Chương 1404 - Điểm đáng ngờ (2)
Đợi đến lúc chúng ta nghe được động tĩnh kéo tới thì Chương Tổng quản đã bị giết rồi."
Sau khi nghe xong, Tô Tín cũng không nói gì. Đám Trương Hiển Đình cũng không có gan dính líu đến chuyện này. Lời hắn nói hẳn là thật.
Chỉ có điều, Tô Tín cũng không biết phải đánh giá Chương Trung Nghiệp này làm sao. Cái con người này mê mệt tửu sắc, một thân tu vi này gần như là phế bỏ.
Nếu như không phải sợ tìm đến vài thái giám sẽ bị người kết tội, thì chỉ sợ hắn đã có chút tâm tư tìm một vài thái giám đến hầu hạ bên trong tòa phủ đệ rồi.
Người này cũng thật là tự đại đến cảnh giới nhất định. Cứ thế mà đuổi thủ hạ bên cạnh ra ngoài phủ hết. Hắn thật sự cho rằng ở Tây Bắc đạo này không ai dám động đến hắn.
Đám người Trương Hiển Đình nếu đều ở bên trong phủ của hắn thì hung thủ không thể nào thành công.
Tuy rằng thực lực đám Trương Hiển Đình cũng không mạnh hơn bao nhiêu nhưng bọn họ đông. Trừ khi tên hung thủ Tiên Thiên cảnh giới kia có thực lực như Tô Tín, bằng không tuyệt đối không thể nào chạy trốn.
Xem xong những thứ này, Tô Tín hỏi: "Trong khoảng thời gian này có người lạ vào thành hay không? Hay là Chương Trung Nghiệp có kẻ thù gì hay không?"
Trương Hiển Đình gương mặt khổ sở, nói: "Đại nhân, chuyện này thật sự chúng ta không biết. Tình hình ở Tây Bắc đạo ngài hẳn cũng biết. Người của triều đình ở đây chỉ là làm màu, vốn không quản chuyện.
Cho nên chúng ta cũng giống như thế. Thường ngày, trừ tu luyện ra thì cũng chỉ vui chơi. Trên căn bản không tham dự vào chuyện gì khác. Đặc biệt là Chương Tổng quản. Chuyện của hắn, chúng ta không có tư cách hỏi thăm hay là xen vào."
Tô Tín phất phất tay để cho Trương Hiển Đình lui ra, thuận tiện dọn dẹp lại phủ đệ của Chương Trung Nghiệp một hồi. Thi thể này để ở đây cũng thật là chướng mắt.
Đám quân đội ở Tây Bắc đạo này coi như hư hết. Ngay cả chính Trương Hiển Đình cũng biết, đám người bọn họ ở đây chỉ là tô vẻ mặt ngoài cho triều đình mà thôi.
Cho nên Tô Tín cũng không nói nhảm nhiều với bọn hắn. Tô Tín ngay lập tức sắp xếp người dưới tay mình, tất cả đều an bài đến các nơi trong thành Phi Long, chính thức tiếp quản Phi Long thành. Mà Tổng quản phủ trước đó của Chương Trung Nghiệp cũng bắt đầu sửa lại thành Tiết Độ phủ của Tô Tín.
"Lão đại, đây là tư liệu mật thám Lục Phiến Môn ở Tây Bắc đạo thu thập được." Lúc này Lý Phôi đi vào trong nhà, đem một xấp tài liệu giao cho Tô Tín.
Tô Tín lật qua lật lại, phần lớn trong này đều nói cặn kẽ về các phe thế lực ở Tây Bắc đạo, giá trị tình báo không có bao nhiêu.
Lực lượng của Lục Phiến Môn ở Tây Bắc đạo cũng không mạnh, thậm chí ngay cả một Tổng bộ của Lục Phiến Môn cũng không có.
Thế lực khắp nơi ở Tây Bắc đạo cực kỳ bài ngoại. Tại những nơi khác, mật thám Lục Phiến Môn có thể cải trang ăn mặc tra xét trong bóng tối. Còn nơi như Tây Bắc đạo, trừ việc ăn mặc thành tán tu ra ngoài giám thị một phen, thì việc xâm nhập vào nội bộ Tây Bắc dị tộc căn bản là việc không thể nào.
