Chương 106
"Đây là vật gì?" Vương Khung hiếu kỳ nói.
"Não Chân Kim!"
Vương Khung đánh giá, lại là chưa nghe nói qua.
"Ngươi đương nhiên là chưa từng nghe qua, đây là đồ chơi mới nhất của viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình, không thể mua được ở bên ngoài."
"Tốn bao nhiêu tiền!" Vương Khung lập tức cảnh giác.
Ở trong tay hắn hiện tại cũng chỉ có năm trăm tám mươi vạn, thêm một cắc cũng đều không có.
"Món bảo bối này ngươi có tiền cũng không mua được, coi như tiện nghi cho ngươi." Phí lão cầm bình thủy tinh nói.
"Bộ não con người có tổng cộng một nghìn chín trăm sáu mươi huyệt đạo, được kết nối với nhau thông qua sóng não, và có vô số thay đổi mỗi giây, điều này tạo nên sự bí ẩn và kỳ diệu của cơ thể con người."
"Coi như là viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình cũng không thể hiểu hết sự thay đổi này."
Những gì Phí lão nói là một ít kết quả mới nhất của viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình, Vương Khung chưa bao giờ nghe nói về nó.
"Nhưng, bọn họ phát hiện ra, một nghìn chín trăm sáu mươi huyệt đạo này thông qua kết nối sóng não khác nhau, tổ hợp khác nhau, não bộ sẽ thể hiện những phản ứng khác nhau và tiết ra những vật chất khác nhau, trong đó có một loại vật chất có thể làm cho não bộ cùng với Hỏa Chủng sinh ra liên hệ."
"Mối liên hệ này vô cùng vi diệu, giống như thuỷ triều mặt trăng, trăng có sáng đục tròn khuyết, đồng thời thay đổi theo ánh sáng, cách nhau rất xa, lại có thể ảnh hưởng tới sinh diệt trong biển cả."
"Một khi não bộ cùng với Hỏa Chủng sinh ra mối liên hệ này, cơ thể con người và năng lực cũng sẽ thay đổi theo."
"Loại vật chất này chính là Não Chân Kim."
Vương Khung nghe như lọt vào trong sương mù, kiến thức nửa vời, nhưng có một chút hắn có thể xác định, loại đồ vật này đúng là hoàn toàn có thể giúp Diệp Mặc, kích hoạt năng lực não bộ của y.
"Phí lão, nói như vậy, đây chính là bảo bối hiếm thấy." Hai mắt của Vương Khung tỏa ánh sáng.
"Hiện nay loại bảo bối này chỉ có đại tộc cùng với Quang Minh Học Cung có thể thông qua con đường nội bộ mới có thể mua từ viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình."
"Vì lý do này, Tần Hoàng bệ hạ còn đặc biệt đưa ra một thông điệp để giải thích sự quý giá của bảo vật này."
"Tần Hoàng đưa ra thông điệp! ?" khuôn mặt của Vương Khung có một chút động, không nhịn được hỏi: "Tần Hoàng nói cái gì?"
Phí lão nghiêm mặt, nghiêm túc nói.
"Năm nay tu hành không tặng lễ, tặng lễ chỉ tặng Não Chân Kim!"
"Tần Hoàng đúng là đại tài!"
Năm nay tu hành cái gì cũng đừng tặng, muốn tặng cũng chỉ nên tặng Não Chân Kim, thử hỏi thiên hạ còn có bảo vật gì có thể sánh bằng?
Chỉ một câu liền hạ thấp tất cả các bảo vật khác, phản ánh sự độc đáo của bảo vật này.
Tần Hoàng tài hoa cái thế, phong thái của y đúng là hoàn toàn vượt qua cổ kim.
