Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất

Chương 1423 - Yêu tộc thượng cổ

Chương 1423 - Yêu tộc thượng cổ
Bởi vì tư liệu liên quan đến Yêu tộc chỉ có chút ít cho nên Tô Tín không hiểu rõ bằng những bộ tộc Tây Bắc này.
Có điều, lần này nhìn thấy Yêu tộc sống sờ sờ xuất thủ, Tô Tín bỗng thấy có cảm giác đã từng quen biết.
Con đường võ đạo không phải vô căn cứ mà đến. Một bộ phận võ đạo sớm nhất trong đó cũng là Nhân tộc sáng tạo phỏng theo Yêu tộc.
Cũng ví như Lông Hổ Bí Đạo Kinh mà Lục Tông Hải thi triển. Thần công này lấy Long Hổ lực làm nền tảng, trong đó chắc chắn là có liên quan đến một phần công pháp Yêu tộc.
Cho nên, Yêu tộc lực so với công pháp Nhân tộc thật ra thì cũng coi là có cùng nguồn gốc.
Dĩ nhiên, ánh mắt tất cả mọi người đều đang tập trung vào hình ảnh kia. Những người khác không cảm khái nhiều như Tô Tín.
Hổ Thiên Thu nói Lục Tông Hải đã già, nhưng Lục Tông Hải không phản bác gì, hắn chỉ gật đầu nói: "Ta đúng là đã già. Nhưng bất diệt yêu hồn của ngươi cũng không phải không cách nào giết được. Với tự thân lực của ta có đủ để phong ấn bất diệt yêu hồn của ngươi vạn năm hay không?"
Nói xong, khí huyết tự thân của Lục Tông Hải không ngừng thiêu đốt. Hai tay hắn kết thành một cái ấn quyết huyền ảo. Trong nháy mắt đạo uẩn tràn ngập. Trong tiếng rồng ngâm hổ gầm, ngay đến Nguyên Thần của Lục Tông Hải cũng bắt đầu cháy!
Đến khi sau lưng Lục Tông Hải hoàn toàn bốc cháy, một hư ảnh mơ hồ xuất hiện. Đó là Nguyên Thần của Lục Tông Hải. Hai dấu triện Long Hổ phù văn Kim Đan hiện lên trước người hắn kết ấn theo Nguyên Thần lực của Lục Tông Hải. Hai Long Hổ Kim Đan kia trong nháy mắt hóa thành ngàn vạn phù văn đạo ấn, ngay lập tức trấn áp Hổ Thiên Thu kia!
“Lục Tông Hải! Ngươi muốn dùng mạng đổi mạng với ta, ngươi điên rồi à?”
Hổ Thiên Thu rống giận, nhưng phù văn đạo uẩn do hai viên Long Hổ Kim Đan hóa thành kia lại quấn quanh người hắn rất sát khiến khi tức quanh thân hắn càng lúc càng thấp. Cuối cùng không thể duy trì hình người được nữa, biến thành con Cự Hổ bị xé hai cánh lúc đầu!
Nguyên Thần của Lục Tông Hải nhàn nhạt nói: "Ta già rồi, sắp chết rồi. Nếu đã như vậy thì chẳng thà trước khi chết ta cược cho Long Hổ Đạo môn một cái tương lai.
Phong ấn bảy mươi hai đường Yêu vương ở trong lôi dực Hổ Vương, công lao này đủ cho Nhân Hoàng bảo đảm cho Tạo Hóa Đạo Môn ta vạn năm trường tồn."
Nói xong lời này, Nguyên Thần của Lục Tông Hải hoàn toàn tiêu tán trong thiên địa. Có điều, chỉ mấy câu đối thoại ngắn ngủi thế này thôi nhưng lài chứa lượng tin tức khá là lớn. Cảnh tượng về cuộc chiến tàn khốc giữa Nhân tộc và Yêu tộc từ thời thượng cổ được triển hiện tinh tế.
Hình ảnh trước mắt lại chuyển, lúc này, Hổ Thiên Thu lại xuất hiện ở một nơi giống như cung điện. Quanh thân hắn phù văn trải rộng, còn có cấm khóa bằng xiềng xích đồng xanh khiến hắn không thể nhúc nhích dù chỉ nửa bước.
Hổ Thiên Thu ngẩng đầu lên, trong mắt hắn lóe lên vẻ hung ác. Quanh thân hắn cương khí vô tận bùng nổ nhưng lại bị nhựng phù văn bên ngoài mạnh mẽ áp chế xuống.
Đây là cấm chế mà một vị Chân Vũ cảnh dùng hết tất cả sức mạnh tự thân bày ra, đủ để phong cấm một vị Yêu vương trong thời gian vạn năm.
Song, lúc này, Hổ Thiên Thu dùng hết khí lực tự thân, gắng gượng bẻ một cái răng nanh của mình ra, ném vào không trung, nhất thời chiếc răng nanh biến mất không thấy đâu. Cùng lúc này, một thanh âm hung ác truyền tới: “Ai có thể cứu ta thoát cảnh khốn, bất kể là Nhân tộc hay Yêu tộc ta ắt sẽ dốc hết bí pháp để truyền thụ cho, giúp ngươi bước lên tột cùng!”
Hình ảnh biến mất, sức mạnh của chiếc răng nanh Yêu vương giống như cũng đã tiêu hao hết sạch, tơ máu bên trong đó biến mất không còn gì, rớt xuống đất.
Mọi người ở đây trố mắt nhìn nhau. Đầu đuôi chuyện này ước chừng bọn họ cũng hiểu được. Vị Yêu vương thượng cổ này hình như luyện được một bí thuật bất tử, thậm chí ngay cả Chân Vũ cảnh cũng chỉ có thể đáh bại được hắn chứ không cách nào giết được. Vì thế, vị cường giả Chân Vũ cảnh này bèn dùng tính mạng làm cấm khoa, muốn dùng thời gian vạn năm để hoàn toàn tru diệt yêu hồn.
Chỉ có điều, Hổ Thiên Thu này hình như không cam tâm. Hắn dùng hết tất cả sức mạnh của hắn để lấy nanh, muốn tìm người cứu hắn ra. Hơn nữa, hắn còn dùng bí pháp tự thân để cám dỗ.
Chẳng trách lúc trước Thác Bạt Phong lại học biết được một ít kinh nghiệm chiến đấu ở trong mơ. Hóa ra, những kinh nghiệm chiến đấu kia chính là kinh nghiệm chiến đấu tự thân của vị Yêu vương thượng cổ này.
Có điều, vị Yêu Vương này có vẻ như có chút bi thảm. Cái nanh này của hắn hẳn đã xuất hiện ở đây từ lâu nhưng chẳng qua không ai phát hiện ra.
Bây giờ khó khăn lắm mới có người phát hiện, mà người phát hiện lại là Trương Sở Sở và Thác Bạt Phong võ giả thực lực thấp.
Nanh của Yêu vương cũng cần được sức mạnh dẫn động mới có thể xuất hiện hình ảnh khi nãy.
Trong lòng Hổ Thiên Thu vị Yêu vương thượng cổ này, hiển nhiên chỉ có võ giả Hóa Thần cảnh hay là Dung Thần cảnh mới có tư cách nhận nhiệm vụ của hắn.
Dù sao tại thời kỳ thượng cổ, tiêu chuẩn phán định mạnh yếu của Yêu tộc bọn hắn bét nhất cũng là Hóa Thần cảnh. Hắn cũng không ngờ, răng nhanh của mình viên kia răng nhọn vậy mà lại bị hai người hắn xem như là con sâu cái kén nhặt được.
Cũng may mắn, khi nãy đám người xuất thủ, uy thế quá mạnh, cương khí kịch liệt dẫn động cái răng nhanh này, bằng không bọn hắn cũng không cách nào xem được cảnh tượng này.
Có điều, sau khi xem xong, mắt ai nấy đều lóe lên. Hiển nhiên là thấy được chỗ tốt ở đây rồi.
Thượng cổ Yêu vương Hổ Thiên Thu chưa chết, bị cầm tù vạn năm, muốn khiến cho yêu hồn bất tử của nó bị diệt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất