: “Dẫu sao chúng ta cũng là trọng thần triều đình. Người của Địa Phủ cũng không dám làm quá mức. Nếu như bọn họ dám đụng đến chúng ta thì đó chính là công khai khiêu chiến với triều đình.”
Trương Chiêu Hiển không nói nhiều nhưng trong lòng hắn vẫn có cảm giác không đúng.
Theo những gì hắn biết, Địa Phủ không phải là bên biết ngại chuyện.
Người khác có thể sẽ cố kỵ với triều đình, nhưng Địa Phủ thì không.
Tứ Đại Thần Bộ trước kia của Lục Phiến Môn, “Cửu Dực Hỏa Hoàng” Lưu Phượng Vũ là chết trong tay của Địa Phủ.
Bây giờ địa vị đám người này cũng không cao hơn so với Lưu Phượng Vũ ở chỗ nào. Địa Phủ có cái gì mà không dám giết?
Cả đám về tới phủ Thái tử, Cơ Ngôn Tú trông thấy bọn họ trở về, lập tức cười lớn, ra ngoài nghênh đón, hỏi: “Chư vị nhanh như vậy đã về rồi à? Xem ra lần hành động đầu tiên của Long Ảnh quân rất thuận lợi nhỉ?”
Mọi người ở đó đều lúng túng, không một ai lên tiếng.
Lúc này, Cơ Ngôn Tú cho dù có ngốc cũng có thể nhìn ra có gì không đúng, hắn liền vội vàng hỏi: “Xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay sao?”
Mọi người liếc nhau, vẫn là Lâu Toàn Chung kể hết những việc đã xảy ra. Ngay lập tức, sắc mặt của Cơ Ngôn Tú trầm xuống.
Hắn chính là sợ điểm đó. Công lao thì không thấy, mà đã thành trò cười cho thiên hạ.
Ôn Dục đứng bên cạnh Cơ Ngôn Tú bĩu môi. Hắn cũng biết kết quả sẽ là thế này.
Điện hạ vẫn có hơi nóng lòng thành sự rồi. Long Ảnh quân mới thành lập được có vài ngày. Huấn luyện cũng chưa được buổi nào đã kéo ra ngoài thực hiện nhiệm vụ. Căn bản, chúng vẫn là đám ô hợp.
Hơn nữa, mấy tên thủ lĩnh dẫn đầu này cũng xuất thân từ giang hồ, chỉ có mình Phương Cửu Nguyên là võ giả xuất thân Lục Phiến Môn chính thống. Thế mà còn không phải là chủ sự. Kết quả bây giờ là đã đoán được trước.
Cơ Ngôn Tú muốn khiển trách những người này một chút, trách bọn họ không điều tra rõ ràng mà đã động thủ.
Nhưng mấy người đó đều là tâm phúc của hắn, Cơ Ngôn Tú cũng không muốn quá căng thẳng với bọn họ, cho nên chỉ nói một câu không nặng không nhẹ: “Được rồi, lần sau chú ý chút. Đừng có thấy chuyện gì là cũng nhao hết lên thế.”
Mọi người ở đây ai cũng thở phào nhẹ nhõm. Song, lúc này một tên thị vệ phủ Thái tử vội vã đi tới, nói: “Điện hạ! Cường giả Dương Thần cảnh Hậu Thổ ở Địa Phủ dẫn một đám võ giả đến Thịnh Kinh thành, nói là muốn đòi một cái công đạo! Bây giờ đang giằng co với ba người Cơ Huyền Viễn đại nhân, Lâm Tông Việt đại nhân, Thiết Chiến đại nhân. Cơ Huyền Viễn đại nhân bây giờ chỉ đích danh Thái tử ngài qua đó.”
Sắc mặt của Cơ Ngôn Tú và đám người Phương Cửu Nguyên nhất thời biến đổi.
Bọn họ còn nhớ Sở Giang Vương của Địa Phủ kia có nói phải cho Địa Phủ một câu trả lời. Khi đó họ còn không rõ lắm. Hóa ra Sở Giang Vương này lại chờ bọn họ ở đây!
Cơ Ngôn Tú hung hăng liếc nhìn bọn họ, lạnh giọng: “Đi cùng ta qua đó!”
Trước đó một khắc, cửa Thịnh Kinh thành đã kín bưng không còn chỗ trống. Hậu Thổ dẫn theo Tô Tín và một đám võ giả Địa Phủ trực tiếp đối mặt với Cơ Huyền Viễn và các cường giả Đại Chu khác, khí thế không suy yếu chút nào.
Bởi vì có Thiết Chiên, Lâm Tông Việt, mấy người quen ở đây cho nên Tô Tín cũng không nói gì nhiều, chẳng qua chỉ đứng phía sau, thả khí thế của mình ra làm nền.
Dù sao hôm nay bọn họ tới để diễn trò. Nhân vật chính cũng không phải là hắn mà là đám người Hậu Thổ rảnh rỗi nhàm chán muốn thư giãn kia.
Đám người Cơ Huyền Viễn rất đau đầu. Khoảng thời gian này, chuyện của Cơ Hạo Điển cũng đủ khiến họ tâm phiền ý loạn rồi. Kết quả, lúc đầu Địa Phủ này ở Quan Thiên Yến không xuất hiện, bây giờ lại ló đầu ra, còn nghênh ngang như vậy, thật sự cho là Đại Chu dễ bị bắt nạt hay sao?
Cho nên, Cơ Huyền Viễn lạnh lùng nói: “Lúc trước ở Quan Thiên Yến, Tiêu gia lão tổ Tiêu Thiên Ngạo xuất thủ, lão tổ Ứng Thiên Qua của Danh Kiếm sơn trang cũng xuất thủ. Phương trượng Huyền Khổ của Thiếu Lâm Tự cũng xuất thủ. Ngay đến cả Lý Bá Dương của Tạo Hóa Đạo Môn cũng xuất thủ. Nhưng thế thì sao? Đại Chu ta đây vẫn dám chiến hết!
Địa Phủ các ngươi mạnh, đúng, không sai. Nhưng nếu muốn khiêu khích tôn nghiêm của Đại Chu ta thì vẫn chưa đủ đâu! Có bản lĩnh thì cho Địa Tạng vương ra tay! Cùng lắm là đánh một trận! Ta lại muốn xem thử trên giang hồ này có ai muốn là kẻ địch với Đại Chu ta!”
Lần này Cơ Huyền Viễn thực sự nổi giận. Vốn dĩ Quan Thiên Yến kia có rất nhiều môn phái liên thủ đánh đến Thịnh Kinh thành, cái này cũng đủ khiến Đại Chu bọn họ mất hết mặt mũi. Tuy rằng Cơ Hạo Điển không chết trong tay bọn họ, nhưng mất mặt là không tránh khỏi.
Kết quả bây giờ thì hay rồi, cơn phong ba Quan Thiên Yến còn chưa qua, người Địa Phủ lại đến đây tìm phiền toái. Thật đúng là cho rằng Đại Chu bọn họ là bùn đất, ai cũng có thể đạp lên à?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất