Chương 1401 - Phi Long thành
Chuyện này ở Tây Bắc Đạo quả thực rất khó mà giải quyết. Một hành quân Đại Tổng quản bị giết, chuyện này kiểu gì cũng phải có một câu trả lời hợp lý mới được.
"Trước mắt biết chuyện này là ai làm không?" Tô Tín hỏi.
Thiết Chiến trầm giọng nói: "Chắc chắn là nhóm Tây Bắc dị tộc, không còn nghi ngờ gì! Toàn bộ Tây Bắc đạo cũng chỉ có bọn họ mới có gan này.
Có điều nguyên nhân cụ thể thì không rõ, còn cần ngươi đi điều tra kĩ càng một phen, đồng thời mau chóng giải quyết chuyện này."
Tô Tín gật gật đầu nói: "Được, ta sẽ ngay lập tức dẫn người lên đường."
Bên phía Hoàng Bỉnh Thành ắt là không đuổi kịp, cho nên Tô Tín liền cho người thông báo đến hắn một tiếng để hắn tự về Thịnh Kinh thành, còn Tô Tín sẽ mang theo mấy trăm người đến Tây Bắc đạo trước.
Mấy trăm người này mặc dù ít nhưng người yếu nhất cũng là Tiên Thiên cảnh. Tất cả họ còn là tâm phúc của Tô Tín. Có nhóm người này đánh tiền trạm cũng đủ rồi.
Lý Phôi và Hoàng Bỉnh Thành, Tô Tín đều mang theo, mà Tề Long thân là Tổng Bộ đầu ở Thịnh Kinh thành, dĩ nhiên không thể đi. Hắn còn phải phục trách quản lý công việc ở Thịnh Kinh thành.
Tây Bắc đạo sát với Đại Chu cùng Kim Trướng Hãn Quốc. Tuy nơi này diện tích lớn nhưng phần lớn đều là núi hoang, thảo nguyên và một vài đất hoang gò đồi, không giống như đất ở Trung Nguyên đại đa số đều là nơi non xanh nước biếc, thích hợp cho tông môn trú đóng.
Có điều, chuyện này cũng không có nghĩa là thực lực Tây Bắc đạo yếu. Dân tình ở đây dũng mãnh dĩ nhiên cũng khiến vũ phong cường thịnh. Hơn nữa, không có tông môn lớn chèn ép, hào kiệt dân gian quật khởi từ Tây Bắc đạo nhiều không kể xiết.
Nghe nói tổ tiên của đại hội chủ “Bình thiên vương” của Thất Hùng hội, Thẩm Vô Danh ngày xưa chính là võ giả xuất thân Tây Bắc đạo
Sau khi Tô Tín dẫn người bước vào Tây Bắc đạo, cũng không nhìn thấy quá nhiều võ giả. Những Tây Bắc dị tộc đều có chỗ ở riêng của mình. Đại đa số đều ở chốn xa xôi của Tây Bắc đạo, dĩ nhiên sẽ không xuất hiện ở đây.
Thành lớn ở Tây Bắc đạo rất ít, vị hành quân Đại tổng quản Chương Trung Nghiệp bị giết kia ở trong thành Phi Long lớn nhất ở Tây Bắc đạo.
Lúc này bên trong thành Phi Long, ba thế lực võ lâm lớn nhất trong thành đều đang tập trung ở một chỗ, vẻ mặt buồn thiu.
Tây Bắc đạo chính là thiên hạ của Tây Bắc dị tộc, những người này được truyền thừa từ lâu đời, tính tình cực đoan bài ngoại.
Thế gia khác với thị tộc. Thế gia là dung nhập vào trong giang hồ, giống như Tiêu gia vậy. Tuy rằng dựa vào huyết thống truyền thừa, nhưng kỳ thực vẫn lấy người ngoại tộc. Cho nên Tiêu gia mới là Tiêu gia chứ không phải gọi là Tiêu tộc.
Mà những Tây Bắc dị tộc này tuy rằng quy mô phần lớn đều rất nhỏ, thậm chí có nơi chỉ có mấy trăm người, nhưng bọn họ xưa nay không lấy người ngoài. Bất kể là người Trung Nguyên hay là người Kim Trướng Hãn Quốc.
Cho nên ở trong môi trường này, thế lực tông môn ở toàn bộ Tây Bắc đạo có thể đếm được trên đầu ngón tay, phần lớn đều là tán tu hoặc là tán tu võ giả tạo thành thế lực phân tán.
Trước mắt, Phi Long thành này mặc dù là thành lớn nhất Tây Bắc đạo, nhưng trong thành, kỳ thực chỉ có ba thế lực võ lâm, lần lượt là Đông Lâm tông, Triệu gia, Lạc Nguyệt Kiếm tông.
Ba phe thực lực này cũng không coi là quá mạnh. Trong đó, chỉ có Lãnh Nguyệt Kiếm tông có một tên Dung Thần Cảnh võ giả, hơn nữa tuổi đã già, hơn mười năm chưa từng ra tay.
Chưởng môn nhân của ba phái đều mang vẻ mặt sầu lo. Trong đó, gia chủ Triệu gia Triệu Lan thở dài nói: "Ôi, lần này chúng ta lại gặp tai bay vạ gió. Chương Trung Nghiệp này chết không sao, nhưng hắn lại chết trong Phi Long thành. Triều đình đã phái người tới rồi, hơn nữa còn là Tứ Đại Thần Bộ Tô Tín, người có uy danh hiển hách trên giang hồ. Gần đây hắn còn được gia phong Tây Bắc Tiết Độ Sứ, Ám Vệ Đại tổng quản, quyền thế trong tay ngập trời. Nếu hắn đến thẩm vấn chúng ta, chúng ta phải nói như thế nào?"
Tông chủ Đông Lâm tông, Trác Đông Thiên chính là một tên đại hán tướng mạo hào sảng, da đen đỏ, hốc mắt hơi trũng sâu, không giống võ giả Trung Nguyên.
Trên thực tế hắn quả thực không phải là người Trung Nguyên, mà chính là võ giả xuất thân từ Kim Trướng Hãn Quốc. Có điều, hắn đã rời Kim Trướng Hãn Quốc từ khi còn bé, cho nên nói chuyện, làm việc không khác gì so với võ giả Trung Nguyên.
Đối với lo lắng của Triệu Lan Trác Đông Thiên có chút lơ đễnh nói: "Triệu gia chủ ngươi lo lắng quá rồi, chuyện không phải chúng ta làm, chúng ta sợ cái gì?"
Triệu Lan lo lắng nói: "Tuy rằng không phải chúng ta làm, nhưng ba phái chúng ta là địa đầu xà ở Phi Long thành, đến lúc đó, Tô Tín hỏi đến chúng ta làm sao trả lời?
Thác Bạc thị kia đúng là không đáng làm người! Các ngươi muốn giết Chương Trung Nghiệp, giết lúc nào không được, nhất định phải động thủ tại Phi Long thành, hành vi như vậy chẳng phải là vùi chúng ta vào nơi nguy hiểm à?
Ngươi nói nếu như Tô Tín kia hỏi đến, rốt cuộc chúng ta nói hay là không?"
Nhắc tới Thác Bạt thị, trong mắt Trác Đông Thiên lóe lên vẻ kiêng kị: "Nếu theo ta nói thì hay là giả câm vờ điếc cho thỏa đáng. Thực lực của Thác Bạt thị thế nào, tính cách ra làm sao cũng không phải ngươi không biết! Hôm nay chúng ta khai Thác Bạc thị ra thì ta và ngươi mấy nhà chúng ta sáng tới ngày hôm sau sẽ bốc hơi khỏi Tây Bắc đạo này mất!"