Hệ Thống Trò Chơi Sinh Hoạt (Dịch)

Chương 33: Giò Heo Đông Pha

Trong phòng bếp, Giang Kiến Khang rưng rưng cống hiến ra giò heo của bản thân.

Hai cái giò heo này nhá, là Giang Kiến Khang chạy khắp chợ lẫn siêu thị xung quanh đại học A, từ mấy trăm cái giò heo tinh tế chọn lựa ra được đó. Dùng nước đá ngâm chừng mười hai tiếng đồng hồ chỉ để khử đi mùi máu tươi, dù là giò heo của bữa cơm tối hôm qua cũng không có cái đãi ngộ này đâu.

Giang Kiến Khang thích ăn giò heo, đối với mỗi cái chân giò mà mình muốn ăn đều cực kỳ dụng tâm.

Để làm chân giò cho ngon hơn, ông ấy còn nơi nơi nhờ người đi tìm rượu Hoa Điêu tốt nhất, chỉ để làm phụ liệu cho giò heo.

Giang Kiến Khang ở trong phòng bếp, vừa thương cảm lấy ra rượu Hoa Điêu trân quý của chính mình đổ vào trong nồi đảo, vừa như niệm kinh: “Tiểu Phong, nếu không phải vì con thì đừng hòng cha lấy ra rượu Hoa Điêu tốt như vậy nhé.”

Giang Phong:……

Mỗi lần có khách gọi món giò heo thì đồng chí Giang Kiến Khang đều là bộ dáng sắp phải sinh ly tử biệt, rõ ràng là ông ấy còn cất giấu cả trên trăm bình rượu Hoa Điêu đấy.

Ông ấy dùng cho khách rượu Hoa Điêu luôn là loại kém ngon nhất trong kho bảo bối của ông ấy rồi.

Cuối cùng, Giang Kiến Khang ở trên chân giò rót một muỗng nước dùng.

Đây là thói quen nấu ăn của Giang Kiến Khang, cái gì cũng thích rưới một muỗng nước dùng, trong phòng bếp của ông ấy bất cứ lúc nào cũng đều có một nồi hầm nấu nước dùng.

Nước dùng hòa tan với nước sốt trên giò heo, lại cũng tăng lên tiên vị và mùi thơm, Giang Phong bưng giò heo đi ra, gần như tất cả khách hàng ngồi ở lầu một đều đổ dồn ánh mắt.

“Thơm quá.” Có người không nhịn được cảm thán.

Tuy rằng tâm động, nhưng lại không ai gọi giò heo.

Mọi người đều là sinh viên, rất ít người có thể xuống tay tiêu tốn cả trăm tệ để chọn một phần giò heo cả.

Mùi hương một đường bay lên lầu hai.

“Mùi thơm gì vậy?” giáo sư Trần ngửi được mùi, chỉ cảm thấy ngón trỏ cũng muốn di chuyển.

“Giò heo Đông Pha, mời các thầy từ từ dùng ạ.” Giang Phong đem giò bưng lên bàn.

“Thầy Trần, giò heo Đông Pha này là món ăn nổi tiếng ở chỗ thầy, thế mà thầy còn không ngửi ra vị sao?” Một thầy giáo trẻ tuổi khác trêu ghẹo nói.

“Đây không phải giò heo Đông Pha, giò heo Đông Pha của chúng tôi bên kia không phải làm như vậy.” giáo sư Trần thẳng thắn lắc đầu, duỗi chiếc đũa gắp một miếng chân giò lẫn cả da và thịt, “Có thể là bọn họ làm theo phong cách cửa hàng bọn họ, chỉ gọi là giò heo Đông Pha thôi, cái chân giò này còn thơm hơn giò heo Đông Pha nhiều.”

Chân giò vừa vào miệng đã tan.

“Cũng ăn ngon hơn nhiều!” giáo sư Trần bổ sung nốt.

Mọi người thi nhau gắp.

Khách ở lầu một dần dần ngồi đầy, hai người Giang Phong cùng Vương Hạo quá nhiều việc có chút lo liệu không xong, bốn người Khâu Thần đang chuẩn bị tính tiền cũng thuận tiện đến hỗ trợ.

“Chụp ảnh check in phát trong vòng bạn bè có thể giảm 10%.” Giang Phong nhắc nhở nói.

“Chụp ảnh check in có thể giảm 10%?” cô gái trong cặp tình nhân nhỏ ngồi cách Khâu Thần không xa tai thính nghe được, đĩa trên bàn của cô ấy cũng sạch sẽ đến giống như bị liếm qua vậy, trừ một đĩa thừa chút nước rau muống, ngay cả nước đường sườn xào chua ngọt cũng hết.

Vừa rồi cô ấy không khống chế được, lại gọi thêm một phần rau muống xào.

Bại lộ lượng cơm của chính mình thì thôi đi, còn một bữa ăn hết luôn tiền cơm vài ngày, cô nàng bây giờ đang rất là đau lòng.

“Đúng vậy, sinh viên đại học A chụp ảnh check in đăng trong vòng bạn bè có thể giảm 10%.” Giang Phong gật gật đầu.

“Tôi chính là sinh viên đại học A đây, khoa tiếng Trung, không tin thì tôi có thẻ sinh viên!” Nữ sinh vội vàng nói, nhìn thoáng qua trên bàn Khâu Thần có bốn cái đĩa sạch sẽ, lập tức nhẫn tâm hẳn, bưng lên đĩa nước rau trên bàn mình một hơi uống cạn sạch.

Giang Phong:……

Cô gái này cũng thật có cá tính.

Đặt đĩa xuống, nữ sinh lấy di động ra bắt đầu chụp ảnh đăng vào vòng bạn bè.

“Đinh, đạt được 1 điểm mức độ nổi tiếng, tiến độ nhiệm vụ ( 2/100 ).”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất