Chương 1405 - Hỏi dò
Làm tâm phúc của Tô Tín, danh của Lý Phôi ở bên ngoài không lớn bằng Tô Tín, nhưng tuyệt đối cũng không nhỏ.
Ít nhất khi Triệu Lan nói những cái danh hiệu này ra lại hoàn toàn đè được Trác Đông Thiên cùng Trần Hoài Nam xuống.
Trần Hoài Nam ho khan một tiếng nói: "Lý Phôi mời chúng ta đi, trên thiếp mời này nói rất khách khí, nói bọn họ mới tới Phi Long thành, muốn cùng kết bạn với ba thế lực bản địa chúng ta. Trên thực thế, ắt là vì chuyện Chương Trung Nghiệp bị giết.
Cho nên hai vị nhất định phải thống nhất kín miệng, chuyện này chúng ta không biết cái gì hết.
Dựa vào thực lực của chúng ta, dính vào chuyện như vậy thì đúng là tự tìm cái chết."
Triệu Lan cùng Trác Đông Thiên đều gật đầu, đồng ý với góc nhìn của Trần Hoài Nam.
Căn cơ của bọn họ đều đặt tại nơi Tây Bắc đạo này, tuy rằng trên danh nghĩa Tô Tín được phong danh Huyết Thần hầu, hơn nữa đất phong ở tại Tây Bắc đạo này, nhưng hắn có thể ở lại Tây Bắc đạo được bao lâu thì còn chưa chắc. Nếu như hôm nay bọn họ làm lộ tin ra ngoài thì tương lai kẻ chịu khổ chỉ có thể là bọn họ.
Sau khi thương lượng xong, ba người bọn họ cũng nhanh chóng sai người chuẩn bị một phần lễ vật không tệ mang đến cho Lý Phôi.
Đám Tây Bắc dị tộc kia bọn họ không chọc nổi. Triều đình bọn họ cũng không đụng vào được, cho nên điệu bộ cũng phải thỏa đáng.
Tiếp đó, ba người này mang theo quà lớn đến tổng bộ Ám Vệ.
Tất cả võ giả chính thức gia nhập Ám Vệ trên người đều mặc đồng phục võ sĩ màu đen từ đầu đến chân, chỉ có trên bả vai cùng ống tay áo mới có một vòng màu sợi tơ đỏ quấn quanh. Hơn nữa, màu đỏ nọ còn là loại quỷ dị, đỏ như máu. Điều này khiến cho mỗi một tên Ám Vệ đều mang cảm giác âm trầm theo trên người.
Vốn những đệ tử Tô gia còn khá hơn một chút. Người khác là vài tâm phúc Tô Tín âm thầm phát triển từ Lục Phiến Môn. Những người này hoặc là xuất thân từ mật thám tập sự hoặc là Truy Phong tuần bộ; hoặc là giống như Tề Long, là nhân vật uy danh hiển hách ở Châu phủ. Trên người cũng dính không ít máu tanh.
Lúc ba người Triệu Lan đi vào tổng bộ Ám Vệ này, những võ giả Ám Vệ đều đang bận rộn. Người thì đổi bảng hiệu, người thì sửa sang lại bố cục. Song vừa trông thấy bọn họ, tất cả đều đưa mắt sang nhìn, chuyện này nhất thời khiến ba người Triệu Lan cảm giác được áp lực tăng mạnh, thật giống như bị một đàn sói đói nhìn chằm chằm.
Ngày xưa, Cơ Ngôn Tú lấy một đám võ giả xuất thân dân gian thành lập Long Ảnh quân cái gì gì đó, kết quả từ trên xuống dưới chẳng qua chỉ là một đám ô hợp mà thôi.
Mà bây giờ Tô Tín cũng thế, dùng thời gian rất ngắn tạo thành Ám Vệ, nhưng những người này hoặc chính là tinh nhuệ xuất thân Lục Phiến Môn, hoặc là tinh anh Tô gia được huấn luyện theo cách của Lục Phiến Môn. Ám Vệ được tạo thành bởi những người này hiện tại đã bắt đầu có quy mô, cái thiếu cũng chỉ là chút kinh nghiệm mà thôi.
Cảm nhận được ánh mắt chăm chú của đám võ giả Ám Vệ này, Trần Hoài Nam vội vàng nói: "Chư vị, chúng ta là phụng mệnh Lý Phôi Lý đại nhân đến đây."
Một Ám Vệ tên Tiên Thiên cảnh giới vỗ ba người bọn họ một cái, nhàn nhạt nói: "Các ngươi đến phòng tiếp khách chờ đã, Lý đại nhân sắp đến rồi."
Tuy rằng ba người có chút bất mãn đối với thái độ thờ ơ của Tiên Thiên võ giả này, nhưng nơi này là tổng bộ Ám Vệ, bọn họ dĩ nhiên không dám ngang ngược ở nơi này, chỉ có thể ngoan ngoãn chờ đợi ở phòng tiếp khách.
Không đến nửa canh giờ sau, Lý Phôi mặc y phục võ sĩ màu đen bước vào.
Kỳ thực theo lý mà nói, hiện tại Lý Phôi phải mặc quan phục Tứ Đại Thần Bộ mới đúng, dù sao danh tiếng trang phục cũng lớn hơn.
Nhưng trong lòng Lý Phôi, thân phận của hắn là thủ hạ tâm phúc của Tô Tín, sau đó mới là Tứ Đại Thần Bộ ở Lục Phiến Môn. Cho nên trừ khi hắn ở Thịnh Kinh thành, lúc khác chỉ mặc đồ Ám Vệ.
Có điều, thân phận của Lý Phôi bây giờ cũng là Phó Tổng quản duy nhất trong Ám Vệ. Trang phục của hắn so với những võ giả Ám Vệ khác cũng có chút khác biệt. Trên đồng phục võ sĩ màu đen, nơi ngực trái có thêu một thanh tiểu kiếm màu đỏ như máu. Đây cũng là một trong những kí hiệu của Phó Tổng quản Ám Vệ.
Thấy Lý Phôi tới, ba người đều đứng lên, chắp tay nói: “Tham kiến Lý đại nhân.”
Lý Phôi chỉ là gật đầu một cái, đoạn ra hiệu cho ba người bọn họ ngồi xuống
Trước đó, Triệu Lan đã với bọn hắn tính cách của Lý Phôi vốn lạnh lùng, cho nên ba người cũng không để ý lắm. Triệu Lan cười nói trước: "Kỳ thực lúc Tô đại nhân và Lý đại nhân mới vừa vào thành ba chúng ta liền muốn đến bái kiến rồi. Chỉ có điều bởi vì lo lắng cho hai vị đại nhân đường xa vất vả, cho nên cũng không tới quấy rối, bây giờ Lý đại nhân…"
"Triệu gia chủ không cần nhiều lời, các ngươi hẳn phải biết tìm các ngươi tới là có ý gì." Lý Phôi bỗng nhiên mở miệng, cắt ngang lời Triệu Lan.
Triệu Lan bị cắt lời, sắc mặt không chút nào giận dữ, chỉ cười khổ, nói: “Ý của Lý đại nhân là gì? Chúng ta thật nghe không ra!”
Lý Phôi nhàn nhạt nói: "Ta có ý gì các ngươi hẳn phải biết mới đúng. Nguyên Tây Bắc đạo hành quân Đại tổng quản, Chương Trung Nghiệp bị giết, chuyện này chẳng lẽ các ngươi không biết sao?"
Ba người nhất thời rùng mình một cái, Triệu Lan vội vàng nói: "Mặc dù chúng ta biết nhưng chuyện này thật sự không có liên quan gì đến chúng ta."
Lý Phôi nói: "Ta biết chuyện này không có can hệ gì với các ngươi. Ta chỉ là muốn biết rốt cuộc là ai giết Chương Trung Nghiệp? Nói cách khác, Chương Trung Nghiệp rốt cuộc có thù hận với ai đến mức có người muốn giết hắn."
Trần Hoài Nam chắp tay một cái, nói: "Lý đại nhân, có thể ngươi hỏi sai người rồi, năng lực tình báo của Lục Phiến Môn là đệ nhất thiên hạ. Điều này có ai không biết?