Chương 1400 - Đưa lễ vật cho Lý Phôi (2)
Đúng như Tô Tín nói, đây chỉ là một thức tàn chiêu, hắn chỉ có thể miễn cưỡng dẫn động, chứ không cách nào sử dụng.
"Đây là kiếm pháp gì?" Lý Phôi khàn giọng hỏi.
Tô Tín thu kiếm của hắn lại, trầm giọng nói: "Đây là Đoạt Mệnh Thập Ngũ Kiếm."
Đoạt Mệnh Thập Ngũ Kiếm mà Tô Tín triển khai ra chính là chiêu thức lúc trước hắn dùng ở Cửu Trọng Kiếm Các để đối phó với Sầm Vệ Trang.
Chỉ có điều một kiếm này Tô Tín chỉ là dùng tiêu hao phẩm, cho nên dù cho Tô Tín có từng sử dụng một lần thì cụng chỉ có thể nhớ mang máng cảm thụ cảu một kiếm này chứ không cách nào hoàn toàn sử dụng được.
Đương nhiên nếu như Tô Tín chịu dùng phản phái trị, dùng mười lần tám lần tiêu hao phẩm phỏng chừng có thể miễn cưỡng sử dụng Đoạt Mệnh Thập Ngũ Kiếm này. Có điều, như vậy thì không có ý nghĩa gì. Có nhiều phản phái trị như thế thì chi bằng Tô Tín đi rút thưởng còn hơn.
Kiếm pháp của Lý Phôi kiếm tẩu thiên phong, cho nên Tô Tín cũng tính cho Lý Phôi một ít kiếm đạo của hắn hòa vào trong đó.
Đoạt Mệnh Thập Ngũ Kiếm này chính là kiếm chết, rất hợp với khí tức của Lý Phôi. Trước mắt, Tô Tín chẳng qua chỉ dùng một thức tàn mà triển khai ra, Lý Phôi có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu thì phải xem bản thân Lý Phôi rồi.
Lý Phôi gật gù, trong mắt lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
Hắn có thể cảm giác được, thức kiếm pháp này kiếm đạo của nó và mình tương đối phù hợp, cho nên hắn lập tức ngồi xếp bằng trên mặt đất nhắm mắt lại cảm ngộ ý tử vong trong một lưỡi kiếm Đoạt Mệnh Thập Ngũ Kiếm kia.
Tô Tín đi ra khỏi mật thất, chừa lại không gian cho Lý Phôi.
Sau khi đi ra ngoài, Tô Tín tìm đến Hoàng Bỉnh Thành nói: "Ngươi dẫn người đi một chuyến đến Giang Nam đạo và Giang Hoài đạo. Mang tất cả người của Tô gia về. Đồng thời cũng dẫn theo mấy tâm phúc thực sự đáng giá do chúng ta bồi dưỡng về đây luôn. Sau khi Lý Phôi làm Tứ Đại Thần Bộ chúng ta phải ngay lập tức lên đường đến Tây Bắc đạo.”
Hoàng Bỉnh Thành gật gù, lập tức chuẩn bị dẫn người đi tới Giang Nam đạo.
Bên phía Bắc Nguyên đạo ngược lại cũng không gấp. Dù sao khoảng cách giữa hai bên gần, tâm phúc của Tô Tín cũng nhiều như vậy, đến lúc đó cứ dẫn người rời đi là được.
Sáng sớm ngày hôm sau, Lý Phôi đúng giờ xuất quan, mấy môn công pháp kia hắn thậm chí còn chưa cả nhập môn. Một đêm này nhiều lắm cũng chỉ tính là hơi hiểu một chút mà thôi.
Có điều, thời gian còn dài, với thiên tư của Lý Phôi thì chỉ cần mười mấy ngày là hắn có thể bước đầu nhập môn mấy môn công pháp này rồi.
Nghi thức sắc phong Tứ Đại Thần Bộ Lục Phiến Môn chỉ dùng nửa canh giờ cũng đã hoàn thành, sau đó trong buổi tiệc rượu, một đám võ giả Lục Phiến Môn đều nhìn Lý Phôi với vẻ ước ao cùng đố kị.
Trong lòng bọn họ lúc này đều giống với Tề Long, chắc chắn là không phục Lý Phôi.
