Chương 1429 - Ngươi muốn một câu trả lời?
Mặc dù võ giả Chung Ly thị trước đó nhất mực muốn đòi Tô Tín cho hắn một câu trả lời, thậm chí trong lời nói căn bản không xem Tô Tín ra gì, nhưng khi Tô Tín chân chính đi đến trước mặt hắn, hắn vẫn cảm giác trống ngực đập dồn.
Cây có bóng, người có tên. Dù rằng ở đất Tây Bắc này Tô Tín không có uy danh lớn như khi hắn ở Trung Nguyên nhưng lần trước ở Thác Bạt thị, Tô Tín xuất thủ lực chiến với Đại Trưởng lão Thác Bạt thị, Thác Bạt Dư thì mọi người đều biết.
Với lực chiến chính diện của Dung Thần cảnh mà còn có thể áp chế được thì từ nay về sau còn ai dám đối xử với Tô Tín như Dung Thần cảnh tầm thường được nữa?
Tô Tín đi tới từng bước một. Những võ giả Chung Ly thị đang vây quanh cũng không kìm được mà đều nhường đường.
Tô Tín nhìn võ giả Dung Thần cảnh của Chung Ly thị kia, lạnh nhạt nói: “Mới nãy chính là ngươi muốn giữ người của ta, đòi ta cho ngươi một câu trả lời đúng không?”
Tên Dung Thần cảnh Chung Ly thị kia cố bướng, nói: “Tô đại nhân, mọi việc phải nói quy tắc. Là thủ hạ của ngươi giết người của Chung Ly thị ta trước! Chẳng lẽ ngươi không nên cho Chung Ly thị ta một câu trả lời hay sao?”
Trên mặt Tô Tín lộ ra một nụ cười như có như không, nói: “Ngươi muốn nói quy tắc với ta? Được thôi. Ta sẽ nói quy tắc với ngươi. Nơi này không chỉ là địa bàn của các bộ tộc Tây Bắc các ngươi. Nơi này còn là lãnh thổ của Đại Chu ta. Kết quả, người Chung Ly thị lại đuổi người của ta ra ngoài. Đây là cái đạo lý gì thế? Nói khó nghe thì Chung Ly thị các ngươi tự cho mình là Tây Bắc vương à? Thế lực nào cũng phải nhìn sắc mặt của các ngươi mà làm việc?”
Tên võ giả Dung Thần cảnh kia nhất thời biến sắc. Tây Bắc vương cũng không phải là danh hiệu tốt đẹp gì. Nếu như bọn họ nhận cái danh hiệu này thì sẽ khiến cho toàn bộ các bộ tộc khác ở Tây Bắc bất mãn.
Các bộ tộc Tây Bắc đạo bọn họ như thể chân tay, vậy dĩ nhiên không nên có phân chia cao thấp trên dưới gì. Cho nên mấy bộ tộc đứng đầu đều là quan hệ liên minh, không có một Minh chủ dẫn đầu.
Dù cho có Đại Tuyết Sơn là thánh địa của toàn bộ võ giả Tây Bắc, nhưng Đại Tuyết Sơn cũng sẽ không tham dự phân tranh quyền lực ở Tây Bắc. Điều duy nhất bọn họ có thể làm chính là điều đình tranh đấu giữa các bộ tộc Tây Bắc, để cho các bộ tộc Tây Bắc không bị tiêu hao lực lượng trong việc tranh đấu nội bộ.
Chính vì vậy, nếu như hôm nay, Chung Ly thị bọn họ dám xưng là bộ tộc mạnh nhất Tây Bắc đạo, là Tây Bắc vương thì nhất định bọn họ sẽ bị tổng tấn công.
Cho nên, tên võ giả Dung Thần cảnh kia hừ lạnh một tiếng, nói: “Tô Tín! Ngươi xuất thân là người triều đình, bàn về miệng lưỡi dĩ nhiên ta nói không lại ngươi, nhưng bất kể như thế nào thì thủ hạ của ngươi cũng giết người Chung Ly thị của ta! Chuyện này Chung Ly thị ta nhất định phải có được một câu trả lời!
Người Thác Bạt thị giết Chương Trung Nghiệp. Tô Tín ngươi cũng dám tự mình đến Thác Bạt thị đánh chế hung thủ. Chuyện Tô Tín ngươi có thể làm thì Chung Ly thị ta dĩ nhiên cũng có thể làm!”
Tô Tín lắc đầu, nói: “Ta nói phải trái với ngươi. Ngươi nói quy tắc với ta thì ta nói quy tắc với ngươi. Nhưng ngươi lại rất vô lý với ta.
Như vậy cũng không hay. Hay mọi người dứt khoát một chút, dùng quả đấm để nói chuyện đi!”
Nói dứt lời, thân hình Tô Tín động một cái, gần như là biến mất trong chớp mắt. Tên võ giả Dung Thần cảnh kia liền cảm giác được một luồng kiếm khí cường đại đập vào mặt. Trên trời dưới dất toàn là kiếm khí ùn ùn kéo đến, hệt như thể cả người hắn lạc vào trong kiếm vực vậy!
Kiếm khí vô hình cuốn đầy trời. Tên võ giả Dung Thần cảnh của Chung Ly thị quát một tiếng. Thần mang màu vàng quanh thân hắn đại thịnh. Hắn dựng chưởng thành đao. Đạo này xé hư không, thập chí mở thiên oai. Kiếm khí vô tận đều bị đao này xé hết. Uy thế vô lượng!
Công pháp của các bộ tộc Tây Bắc bọn họ đều được truyền thừa từ thượng cổ. Mặc dù tối nghĩa khó hiểu, yêu cầu đối với võ giả cũng vô cùng cao nhưng uy năng cũng rất mạnh mẽ.
Cũng ví như công pháp “Khai Thiên Thần Quyết” mà Chung Ly thị bọn họ được truyền thừa chính là một mộn nội công cực đoan vô cùng cương mãnh. Trong nháy mắt, tự thân tinh khí thần tăng lên rất cao. Một kích đánh ra có thể mở thiên oai, lực bạo rất kinh người. Cho nên, võ giả xuất thân Chung Ly thị có rất nhiều người có thể khiêu chiến vượt cấp.
Một đòn toàn lực chém ra kiếm vực phong tỏa của Tô Tín, võ giả Chung Ly thị kia mới vừa thở phào nhẹ nhõm. Ai nào ngờ ngay vào lúc này thì một đạo kiếm khí giống như dãi lụa đỏ màu máu xông lên đến tận trời. Huyết khí, sát cơ, tịch diệt, vô số cường đại kiếm ý dung nhập vào trong đó khiến cho một kiếm này giống hệt như ma kiếm đến từ địa ngục, khiến cho hai mắt tên võ giả Dung Thần cảnh kia nhuộm thành một màu đỏ thẫm.
Trong mắt tên võ giả Dung Thần cảnh kia lóe lên vẻ hoảng sợ. Hắn muốn ngăn cản nhưng đã không còn kịp rồi.
Thế gian này không có công pháp hoàn mỹ, uy năng Khai Thiên Thần Quyết của Chung Ly thị tuy rằng vô cùng cường đại, nhưng khuyết điểm cũng dễ thấy.
Thế công ngưng tụ mạnh như vậy, mỗi lần tiến công cũng khiến kinh mạch tự thân gánh vác không nhẹ. Người của Chung Ly thị không phải Thôi Phán quan trời sinh có kinh mạch rộng lớn, lực bạo kinh người.
Bọn họ coi như là kiêm tu thân thể công pháp, nhưng tự thân cũng vẫn không chịu nổi luồng sức mạnh mạnh mẽ này. Ít nhất trong thời gian ngắn cũng không thể sử dụng lần thứ hai.
Cho nên khi một kiếm khủng bố này của Tô Tín tới sát bên người, tên võ giả Dung Thần cảnh kia chỉ vội vàng kết ra một cái ấn quyết để ngăn cản. Song, hắn cũng bị một kiếm này chém bay. Nhất thời, hắn phun ra một ngụm máu tươi, trên ngực xuất hiện vết máu dữ tợn, trọng thương tại chỗ!
Mọi người ở đây đều giật mình. Một là kinh ngạc vì Tô Tín nói ra tay là ra tay. Mà một là bởi vì thực lực của Tô Tín.
Võ giả Dung Thần cảnh kia mặc dù cũng không có uy danh gì lớn trong Chung Ly thị nhưng dầu gì cũng là Dung Thần cảnh. Kết quả lại bị Tô Tín đánh hai chiêu trọng thương. Thực lực Tô Tín khủng bố đến mức nào đây?