Chương 1439 - Cung điện Thanh đồng
Sắc mặt đám người Mộ Dung Đình hơi âm trầm. Ý định ban đầu của bọn họ kỳ thực chính là muốn độc chiếm di hài Yêu Vương này.
Bất kể là người của triều đình cũng được hay là người khác cũng được, tất cả đều phải bị loại trừ ra bên ngoài.
Nhưng bọn họ cũng không ngờ, Đại Chu lúc này còn đưa ra được người như Kha Yển Nguyệt.
Cái này không phải là sơ sót của bọn họ mà là thật sự bọn họ không ngờ tới.
Những bộ tộc Tây Bắc này chỉ có hiểu biết giới hạn với võ lâm Trung Nguyên. Đa phần tin tức đều thông qua lời đồn đãi và tin tức mật báo mới biết.
Tin tức Kha Yển Nguyệt gia nhập vào triều đình, trở thành Hoàng Thất Cung Phụng ở võ lâm Trung Nguyên không phải là bí mật gì, chuyện này ai cũng biết. Nhưng đại đa số các bộ tộc ở Tây Bắc thì căn bản không biết đến.
Độ quý giá của di hài Yêu vương kia là khỏi phải nói. Chỉ có điều, vốn vật này là dành cho mấy bộ tộc mạnh ở Tây Bắc bọn họ đến phân chia cho nhau. Bấy giờ lại thêm mấy người này xuất hiện. Bọn họ phải mất đi mấy phần đây?
Ngay lúc đám người Mộ Dung Đình tức tối trong lòng, thì lại có thêm hơn mười đạo khí tức xông lên thiên không, trong đó yếu nhất là Hóa Thần cảnh.
Đám người Mộ Dung Đình nhất thời biến sắc. Lại thêm ai tới nữa? Chẳng lẽ là người của Kim Trướng Hãn Quốc?
Có điều, đám người Mộ Dung Đình không tin vào khả năng này cho lắm. Di hài Yêu vương mặc dù mê người nhưng Kim Trướng Hãn Quốc hẳn sẽ không mạo muội dấn thân vào nguy hiểm để đến tranh đoạt.
Dẫu sao, trên danh nghĩa Tây Bắc đạo là địa vực của Đại Chu. Người của Kim Trướng Hãn Quốc đến đây là có ý gì?
Nếu Kim Trướng Hãn Quốc dám mảy may có động tĩnh gì, bên phía Đại Chu cũng nhất định sẽ động thủ.
Mọi người quay đầu nhìn lại. Lần này tới là mười tên đạo nhân ăn mặc có hơi kì dị.
Mấy tên đạo nhân này không mặc áo đạo bào, trên người ai nấy đều mặc đồng phục võ sĩ màu đen nhánh, sau lưng thêu Âm Dương Ngư đại diện cho đạo gia nhất mạch, tóc chải đạo kế, hí huyết quanh thân thịnh vượng, cực kỳ kinh người.
Cầm đầu đám người này là một tên đạo nhân tướng mạo trẻ tuổi nhưng tóc hoa râm. Hắn mặc đạo bào màu vàng hoa lệ, quanh thân có sương mù bay lên, có tiếng rồng ngâm mơ hồ vọng đến, tỏ ra vô cùng bất phàm.
"Long Hổ Đạo môn!"
Sắc mặt đám người Mộ Dung Đình nhất thời biến đổi. Bọn họ sao cũng không ngờ Long Hổ Đạo môn lại xuất hiện ở đây.
Long Hổ Đạo môn ở Lũng Tây đạo, cách Tây Bắc đạo không xa nhưng cũng không gần. Lúc này bọn họ hẳn mới nghe tin chưa được bao lâu mới đúng. Nhanh như thế đã chạy đến đây thì hiển nhiên Long Hổ Đạo môn nhất định đã dùng bí pháp lớn, trả giá cao để đến được đây nhanh chóng.
Quan trọng nhất chính là cường giả xuất động lần này của Long Hổ Đạo môn cũng không phải là ít.
Thanh niên đạo nhân mặc áo đạo bào màu vàng kia chính là một trong Tứ Đại Hộ Pháp tôn giả “Thiên Long Võ Tôn” Thường Nhất Phàm, người đứng ở vị trí thứ hai mươi lăm trên Địa bảng cũng là một trong số những cường giả Dương Thần cảnh ở đó.
Thực lực của Long Hổ Đạo môn bây giờ quả thực không bằng Tạo Hóa Đạo môn hay là Thái Nhất Đạo môn, song, mặc dù không có Chân Vũ cảnh nhưng Chưởng giáo Long Hổ Đạo môn và bốn vị Dương Thần cảnh Hộ pháp tôn giả cũng không phải hạng dễ nuốt. Vị Thiên Long Võ Tôn này lại là người đứng đầu Tứ Đại Tôn Giả, là cường giả đứng ở vị trí thứ hai trong Long Hổ Đạo môn.
Phương pháp truyền thừa của đạo môn là vạn thiên. Người đời đều biết công pháp luyện thể của Thiếu Lâm Tự là nhất tuyệt. Nào ngờ, huyền công đạo môn ở thời kỳ thượng cổ cũng có uy năng tương đối kinh người.
Trước mắt, trong bốn Đạo môn lớn cũng chỉ có truyền thừa của Long Hổ Đạo môn là huyền công chuyên tu thân thể nhất mạch đạo gia.
Nghe nói Thường Nhất Phàm này lúc còn là thanh niên thực lực bình thường, cả ngày chỉ biết khổ tu khổ luyện, kết quả cũng không luyện được gì, thậm chí ngoài sáu mươi tuổi cũng vẫn là Hóa Thần vô vọng. Tóc đã có chút hoa râm vẫn còn tu luyện với một đám đệ tử chưa xuất sơn, thường xuyên bị người khác giễu cợt.
Nhưng mọi người không biết Thường Nhất Phàm này có thể chất bản thân đặc biệt. Long Hổ bí đạo kinh mà Long Hổ Đạo môn tu luyện chính là Long Hổ phong vân lực, hai người hỗ trợ lẫn nhau mới có thể đại thành. Có điều, Thường Nhất Phàm sao cũng không tu luyện được Hổ lực. Thậm chí sư môn trưởng bối ở Lông Hổ Đạo môn đều nói thiên phú của hắn thực ra không tệ nhưng bởi vì nguyên nhân thể chất xung khắc với công pháp của Long Hổ Đạo môn, cái này cũng không oán được người khác.
Thậm chí, những trưởng bối Long Hổ Đạo môn cũng nói, Thường Nhất Phàm có thể rời Long Hổ Đạo môn, chuyển sang một phái khác, chỉ cần hắn đừng tiết lộ công pháp của Long Hổ Đạo môn là được.
Song, ai nào ngờ, Thường Nhất Phàm này lại cự tuyệt ngay tại chỗ, cố chấp chọn cách tiếp tục ở lại tu hành trong Long Hổ Đạo môn.
Ai cũng cho rằng Thường Nhất Phàm đang tốn thời gian vô ích, nhưng không ngờ, năm hắn bảy mươi tuổi lại đột phá đến Hóa Thần cảnh, sau đó đột nhiên tăng mạnh một đường. Từ Hóa Thần đến Dung Thần, từ Dung Thần đến Dương Thần. Trong mấy cảnh giới này dường như không đụng phải bất kì tình huống cản trở nào. Mười năm liền từ Hóa Thần cảnh sơ kỳ đi đến cảnh giới Dương Thần cảnh tột cùng.
Điều này khiến khí huyết của hắn thịnh vượng, thậm chí tướng mạo cũng có phần cải lão hoàn đồng, chỉ là tóc còn có chút hoa râm.