Phí lão tiếp tục giảng giải: "Não Chân Kim, có thể xưng là một trong mười đại dược tề mới nhất của viện nghiên cứu Tần Hoàng Đình trong năm nay, nó có thể kích thích hoạt động của não, sinh ra liên hệ cùng với Hỏa Chủng, từ đó khiến cho năng lực thuế biến. Tuy nhiên, não là cơ quan mỏng manh nhất của cơ thể con người, vì vậy sẽ có nhiều rủi ro khi dùng loại thuốc này."
"Rủi ro, rủi ro gì?" Vương Khung lộ ra sắc mặt hồ nghi hỏi.
"Chậc..." Phí lão muốn nói lại thôi.
Vương Khung càng trở nên hoài nghi, truy hỏi: "Phí lão, ngươi đừng nói với ta thứ này cũng giống như dịch nuôi cấy Đại Địa Viêm Lân Mãng, cũng có tỉ lệ thất bại nhất định."
Vương Khung tràn đầy một bụng oán niệm.
Dịch nuôi cấy kia đã tiêu tốn của hắn hơn 5000 vạn, nếu như thất bại, chính là cả người cả của cũng đều không còn, Đại Địa Viêm Lân Mãng không những không thể ấp ra, trứng cũng đều sẽ hỏng, tương đương với tử vong.
Phí lão cười khan nói: "Ngược lại cũng không đến nỗi đó, phục dụng Não Chân Kim coi như thất bại, cũng sẽ không đến mức chết, nhiều nhất chỉ là biến thành ngớ ngẩn."
"Con bà nó...phí tâm phí sức mới kiếm được thứ đồ chơi này, kết quả sẽ biến ngớ ngẩn? Đây rốt cuộc là bảo dược hay là độc dược?" Vương Khung không nhịn được nói tục.
Biến thành ngớ ngẩn, vậy thà chết còn hơn.
Thứ đồ nát này còn không bằng cả dịch nuôi cấy Đại Địa Viêm Lân Mãng.
"Cho nên thứ này cần phải do những tu sĩ nắm giữ năng lực trí não phục dụng, như vậy xác suất thành công mới có thể tăng lên rất nhiều." Phí lão kịp thời nói bổ sung.
"Có thể tăng lên bao nhiêu?"
"Gấp ba lần người bình thường."
Vương Khung nghe thế, sắc mặt hòa hoãn lại.
"Có muốn hay không?" Phí lão hỏi.
"Có loại nào tác dụng ôn hòa hơn, rủi ro ít hơn không?" Vương Khung vẫn là có một chút không yên lòng.
"Không có!" Phí lão đặt Não Chân Kim lên trên bàn: "Muốn thì cứ lấy đi, không cần trả tiền."
Thần sắc của Vương Khung biến ảo, cuối cùng cắn răng một cái, cầm Não Chân Kim rời đi.
Phí lão nhìn bóng lưng hắn đi xa, khóe miệng nâng lên, lộ ra một vệt nụ cười như ý.
"Lão phu làm sao có thể buông tha cho một tiểu quái vật như vậy? Không biết y có thể sống sót hay không."
...
Trở lại chỗ ở, Vương Khung lấy ra Não Chân Kim, đồng thời nói tất cả lợi hại được mất cho Diệp Mặc.
Phục dụng Não Chân Kim có rủi ro quá lớn, quan hệ đến cả đời Diệp Mặc, hắn không có khả năng giấu diếm.
"Phục dụng hay không phục dụng, ngươi hãy tự quyết định." Vương Khung hỏi.
Lời còn chưa dứt, Diệp Mặc trực tiếp cầm lấy Não Chân Kim, mở cái nắp ra, ngẩng đầu lên, uống một hơi cạn sạch.
Một màn này, làm cho Vương Khung cũng đều chấn kinh, hắn thậm chí còn không kịp ngăn cản.
"Ngươi làm gì thế?" Vương Khung thất thanh nói.
Loại chuyện này không phải hẳn là nên cân nhắc một phen mới làm ra quyết định sao?
"Ta nghĩ chuyện này có hữu ích với ngươi." Diệp Mặc nhỏ giọng nói.