Chương 124
Nếu đã không có người nào dám đắc tội Diệp Thiên, như vậy hắn liền sẽ thử một lần, coi như là đọ sức vào trước khi Sơ Vương Tế diễn ra.
Một khi Khung Thiên Hung Sát trong cơ thể Hoắc Thanh Minh bị xoá bỏ, Diệp Thiên chắc hẳn cũng sẽ cảm ứng được.
"Ta sẽ so chiêu với ngươi một chút." Vương Khung lạnh lùng.
Dùng cấp bậc hiện tại của Long Viên Khí đúng là hoàn toàn vô pháp đối kháng với Khung Thiên Hung Sát.
Nhưng nếu như có thể làm cho Long Viên Khí dung hợp cùng với keo dính vạn năng, nói không chừng có thể triệt để chữa trị thương thế cho Hoắc Thanh Minh.
"Ta đi tìm một ít vật liệu đặc biệt." Trong lòng Vương Khung đã có kế hoạch.
"Tiểu Hoắc Hoắc, ngươi yên tâm, chuyện này bao ở trên người ta." Vương Khung vỗ bộ ngực.
"Ngươi có lòng tin như vậy?" Hoắc Thanh Minh hồ nghi nói.
Những năm này, y đã hao phí không ít tâm tư lực, cũng đều không thể triệt để áp đảo Khung Thiên Hung Sát.
Phải biết rằng, y chính là phái siêu năng, còn bất lực.
Vương Khung thân là phái thần binh, dường như ở phương diện này càng thêm không thể trông cậy.
"Cứ yên tâm!" Vương Khung cười lạnh.
Vào trước Sơ Vương Tế, hắn sẽ so chiêu với Diệp Thiên một chút, thăm dò một lần, chuyện thú vị như vậy, hắn đương nhiên phải dốc toàn lực.
Nếu như Long Viên Khí có thể tiến hóa thành công, đúng là hoàn toàn có hi vọng thành công.
"Nhưng...ngươi phải giúp ta một chuyện!"
"Chuyện gì?" Hoắc Thanh Minh hỏi.
Vương Khung tiến tới, ôm lấy bả vai Hoắc Thanh Minh, nhếch miệng cười nói: "Ta có một huynh đệ, tiềm năng không tệ, ngươi hãy dành thời gian huấn luyện y một phen."
"Ngươi đang nói đến Minh Hạo Nhiên! ?" Hoắc Thanh Minh thản nhiên nói.
Lần phân tranh này chính là bởi vì Minh Hạo Nhiên mà ra, y tự nhiên biết rõ tiền căn hậu quả.
"Tên tiểu tử này có tiềm lực không tệ, thao túng nhân tâm, khống chế ý niệm, một khi trưởng thành, tuyệt đối là cao thủ tuyệt cường bên trong Quang Minh Học Cung." Vương Khung rất là chân thành nói.
Quang Minh Học Cung hắn nói tới cũng không phải là giới hạn tại Xích Long Thành, mà là bốn mươi chín thành trong thiên hạ.
"Kỳ vọng của ngươi đối với y rất cao." Hoắc Thanh Minh nói.
Vương Khung khẽ gật đầu: "Ta có một đại địch, thực lực cường đại, ta cần có lực lượng thuộc về mình."
"Y có thể trở thành trợ lực của ta."
Hiện nay Diệp Thiên đã sớm xưa đâu bằng nay, thân phận hiển hách, có một không hai.
Không chỉ là đại sư huynh Quang Minh Học Cung, còn thu hoạch được sự ưu ái của tiểu công chúa La Vương Thành, thậm chí ngay cả đối với Tần Hoàng Đình cũng đều có ngàn tơ vạn sợi quan hệ.
Dạng thân phận này, nhất định có một đám tùy tùng thực lực cường đại đi theo.
Vương Khung nếu muốn chống lại, ngoại trừ thực lực bản thân, đương nhiên cũng cần một đội ngũ mạnh.
Đây chính là nội tình, thiếu niên xưng vương, trấn áp quần hùng, nếu như không có tuyệt thế thiên tài đi theo, làm sao có thể thể hiện bản lĩnh bá đạo của mình?
"Được, ta giúp ngươi!" Hoắc Thanh Minh không do dự chút nào.
Dùng giao tình giữa y cùng với Vương Khung, một chút chuyện nhỏ này là không đáng kể.
Huống hồ, năng lực của y đúng là hoàn toàn rất thích hợp huấn luyện Minh Hạo Nhiên.
"Nếu như ngươi thật sự muốn mau chóng tăng thực lực lên, ta sẽ tiết lộ cho ngươi một cái tin tức nội bộ." Hoắc Thanh Minh đột nhiên nói.
Nhãn tình của Vương Khung sáng lên: "Cái gì?"
"Ngươi hẳn phải biết, vào trước khi Sơ Vương Tế bắt đầu, các đại bí cảnh đều sẽ mở ra, để cho người dự thi tiến hành lần bắn vọt sau cùng." Hoắc Thanh Minh nói.
Trong lòng Vương Khung khẽ động, các đại bí cảnh đều là văn minh cổ xưa còn sót lại, bên trong cất giấu các loại cơ duyên.
Bốn mươi chín thành trong thiên hạ, ngoại trừ đế đô, được xếp thành mười hai nhóm, tương ứng với mười hai đại bí cảnh.
Đây cũng có thể coi là màn khởi động trước Sơ Vương Tế.
Có tư cách tiến vào bí cảnh, đều là người dự thi Sơ Vương Tế các đại thành trì tuyển ra.
"Lần này, bí cảnh mà Xích Long Thành chúng ta, Phong Lôi Thành, Thần Hoàng Thành còn có...Tinh Hà Thành tiến vào chính là Hắc Thuỷ Long Cung!"
"Tinh Hà Thành! ?" Vương Khung hơi nheo mắt lại.
Nếu như vậy, đến thời điểm đó khẳng định sẽ gặp được rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, trước kia ở phía sau Diệp Thiên cũng có không ít người giúp đỡ.
Trong số những người này cũng không thiếu chí hữu của Vương Khung ngày xưa.
"Sơn thủy thay phiên, nhanh như vậy liền muốn gặp mặt sao?" Trong nội tâm Vương Khung cười lạnh.
"Trước đó ta đã nhận được phong thanh, ngươi xác nhận nằm trong danh sách hàng ngũ." Hoắc Thanh Minh nói.
"Ý của ngươi là, ta có thể giúp gã béo cùng với Tiểu Minh kiếm thêm hai cái danh ngạch?" Vương Khung chợt hiểu ra.
Hoắc Thanh Minh nghe thế, thân thể chấn động, biểu tình trở nên vô cùng quái dị, y thực sự có một chút không thể lý giải mạch suy nghĩ của Vương Khung.
"Ngươi đang suy nghĩ gì thế? Nhân tuyển của mỗi tòa thành trì đều có số lượng cố định, ngươi nói kiếm liền có thể kiếm?" Hoắc Thanh Minh im lặng nói: "Ý của ta là, chuyện này đối với ngươi mà nói là một cơ hội, trước khi lên đường, hãy chuẩn bị kỹ càng, thu hoạch hẳn là sẽ không nhỏ."
"Nếu còn dư thời gian, ngươi có thể giúp người bên cạnh kiếm chút bảo vật cùng với trang bị."
"Ta giúp bọn hắn kiếm, không bằng để cho chính bọn hắn đi." Vương Khung dường như căn bản không có nghe Hoắc Thanh Minh đang nói cái gì, vẫn y như cũ đắm chìm trong ý nghĩ của chính mình.
"Đã rồi rồi, danh ngạch đều đã được định ra, ngươi căn bản không có quyền hạn." Hoắc Thanh Minh im lặng nói.
"Nếu có người xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có phải sẽ được tính là tự động rời khỏi không? Ví dụ như Vân Chiếu Quân!" Vương Khung nhếch miệng, lộ ra một nụ cười không có ý tốt.
Hoắc Thanh Minh mở to hai mắt nhìn, nhìn chằm chằm Vương Khung.
Dạng ý nghĩ này cũng thực quá mới lạ, không, là quá nguy hiểm.