Bên trong Lục Phiến Môn cao thủ vô số, võ giả Dung Thần Cảnh thâm niên lâu năm tuyệt đối không ít. Cũng có cả tư cách để làm Tứ Đại Thần Bộ dự bị. Nhưng không ngờ lại bị một tên Hóa Thần cảnh đoạt mất.
Có điều, bọn họ ước ao đố kị cũng vô dụng, ai nói người ta theo đúng người chứ?
Hiện tại, thế lực và địa vị của Tô Tín đều không phải là cái bọn họ có thể khiêu khích, cho nên đám người này cũng chỉ có thể giấu bất mãn ở trong lòng. Thậm chí còn có mấy người suy nghĩ có phải cũng nên đến nhờ vả nói tốt cho vài câu?
Tiệc rượu qua đi, Tô Tín bên này chỉnh đốn lại lực lượng hắn chuẩn bị dẫn từ Bắc Nguyên đạo đến Tây Bắc đạo. Còn Lý Phôi lại đang chuyên tâm tu luyện, muốn mau được vào nhập môn mấy môn công pháp kia.
Hiện tại chỉ chờ Hoàng Bỉnh Thành mang theo người của Giang Nam đạo lại đây, thế thì bọn họ có thể đi tới Tây Bắc đạo ngay rồi.
Có điều, kế hoạch thường thường không có thay đổi nhanh, lúc này chỉ mới vừa qua năm ngày, Thiết Chiến đã cho người gọi Tô Tín đến nghị sự.
Hiện tại Thiết Chiến là Tổng bộ đầu cao quý, chuyện có thể kinh động hắn là lớn bao nhiêu, điểm ấy có thể tưởng tượng được.
Vừa vào cửa Thiết Chiến liền nói: "Tây Bắc đạo xảy ra chuyện. Có khi ngươi phải xuất phát sớm."
Tô Tín nhíu mày hỏi: "Chỗ đó thì có thể xảy ra chuyện gì? Lẽ nào là đám Tây Bắc dị tộc nương nhờ Kim Trướng Hãn Quốc?"
Trong lịch sử cái nhóm Tây Bắc dị tộc này vẫn luôn duy trì trung lập, trên căn bản thế lực ai lớn, bọn họ sẽ đầu phục người đó.
Chỉ có điều cái gọi là nương nhờ này cũng chỉ là nghe lệnh không nghe tuyên mà thôi. Cứ coi như bọn họ thật sự đầu phục Kim Trướng Hãn Quốc, những người này cũng tuyệt sẽ không động thủ với Đại Chu.
Huống hồ trước mắt Đại Chu mặc dù có chút loạn, nhưng thực lực vẫn hơn Kim Trướng Hãn Quốc một bậc. Cái nhóm Tây Bắc dị tộc này đầu óc có vấn đề mới sẽ tìm đến phía Kim Trướng Hãn Quốc.
Thiết Chiến sắc mặt âm trầm nói: "Tây Bắc đạo hành quân Đại tổng quản Chương Trung Nghiệp bị giết trong Tổng Quản phủ của hắn. Trước mắt, quân đội bên kia rất kích động, nếu như không phải có Lâm Tông Việt can ngăn thì đám người này e cũng muốn loạn."
Tô Tín nghe vậy sắc mặt cũng biến sắc, chuyện này thật không nhỏ.
Trong bốn mươi chín đạo ở Đại Chu, mỗi một đạo có Tổng bộ đầu cùng hành quân Đại tổng quản đều có Hóa Thần Cảnh cũng có cả Dung Thần Cảnh. Tuy rằng không thể nào so với mấy thế lực hàng đầu, nhưng bọn họ đại diện cho mặt mũi của triều đình.
Cho nên qua nhiều năm như vậy những Tổng bộ đầu cùng hành quân Đại tổng quản này có tại thời điểm đối địch bị đánh giết, cũng có người không may bỏ mình, nhưng bị giết ở địa bàn của mình thì vẫn là trên đầu ngón tay.
Đối phương làm như thế là đang trắng trợn đánh vào mặt Đại Chu, đánh vào mặt quân đội, chẳng trách đám người quân đội kia lại tức giận.