Có vàiTây Bắc dị tộc nhân số rất ít, thậm chí chỉ có mấy trăm người, mọi người đều biết nhau. Dưới tình huống như vậy, nếu như Lục Phiến Môn còn gài mật thám vào trong thì thực lực của mật thám thậm chí có thể đảm đương được vị trí Tứ Đại Thần Bộ.
Gõ bàn một cái, Tô Tín trầm giọng nói: "Lý Phôi, ngươi dẫn người đi tìm ba thế lực võ lâm lớn ở Phi Long thành, xem có thể cạy miệng bọn họ ra hay không. Có thể bọn họ biết được ít chuyện gì đó.
Dù sao những người này là Tây Bắc đạo địa đầu xà, thậm chí bọn họ cùng những Tây Bắc dị tộc từng có trao đổi với nhau. Dù bọn họ không biết tình báo cụ thể, nhưng chắc chắn cũng sẽ biết một vài dấu vết."
Lý Phôi trầm giọng nói: "Nếu như bọn họ không nói?"
Tô Tín nhàn nhạt nói: "Phế vật cái gì cũng không biết thì giữ có ích lợi gì?"
Lý Phôi gật gù, liền mang theo người ra ngoài.
Hắn theo Tô Tín thời gian dài như vậy, đương nhiên là biết cách làm việc của Tô Tín, cũng là người hợp với khẩu vị của hắn nhất, cứ đơn giản, trực tiếp.
So với việc làm người nắm quyền, Lý Phôi càng muốn đi làm một thanh kiếm, một thanh lợi kiếm giết người!
Được Tô Tín dặn dò, Lý Phôi trực tiếp dùng danh nghĩa của mình đưa thiếp mời, thỉnh mời người ba đại thế gia Phi Long thành kia đến trước trại lính Tây Bắc đạo. Dĩ nhiên, bấy giờ chỗ này chuẩn bị biến thành tổng bộ của Ám vệ rồi.
Đám ba người Triệu Lan sau khi nhận được thiếp mời, ai nấy nhất thời cả kinh, vội vã tụ tập cùng nhau thương lượng đối sách.
Đông Lâm tông Trác Đông Thiên cầm thiếp mời kinh ngạc nói: " Phó tổng quản Ám Vệ Lý Phôi? Kẻ này là người nào? Tô Tín cũng hơi lớn lới rồi đấy! Hạng người vô danh dưới tay hắn mà cũng muốn hô đến đuổi đi với chúng ta?"
Nếu như thiếp mời này là Tô Tín gửi thì đám Trác Đông Thiên chắc chắn không nói thêm gì, không dám có nửa phần bất kính mà vội tới ngay. Dù sao thực lực và địa vị của Tô Tín còn đặt ở đó.
Nhưng một tên thủ hạ vô danh tiểu tốt của Tô Tín cũng dám làm như thế, vậy đối với ba phái bọn hắn mà nói là sỉ nhục.
Triệu Lan vỗ Trác Đông Thiên một cái, mắt nhìn của người này có chút thiển cận, chỉ quan tâm cái cỏn con trước mắt, đối với tin tức ngoại giới chẳng quan tâm chút nào, sớm muộn cũng sẽ bị lật thuyền trong mương.
Cho nên Triệu Lan chỉ đành tằng hắng một cái, giải thích: " Lý Phôi này chính là thủ hạ tâm phúc đệ nhất của Tô Tín, đi theo Tô Tín đồ tông diệt môn vô số ở Giang Nam đạo. Sau đó đảm nhiệm chức Tổng bộ đầu Giang Nam đạo, Giang Hoài đạo, gần nhất là gia phong thành Tứ Đại Thần Bộ, đồng thời đảm nhiệm Phó tổng quản tại Ám Vệ mà Tô Tín mới thành lập. Tuy rằng chỉ có tu vi Hóa Thần Cảnh, nhưng thực lực sâu không lường được, ngay cả người của Tiêu gia đều thua dưới tay hắn."
Nghe được danh hiệu Lý Phôi như thế này, Trác Đông Thiên nhất thời câm miệng không nói được lời nào.
Hắn dù có ngớ ngẩn đến đâu cũng biết tâm phúc của Tô Tín là đại diện cho cái gì, biết Tứ Đại Thần Bộ là cái gì.