Chương Khải vội vàng lắc lắc đầu nói:
“Ta không nói cái gì.”
Lúc này có một trung niên tướng mạo hèn mọn bỉ ổi đứng lên, hắn nói:
“Mấy vị muốn hỏi thăm người sao? Tại hạ Trương Bất Tam, ta lăn lộn trong Giang Nam đạo nhiều năm, có thể nói là mật thám Giang Nam đạo, các ngươi muốn tìm ai, chỉ cần nói thực lực, tướng mạo đặc thù, ta cam đoan có thể tìm ra cho các ngươi.”
Lục Thần chau mày nói:
“Ngươi nghe trộm chúng ta nói chuyện?”
Trương Bất Tam há miệng lộ ra hàm răng vàng khè và nói:
“Vị công tử này, ngươi nói vậy là oan uổng ta rồi, ta uống rượu bên cạnh các ngươi, các ngươi nói chuyện không che lấp gì cả nên ta phải nghe thấy rồi.”
Nghe được Trương Bất Tam nói như vậy gương mặt bốn người đỏ bừng.
Người giang hồ bình thường muốn nói chuyện trong tửu lâu đều chọn phòng riêng hoặc áp thấp giọng nói, dù sao võ giả đả thông nhĩ khiếu có thể nghe được động tĩnh rất nhỏ.
Kinh nghiệm giang hồ của bọn họ bằng không, lòng dạ cũng nông cạn cho nên mới phạm sai lầm cấp thấp như thế.
Lục Thần cũng không có thả lỏng cảnh giác.
“Chúng ta làm sao có thể tin tưởng ngươi nói thật? Vạn nhất ngươi dối gạt chúng ta thì làm sao?”
Nội tâm Trương Bất Tam cười thầm hai tiếng thái điểu, hắn vẫn lấy lòng:
“Ba vị công tử và vị tiểu thư này đều là cường giả cảnh giới Tiên Thiên, tại hạ miễn cưỡng chỉ là Hậu Thiên trung kỳ mà thôi, làm sao có thể lừa gạt các vị.”
Đám người Lục Thần suy nghĩ một lúc cũng cảm thấy không sai, Trương Bất Tam nói có lý nên nói:
“Ta muốn tìm Liên Nguyệt Hải, tướng mạo thực lực đều nói cho ngươi biết, ngươi nhanh chóng tìm tung tích hắn nói với chúng ta.”
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt