Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất

Chương 1379 - Khởi binh vấn tội

Chương 1379 - Khởi binh vấn tội
Bắc Cực Tử Vi Đại Đế khịt mũi coi thường lời ngụy biện của Phương Cửu Nguyên, hắn cười lạnh, nói: “Thông báo trước cho Đại Chu? Nực cười! Nếu Thiên Đình ta có hành động gì cũng báo trước cho Đại Chu các ngươi, thế thì chẳng phải Thiên Đình ta lệ thuộc vào Đại Chu các ngươi hay sao?”
Phương Cửu Nguyên vừa muốn nói gì nhưng liền bị Cơ Huyền Viễn trừng mắt ngăn lại.
Chuyện này vốn chính do hắn gây nên, hiện tại hắn còn muốn gì nữa? Tuyệt không nể mặt người Thiên Đình chắc? Mọi người đánh một trận mới chịu hay sao?
Cơ Huyền Viễn trả lời Bắc Cực Tử Vi Đại Đế, trầm giọng nói: “Đại Chu ta không có ý đối địch với Thiên Đình. Chuyện lần này thực sự chỉ là hiểu lầm.”
Bắc Cực Tử Vi Đại Đế lạnh lùng nói: “Thiên Đình chúng ta chịu tổn thất lớn như thế, một câu hiểu lầm của ngươi thì giải quyết hết tất cả được à? Chuyện lần này Thiên Đình ta muốn có được một câu trả lời!”
“Ngươi muốn thế nào?”
“Đại Chu các ngươi hiện tại có tám khối thạch bản Bạch Ngọc. Mà Thiên Đình chúng ta chỉ có sáu khối. Đưa cho chúng ta hai khối khoách ấn mà chúng ta thiếu kia, chuyện lần này coi như xong.” Bắc Cực Tử Vi Đại Đế mắt lóe một tia tinh ranh, trầm giọng nói.
Giao dịch lần này với Kim Trướng Hãn Quốc, hắn vốn cũng chẳng để trong lòng. Nếu không phải Phương Cửu Nguyên phá hư chuyện này thì hắn cũng sẽ chẳng ra mặt.
Nhưng chuyện này vừa xảy ra, Bắc Cực Tử Vi Đại Đế liền lập tức biết được đây là một cơ hội tốt!
Bàn về nghiên cứu Bạch Ngọc thạch bản, trước mắt, trong giang hồ thì Địa Phủ là tinh thâm nhất.
Một là bởi Tô Tín là người Địa Phủ cho nên lúc ban đầu trao đổi khoách ấn trên phiến Bạch Ngọc, Địa Phủ và Đại Chu đều tập hợp đủ, mà Thiên Đình lại chỉ có sáu khối.
Cho nên trên phương diện nghiên cứu thạch bản Bạch Ngọc này, Thiên Đình lại kém hơn Địa Phủ và Đại Chu một bậc. Cho nên, bọn họ cũng giống như Địa Phủ, đều đang đi tìm những thứ đồ vật có liên quan đến thạch bản Bạch Ngọc kia.
Chỉ có điều, vật này cũng không phải dễ tìm, chỉ có lẻ tẻ một chút cũng rất có hạn với nghiên cứu của bọn họ.
Cho nên Bắc Cực Tử Vi Đại Đế vừa nhìn thấy cơ hội như vậy liền muốn đoạt hai khối khoách ấn từ Đại Chu về tay.
Chỉ có điều, Cơ Huyền Viễn không hề nghĩ ngợi, thẳng thừng cự tuyệt: “Không thể nào! Đại Chu ta tuyệt đối không bị uy hiếp, cũng không có ai dám uy hiếp Đại Chu ta! Khoách ấn thạch bản Bạch Ngọc kia ngươi đừng mơ tới nữa!”
Đại Chu bình định thiên hạ hơn hai mươi năm. Những cường giả có uy tín từ ngày xưa kia vẫn còn sống sờ sờ đấy. Thực lực coi như không phải tột cùng như ngày xưa, nhưng cũng không ít đi bao nhiêu. Cho nên, thái độ đối với các thế lực trong giang hồ, Đại Chu có thể nhượng bộ nhưng sẽ không mềm yếu nhẫn nhịn.
Tiêu gia ngày xưa dám to gan bày mưu tính kế với Đại Chu, Đại Chu liền bắt Tiêu gia trả giá đắt, khiến cho Tiêu gia bị cấm đoán mấy năm.
Bởi vì ngay cả Tiêu gia cũng không dám đánh cuộc Đại Chu có thật dám ra tay với hắn hay là không.
Huống chi nếu thật có ngày hôm đó thì hoặc là một đám người trong giang hồ đến làm người giảng hòa vì dù sao bọn họ cũng không muốn sinh linh đồ thán. Còn không thì chính là Tiêu gia chủ động chịu thua nhận tội. Kết quả, một trong sáu đại thế gia, Tiêu gia chọn nhượng bộ. Bây giờ coi như là đối mặt với Thiên Địa Nhị Cung Thiên Đình, thì Đại Chu vẫn sẽ không nhượng bộ.
Bắc Cực Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói: "Không có thương lượng? Cơ Huyền Viễn, hiện tại bây giờ Đại Chu thế nào, trong lòng ngươi biết. Lấy khoách ấn thạch bản Bạch Ngọc ra, ta đảm bảo, trong khoảng thời gian này sẽ không gây phiền toái gì cho Đại Chu ngươi. Ngươi hẳn phải biết danh dự của Thiên Đình ta là thế nào.”
Cơ Huyền Viễn lắc lắc đầu nói: "Không có cửa thương lượng đâu. Muốn lấy khoách ấn thạch bản Bạch Ngọc thì trừ phi Thiên Đình các ngươi có gan tới đây cướp!”
Khoách ấn thạch bản Bạch Ngọc này đúng là không có nhiều tác dụng lắm với Đại Chu. Trước đó Cơ Hạo Điển dùng nó để nghiên cứu bí pháp trường sinh. Bây giờ muốn nghiên cứu vào tầng sâu hơn thì phải tiếp tục đưa nhân lực và vật lực vào nó. Dưới tình huống không có mục tiêu rõ ràng, Đại Chu cũng không muốn trả giá đắt để nghiên cứu vật này.
Nhưng ngay cả như vậy thì Thiên Đình muốn lấy nó cũng không thể nào được.
Thiên Đình lòng lang dạ sói ai mà không biết? Mặc dù tác dụng của Bạch Ngọc thạch bản hình như rất nhỏ, nhưng ai biết trong này còn cất giấu bí mật gì? Cho nên Cơ Huyền Viễn tuyệt đối sẽ không đem giao cho Thiên Đình để Thiên Đình tăng cường thực lực của bọn họ.
Bắc Cực Tử Vi Đại Đế lúc này cười phá lên: “Được, được, được! Quả nhiên không hổ là Đại Chu. Trận này Thiên Đình ta ghi nhớ. Nơi này là Thịnh Kinh thành, ta sẽ không động thủ với các ngươi ở đây. Có điều, sau này Thiên Đình ta tất nhiên sẽ cho các ngươi một phần đại lễ!”
Nói xong, Bắc Cực Tử Vi Đại Đế đưa người rời đi. Đông đảo cường giả Đại Chu ở đó nhất thời chùng xuống.
Thật ra thì nhiều năm như vậy, Đại Chu cùng với Địa Phủ và Thiên Đình cẫn chưa xảy ra xung đột gì quá lớn. Nguyên nhân chỉ có một ấy chính là bọn họ quá mạnh. Một khi khống chế không được phạm vi xung đột thế thì hai bên sẽ chịu tổn thất tương đối kinh người.
Đại Chu mạnh là mạnh về số người. Bất kể là võ giả tầng dưới cùng hay là võ giả tầng cao nhất, có thể nói Đại Chu là đông đảo nhất trong giang hồ. Không tông môn nào dám đơn độc nhảy ra rêu rao muốn khiêu khích Đại Chu, hay muốn tạo phản. Như vậy không khác nào tìm chết.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất