Chương 1381 - Xuất thủ
Tô Tín cũng không nói toàn bộ kế hoạch cho Hoàng Bỉnh Thành. Kỳ thực từ lúc vừa mới bắt đầu Tô Tín đã muốn kéo Cơ Ngôn Tú xuống khỏi ngôi Hoàng đế rồi.
Nguyên nhân lúc trước Tô Tín lựa chọn Cơ Ngôn Tú kế vị ngôi Tân hoàng rất đơn giản. Bởi vì hắn là người quen cũ, hơn nữa năng lực của hắn cũng coi như không có trở ngại. Thêm nữa, hắn còn hứa hẹn với Tô Tín, bấy giờ mới khiến Tô Tín lựa chọn nâng đỗ cho Cơ Ngôn Tú lên ngôi Hoàng đế này.
Chỉ có điều lòng người đều dễ thay đổi. Tô Tín giỏi nhìn thấu lòng người, nhưng hắn nhưng không cách nào tính toán nổi biến hóa lòng người. Dĩ nhiên điểm ấy dù có là tông sư giỏi nhất về chuyện bói toán trên giang hồ cũng không làm được.
Cho nên Tô Tín ngược lại cũng không hối hận đã chọn sai người, sai rồi chính là sai rồi, hối hận cũng vô dụng. Cái này sai thì cùng lắm đổi cái khác là được.
Đây không phải Tô Tín ngông cuồng, mà là Tô Tín có tự tin chắc chắn.
Từ Cơ Hạo Điển, Tô Tín có thể nhìn ra, những tên họ Cơ này chẳng có lấy một người đáng tin cậy. Hắn cũng từng nói với Hoàng Bỉnh Thành lời này.
Cho nên lúc ban đầu trên đường đi lấy hoa ngưng thần, Tô Tín liền nghĩ cách làm sao để đối phó với Cơ Hạo Điển. Cũng vậy, lúc hắn nâng đỡ Cơ Ngôn Tú thượng vị cũng đã tính kế làm sao mới lôi Cơ Ngôn Tú xuống khỏi ngôi Hoàng đế được.
Đại Chu hiện tại cũng coi như là căn cơ của Tô Tín, phấn đấu lâu như vậy Tô Tín mới có được nền móng như hiện tại nên hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy.
Cơ Ngôn Tú muốn làm căng thì đổi một Hoàng đế khác là được rồi. Dù sao thì Cơ Hạo Điển cũng không thiếu con trai.
"Lão đại, tiếp đến cần phải làm sao?" Hoàng Bỉnh Thành trầm giọng hỏi.
Đối với Hoàng Bỉnh Thành, Hoàng đế Đại Chu cái gì chẳng qua là chó má mà thôi, hắn mãi mãi cũng chỉ cống hiến cho một người là Tô Tín.
Cho nên cho dù có khiếp sợ không thôi với câu nói trước đó của Tô Tín, nhưng hắn vẫn bình tĩnh lại trước, hỏi dò đối sách của Tô Tín.
Tô Tín vừa dùng ngón tay trỏ gõ lên bàn vừa nói: "Với tình trạng hiện tại của Cơ Ngôn Tú, muốn kéo hắn xuống Hoàng vị kỳ thực rất đơn giản, chỉ cần giải quyết ba người là có thể."
"Ba người kia là?"
"Thiết Chiến, Lâm Tông Việt, Cơ Huyền Viễn!"
Dưới tình trạng cường giả Chân Vũ cảnh không xuất thế, trước mắt, chủ sự chân chính bên trong Thịnh Kinh thành thật ra chính là ba người bọn họ.
Hoàng Thất Cung Phụng Đường bởi vì ngày thường không nắm giữ thực quyền, cho nên bọn họ dĩ nhiên cũng sẽ không quản lý nội vụ Đại Chu. Bọn họ chỉ là nhận tiền làm việc mà thôi, mặc kệ ai là Hoàng đế. ChỈ cần cho bọn họ đủ thì Hoàng Thất Cung Phụng Đường sẽ tiếp tục đứng về phía Đại Chu.
Cho nên ba người trước mắt này phân biệt đại diện cho thế lực và lợi ích của Lục Phiến Môn, Thiết gia cùng hoàng tộc họ Cơ.
Hoàng Bỉnh Thành nhíu mày nói: "Thiết đại nhân hẳn không có vấn đề, nhưng hai người còn lại kia phải đối phó thế nào?"
Với địa vị ở Lục Phiến Môn của Tô Tín, cộng thêm khoảng chuyện mà bọn Phương Cửu Nguyên làm ra thời gian này, Thiết Chiến hẳn cũng sớm đã thất vọng đối với Phương Cửu Nguyên, Liễu Vô Tiền, và Cơ Ngôn Tú rồi.
Cho nên Tô Tín nghĩ, muốn được Thiết Chiến chống đỡ rất đơn giản. Có điều, hai người còn lại thì khó nuốt.
Lâm Tông Việt đại diện cho lợi ích của quân đội. Hiện tại, không ai biết hắn nghĩ gì.
Nhưng dùng cái mông nghĩ cũng biết, chuyện lớn như phế lập Thái tử Lâm Tông Việt có dễ dàng đồng ý hay không?
Mà Cơ Huyền Viễn thân là hoàng tộc họ Cơ, hắn nhất định là phải giữ gìn mặt mũi cho Cơ gia cùng người Đại Chu.
Chuyện như phế lập Thái tử thể hiện rõ ràng chính là tại đánh mặt Đại Chu, hiển nhiên hắn cũng không dễ dàng đồng ý như vậy.
Cho nên theo Hoàng Bỉnh Thành, chuyện này không phải khó mà là rất khó.
Tô Tín lấy ra một quyển sách, đưa cho Hoàng Bỉnh Thành nói: "Ngươi đem vật này giao cho Lâm Tông Việt. Nói bóng gió ý của ta cho Lâm đại nhân. Sau khi hắn nghe xong ta nghĩ hẳn là hắn biết phải lựa chọn như thế nào.
Nếu như hắn nhận lấy rồi cho ngươi đi, thì chứng tỏ Lâm đại nhân lựa chọn ủng hộ ta. Nếu hắn trả về, thì ý kia liền có thể tưởng tượng được. Có điều, ta đoán hắn hẳn là sẽ không làm như vậy."
Hoàng Bỉnh Thành gật đầu một cái, hắn trực tiếp lấy sách đi ra khỏi cửa, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn một cái xem bên trong quyển sách này là gì. Dù sao, chỉ cần đại nhân chắc chắn thì không có vấn đề gì.
Món đồ mà Tô Tín để cho Hoàng Bỉnh Thành mang cho Lâm Tông Việt kỳ thực rất đơn giản, chính là mười hai thức đầu trong Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ.
Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ thật ra nên tính là một loại phương thức ứng dụng nội lực, một loại võ đạo chiến đấu. Khí là Thần, Ý là Thể, Hình là Dụng, ở trong đó có chứa ba mươi sáu cách biến hóa.
Đơn giản mà nói môn công pháp này nặng ý cảnh nhiều hơn nặng chiêu thức, sau khi tu luyện tới cảnh giới đại thành đã không có phân chia ba mươi sáu loại biến hóa nữa. Một quyền đánh ra chính là thiên biến vạn hóa.
Cho nên hiện tại Tô Tín đưa mười hai thức đầu của Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ đi, nhưng chẳng qua hắn chỉ là đưa đi một cái “Hình”, chứ không đưa “Thần” đi.
Có điều, đối với Lâm Tông Việt mà nói như vậy cũng đủ, hắn có võ đạo của hắn. Tuy rằng đó cũng là con đường võ đạo giống với Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ, nhưng cũng vẫn có chút xíu khác biệt.
Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ mặc dù là kỳ công, nhưng vẫn chưa đến mức khiến Lâm Tông Việt bỏ qua võ đạo mà hắn khổ tu gần trăm năm để chuyên tu Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ.