Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 125

Chương 125
"Ta khuyên ngươi đừng nên làm như vậy, đừng coi Quang Minh Học Cung là đồ đần, nhiều khi, không phải là chúng ta thông minh, chỉ là phía trên không tính toán với chúng ta mà thôi." Hoắc Thanh Minh nhắc nhở.
"Ngươi náo ra động tĩnh lớn như vậy tại trung tâm quảng trường, thật sự cho rằng phía trên không rõ ràng?"
"Ta có thể nói thật cho ngươi biết, nếu như ngươi thật sự lạnh lùng hạ sát thủ đối với Vân Chiếu Quân, tuyệt đối sẽ có người ra mặt ngăn cản."
Hoắc Thanh Minh lắc đầu, cho dù ba năm đã qua đi, cho dù tao ngộ kiếp số, phá rồi lại lập. Vương Khung vẫn y như cũ giống như trước kia, phong mang sắc bén, chỉ là bây giờ hắn đã biết cách che giấu sự sắc bén này.
Nhưng vào thời khắc mấu chốt, hắn vẫn là điên cuồng như vậy.
"Ta chỉ là thuận miệng nói một chút, Tiểu Hoắc Hoắc, ngươi đúng là không có tính hài hước." Vương Khung cười nói.
Cho dù hắn thật sự đánh cho những người nắm giữ danh ngạch tham dự Hắc Thuỷ Long Cung kia tàn phế, chỉ sợ cũng không tới phiên gã béo cùng với Minh Hạo Nhiên.
Học viên bình thường chính là không có tư cách nhúng chàm vào những bí cảnh này.
Coi như là Vương Khung, cũng là biểu hiện quá mức chói mắt, cộng thêm thực lực thiên phú của bản thân, cùng với lực lượng sau lưng của hắn, mới khiến cho Kỷ Nguyên Thần nhìn với con mắt khác, phá lệ nhả ra một cái danh ngạch.
Nếu không, coi như là Vương Khung cũng sẽ không nhận được danh ngạch.
"Đừng có suy nghĩ viển vông, danh ngạch Hắc Thuỷ Long Cung, ngươi không thể nhúng tay vào." Hoắc Thanh Minh nhắc nhở một lần nữa.
"Cũng không nhất định, chỉ cần có đầy đủ vốn liếng, hết thảy đều có thể nói." Trong mắt Vương Khung lóe lên một vệt tinh mang.
Hoắc Thanh Minh khẽ giật mình, kinh nghi bất định: "Ngươi muốn làm gì?"
"Tiểu Minh liền giao cho ngươi! Cứ tùy tiện thu thập, chỉ cần đừng chơi chết là được." Vương Khung quay người khoát khoát tay, vô cùng thản nhiên nói điểm mấu chốt cho Hoắc Thanh Minh.
...
Vào lúc Vương Khung xuất hiện trước mặt Kỷ Nguyên Thần, vị đại chấp giáo này cũng đều không thể không có một chút ngoài ý muốn.
"Từ lúc ngươi tiến vào Quang Minh Học Cung đến nay, dường như một khắc cũng đều không có yên tĩnh." Kỷ nguyên thành đánh giá Vương Khung.
Người nào cũng sẽ không ngờ được kẻ nhìn như vô hại, vẻ ngoài ôn hoà lại cất giấu hung lệ cùng với bá đạo như thế.
Đây chính là một đầu hung thú giỏi nguỵ trang.
"Đại chấp giáo nói đúng, một học viên tốt tuân thủ luật pháp, tuân thủ nghiêm ngặt nội quy học cung giống như ta, đúng là thực sự làm cho những người khác khó chịu, sự đố kị sẽ thường xuyên làm cho một ít người mất đi đầu óc, nhưng những phiền toái này ta có thể tự mình giải quyết, đa tạ đại chấp giáo quan tâm." Vương Khung nói vô cùng thành khẩn.
Kỷ Nguyên Thần giật giật khoé miệng một cách không tự nhiên, thật sự, nếu như không phải biết rõ cách làm việc của Vương Khung, y suýt nữa liền tin.
Quét ngang ba đại cao thủ Long Viện, Hoang Viện, mạnh như Vân Chiếu Quân cũng đều bị hắn đánh đến sinh tử không rõ, nằm liệt giường.
Kỷ Nguyên Thần y đã nhiều năm không thấy một học viên ngoan ngoãn tuân thủ luật pháp và nội quy học cung như vậy.
"Có chuyện gì cứ nói thẳng!" Kỷ Nguyên Thần phất phất tay nói.
"Ta muốn hai cái danh ngạch tiến vào Hắc Thuỷ Long Cung." Vương Khung cũng không khách khí.
Vừa dứt lời, Kỷ Nguyên Thần đầu tiên là khẽ giật mình, y nằm mơ cũng không ngờ được Vương Khung sẽ dám mở miệng nói chuyện này, sau khi ngây người trong giây lát, ánh mắt y trừng trừng, suýt nữa liền trực tiếp nói tục.
"Ngươi cho rằng danh ngạch tiến vào bí cảnh là rau cải trắng sao? Nói muốn liền muốn?"
Danh ngạch tiến vào Hắc Thuỷ Long Cung, tổng cộng do đệ tử của bốn đại thành trì chia đều, Xích Long Thành tổng cộng cũng chỉ có bảy cái danh ngạch mà thôi.
Vương Khung há miệng liền muốn hai cái, nếu là người không biết còn tưởng rằng Hắc Thuỷ Long Cung chính là do ông nội của hắn xây!
Kỷ Nguyên Thần thực sự không thể nào hiểu được mạch não của Vương Khung.
Y ngay từ đầu chẳng qua là cảm thấy Vương Khung thiên phú dị bẩm, hiểu được giấu dốt, ẩn nhẫn vào thời điểm nên ẩn nhẫn, vào thời điểm nên xuất thủ lại là lôi đình vạn quân, bá đạo kinh người.
Dạng hạt giống này trừ phi thủ đoạn hơi tàn nhẫn một chút, tâm cơ hơi thâm trầm một chút, có thời điểm làm người quá hống hách một chút, những phương diện khác đều không tệ.
Thậm chí những cái được gọi là khuyết điểm, cũng làm cho y rất là thưởng thức.
Nhưng bây giờ xem ra, Vương Khung thực sự là có một chút không biết rõ phân tấc.
Danh ngạch Hắc Thuỷ Long Cung trân quý cỡ nào? Hắn không biết sao?
Đó chính là cơ duyên sau cùng để bọn hắn tăng cường thực lực vào trước Sơ Vương Tế, thực lực của bọn hắn có thể thu hoạch được một mảng lớn đề thăng, chuyện này rất có thể sẽ cải biến thứ tự cùng với thành tích của bọn hắn ở bên trong Sơ Vương Tế.
Chuyện này cũng liên quan đến vinh dự cùng với đãi ngộ năm sau của Xích Long Thành.
Trọng yếu như vậy, nhưng lời nói tuôn ra từ trong miệng của Vương Khung lại là quá trẻ con.
"Danh ngạch Hắc Thuỷ Long Cung không phải là ngươi có thể đòi hỏi lung tung, ngươi đã có thể trở về." Kỷ Nguyên Thần lạnh lùng nói.
Trên thực tế, cử động này của Vương Khung đã coi như là đã đi quá giới hạn, nói trắng ra chính là quá mức làm càn.
Nếu như không phải Kỷ Nguyên Thần quý tài, dùng tính tình của y, đã sớm dùng một bàn tay tát bay ra khỏi Quang Minh Học Cung.
"Đại chấp giáo, tiến vào bí cảnh, vốn chính là vì lấy được thứ tự tốt ở bên trong Sơ Vương Tế, nếu như ta có lòng tin đoạt được quán quân Sơ Vương Tế lần này, có thể cho ta hai cái danh ngạch hay không?" Vương Khung nói thẳng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất