Chương 102
Loại phương án thứ hai, yêu cầu tốn hao ba ngàn tám trăm vạn lượng để mua các loại vật liệu.
"Cũng là có thể thừa nhận nổi." Vương Khung suy tư, tiếp tục hỏi: "Loại thứ ba thì sao?"
Phí lão ngẩng đầu nhìn hắn trong nháy mắt, nếp nhăn trên mặt khẽ run, khóe miệng tách ra, lộ ra một hàm răng vàng.
"Người trẻ tuổi, dã tâm cũng không nhỏ."
"Loại phương án thứ ba, có thể làm cho huyết mạch của nó khôi phục 100%, trưởng thành, có thể đạt đến cảnh giới Linh Lô, thậm chí có hi vọng đột phá cảnh giới Linh Lô." Phí lão nói.
"Cái gì?" Hô hấp của Vương Khung trở nên dồn dập.
Cảnh giới Linh Lô, đó chính là loại cường giả cấp bậc đại chấp giáo kia, tồn tại như thế, coi như là đại tộc Vương Thành cũng đều phải tôn trọng có thừa.
Nếu như hắn thật sự có một đầu Đại Địa Viêm Lân Mãng cảnh giới Linh Lô, coi như bóp chết Diệp Thiên cũng chỉ là sự tình vài phút.
"Năm ngàn tám trăm vạn! ?" Trong lòng Vương Khung nhảy loạn.
Cái giá tiền này hắn hoàn toàn có thể chịu đựng nổi, so với dụ hoặc của cảnh giới Linh Lô, hắn thậm chí còn cảm thấy cái giá tiền này quả thực quá tiện nghi.
Quả thực chính là đang làm từ thiện.
"Nhưng loại phương án này có một điểm hạn chế." Phí lão nhắc nhở.
"Hạn chế? Hạn chế gì?" Vương Khung cấp tốc tỉnh táo lại, hỏi.
"Chỉ có 5 thành xác suất thành công." Phí lão duỗi ra một bàn tay, mở ra năm ngón tay.
"5 thành! ?" Vương Khung ngạc nhiên: "Nếu như thất bại thì sao?"
"Nếu như thất bại, như vậy quả trứng này liền phế, không chiếm được bất cứ thứ gì."
Lời nói của Phí lão làm cho khóe mắt của Vương Khung giật mạnh.
Thành công hay không, chính là 50 50, chẳng khác gì là cầm năm ngàn tám trăm vạn lượng ra đánh cược, không, không chỉ là bạc, còn có trứng Đại Địa Viêm Lân Mãng.
Nếu như thành công, Vương Khung có thể thu hoạch được một đầu Đại Địa Viêm Lân Mãng thức tỉnh huyết mạch hoàn toàn.
Nếu như thất bại, hắn không chiếm được bất cứ thứ gì, mất cả chì lẫn chài.
"Quyết định như thế nào, tuỳ thuộc vào chính ngươi." Phí lão nhếch miệng cười cười, khá hứng thú nhìn Vương Khung.
Ba loại phương án, loại thứ nhất tự nhiên trực tiếp bỏ qua.
Đường đường là Đại Địa Viêm Lân Mãng, nếu như chỉ đạt tới cảnh giới Bổ Nguyên đỉnh phong, thực sự quá lãng phí huyết mạch của nó.
Loại thứ hai, tỉ suất chi phí - hiệu quả cao nhất, cũng an toàn nhất, Đại Địa Viêm Lân Mãng cảnh giới Dung Khí, đã là cực kì khủng bố.
Nhưng Vương Khung không cam tâm, cảnh giới Linh Lô, tồn tại như thế mới đủ để chấn nhiếp các phương.
Nhưng nếu thất bại...
"Sao rồi? Nghĩ được chưa?" Phí lão toét miệng, khá hứng thú nhìn Vương Khung.
Vương Khung suy tư, cắn răng một cái: "Ta chọn loại thứ ba."
"Người trẻ tuổi, dã tâm của ngươi không nhỏ, chuyện này hoàn toàn là đang đánh cược."
"Liều ăn nhiều!" Ánh mắt của Vương Khung vô cùng kiên định.
"Ta chỉ sợ ngươi lãng phí thời gian." Phí lão nhếch miệng cười nói, quay người lấy ra một chiếc Hỏa Giới từ phía sau.
"Bên trong có một chiếc hộp thủy tinh, ở trong đó tất cả các nguyên liệu và dược liệu đã được phối chế xong, ngươi chỉ cần bỏ trứng Đại Địa Viêm Lân Mãng vào là được."
"Mất bao lâu để ấp ra?" Vương Khung hỏi.
"Nhanh thì một tháng, chậm thì ba tháng."
Vương Khung khẽ gật đầu, lấy ra ngân phiếu bảy ngàn vạn.
"Ta còn muốn một trăm cân Hoàng Thiên Ngọc Đạo."
"Như vậy tổng cộng là sáu ngàn tám trăm vạn, người trẻ tuổi, ngươi trái lại là rất giàu có." Phí lão cười nói: "Ngươi còn thừa lại hai trăm vạn."
Vương Khung nghe thế, da mặt không khỏi run một cái.
Bảy ngàn vạn đấy, đó chính là một khoản tiền lớn, lúc mới đầu hắn còn cảm thấy mình một đêm chợt giàu.
Không ngờ được trong nháy mắt liền chỉ còn lại hai trăm vạn.
"Phí lão, có tinh huyết yêu thú hay không, tốt nhất là ẩn chứa thuộc tính Long." Vương Khung hỏi.
Trừ ấp trứng Đại Địa Viêm Lân Mãng, hắn cấp thiết nhất tự nhiên là làm cho Thân Thể Giao Long lại tiến hoá một lần nữa.
"Ha ha ha, hai trăm vạn liền muốn mua tinh huyết yêu thú thuộc tính Long?" Phí lão cười to nói.
Vương Khung nhếch miệng, xấu hổ cười một tiếng.
Yêu thú thuộc tính Long thực sự quá mức hãn hữu, giá cả tinh huyết của bọn chúng cơ hồ là gấp mấy lần thậm chí mấy chục lần yêu thú cùng cảnh giới.
"Vậy ngài hãy cho ta thiếu nợ." Vương Khung cung kính nói.
Phí lão liếc mắt nhìn hắn: "Chờ một chút."
Một lát sau, Phí lão đi ra từ phía sau, cầm một chiếc Hỏa Giới trong tay.
"Trong này có tổng cộng năm loại tinh huyết, phân biệt là Bích Ba Xích Diễm Sa, Hắc Giao Ngư, Thiết Lân Hải Mãng, Hàn Băng Đồn cùng với Lưu Quang Diêu."
Nhãn tình của Vương Khung sáng lên.
Năm loại yêu thú này đều không phổ biến, đặc biệt là Hắc Giao Ngư, được tính là mang theo thuộc tính Long, lúc trước hắn cũng là dựa vào tấm da Hắc Giao Ngư kia mới thức tỉnh năng lực.
"Đa tạ Phí lão." Vương Khung cung kính nói.
Hắn biết hai trăm vạn là không đủ mua tinh huyết của bất cứ loại nào trong năm loại yêu thú này, trong này có nhân tình của Phí lão.
"Đi đi thôi." Phí lão phất phất tay nói.
Vương Khung cầm Hỏa Giới, đẩy cửa rời khỏi Vạn Bảo Lâu, không kịp chờ đợi trở lại chỗ ở của chính mình.
"Tiểu Diệp Tử, đi theo ta." Vương Khung kêu gọi Diệp Mặc đến phòng luyện công.
Từ sau khi tiến vào Võ Viện cùng với Vương Khung, mỗi ngày ăn đều là Hoàng Thiên Ngọc Đạo, thể chất của Diệp Mặc thu hoạch được biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Cảnh giới cũng đề thăng cực nhanh, đã là Hỏa Chủng tầng thứ sáu.
Mặt khác, tàng thư trong Võ Viện cũng nhiều hơn so với ngoại giới rất nhiều.
Tri thức dự trữ của Diệp Mặc càng ngày càng tăng, thậm chí liền ngay cả đầu óc của y cũng đều sinh ra biến hóa bất khả tư nghị.
Có đôi khi đang so chiêu cùng với Vương Khung, thậm chí có thể bắt giữ được quỹ tích vận động của hắn.