Chương 23: Sáu trăm đạo
Một cỗ lực lượng đáng sợ bạo phát ở trong bàn tay hắn.
Sống đao Hắc Long Đao và thiết bổng đụng vào nhau, cùng lúc đó, Vương Khung trở tay một chưởng vỗ về hướng Thanh Minh Long Viên.
Thanh Minh Long Viên nghiêm nghị rống to, đưa tay chính là một quyền.
Quyền chưởng tương giao, quái lực đáng sợ khơi dậy dư ba nổi lên như gợn sóng, cuốn lên gió mạnh.
Bỗng nhiên, hai đạo thân ảnh kia bỗng nhiên tách ra, đá vụn không ngừng rơi rụng.
Bầu trời như một bức màn, giữa núi rừng, một người một thú, quyết đấu sinh tử.
Nhưng trong lòng Mục Cửu Ca cũng đã nhấc lên sóng lớn ngập trời, một màn mới vừa rồi kia có ý vị như thế nào, chỉ sợ không có ai rõ ràng hơn so với y.
Lúc này, liền ngay cả Mục An Kỳ cũng đều mơ hồ phát giác ra được cái gì.
Thanh Minh Long Viên, lực lượng cỡ nào, há lại có thể là máu thịt thân thể nhân loại có khả năng ngăn cản.
Y biết được, năng lực của Vương Khung nằm ở trên cánh tay phải của hắn, tuy nhiên...
Mục Cửu Ca và Mục An Kỳ quay mặt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được vẻ chấn kinh cùng với không tin.
"Ca, hắn...hắn..."
"Song sinh năng lực, vạn người không được một!" Mục Cửu Ca hít vào một ngụm khí lạnh.
Y nằm mơ cũng không ngờ được, ở loại địa phương hẻo lánh này thế mà lại cất giấu dạng thiên tài này, thiên tư cái thế, kinh khủng kinh người.
"Song sinh năng lực! ? Ca, thiên phú của hắn là không sai biệt lắm so với Mục Thanh U?" Mục An Kỳ không dám tin nói.
Mục Cửu Ca lộ ra sắc mặt ngưng trọng, song quyền nắm chặt.
"Khó nói, song sinh năng lực, vạn người không được một, cũng phải nhìn độ khai phá của mỗi người."
"Nam nhân này thật đáng sợ, nắm giữ thiên phú như thế này, vậy mà cam tâm ẩn giấu ở nơi như thế này, giấu tài, mài dũa bản thân!"
Mục Cửu Ca xuất thân từ đại tộc, y biết rõ, thiên phú trên thế giới này có ý vị như thế nào.
Thiên phú cao siêu, đại biểu cho tài phú, tài nguyên, quyền lợi, danh vọng...không một thiên tài nào có thể rèn luyện ở bên trong vô danh.
Bọn hắn đều là một tiếng hót kinh người, quang mang chói mắt, đi theo bọn hắn chỉ có hát vang cùng với khen ngợi.
Nhưng Vương Khung lại là tồn tại phá vỡ nhận biết của y.
Song sinh năng lực, cả thế gian khó tìm, vậy mà cam tâm ở nơi hẻo lánh này, làm một gã giết mổ?
"Nam nhân này, tương lai tất nhiên sẽ dương danh thiên hạ!" Mục Cửu Ca vô cùng chắc chắn nói.
Lúc này hình tượng Vương Khung ở trong nội tâm y bỗng nhiên cao lớn, như tiên hiền tị thế, từ bỏ công danh, khí phách tràn ngập thiên địa, tầm mắt vượt qua quá khứ và hiện tại.
Ầm ầm! Tiếng vang chấn thiên, trong bụi mù, hai thân ảnh không ngừng đan xen va chạm, khí tức kinh khủng như sóng lớn lăn lộn, ép tới mức người ta thở không nổi.
Thiết bổng quét ngang, hắc đao như long.
Thanh âm Kim loại va chạm náo động lòng người.
Một người một thú, đều giết ra hỏa khí.
Thanh Minh Long Viên huyết mạch kinh người, lực lượng ngang ngược, thân thể của nó như là binh khí, giơ tay nhấc chân đều có đại uy năng.
Về phần Vương Khung, thân thể Giao Ngư của hắn vào thời điểm mới vừa thức tỉnh liền có cự lực thiên quân, cho dù trên đất bằng cũng có thể phát huy ra lực lượng kinh khủng.
Hiện nay hắn liên tục đột phá, đạt đến Hỏa Chủng tầng thứ sáu, uy năng thân thể Giao Ngư bạo tăng gấp đôi.
Huynh muội Mục gia nhìn một màn này trong lòng không khỏi run sợ.
Có thể dùng thân thể máu thịt, đối cứng với Thanh Minh Long Viên, cho dù ở bên trong phái thần binh cũng đều được tính là hàng đầu.
"Đáng chết, rốt cuộc cũng đến cực hạn!" Vương Khung cắn răng.
Chiến đến bây giờ, thể lực của hắn dần dần chống đỡ hết nổi, toàn thân cơ bắp đều giống như rót vào dịch axit, đau nhức vô cùng.
Dù sao, đối thủ của hắn không chỉ là yêu thú, hơn nữa còn là một đầu Long Viên.
Ầm ầm! Cánh tay phải của Vương Khung bỗng nhiên chấn động, từng đạo huyết văn hiện lên, xen lẫn như đồ đằng, bao trùm cánh tay.
Chấn động kinh khủng cuốn lên không khí gợn sóng, trong nháy mắt, thân đao màu đen như đại long trùng thiên, đao quang khuấy động.
"Năm trăm đạo!" Vương Khung rống to.
Lúc này, cánh tay phải của hắn giải phóng, năm trăm đạo huyết văn chém ra đao quang như sóng triều trào lên.
"Ca, thanh âm này..." Mục An Kỳ hoa dung thất sắc, tiếng gầm của Hắc Long Đao chấn động màng nhĩ, như tiếng sấm ù ù, uy áp kinh khủng khiến nàng triệt để chấn kinh.
Lúc này, Mục Cửu Ca mặt tràn đầy kinh ngạc.
Y mở to hai mắt nhìn, quả thực không thể tin được.
Phanh! Tần suất Hắc Long Đao chấn động quả thực bất khả tư nghị, giống như cưa điện chém xuống.
Thanh Minh Long Viên cảm nhận được uy hiếp cực lớn, giơ thiết bổng lên lên chặn.
Ông! Hắc Long Đao bỗng nhiên chém xuống, trong khoảnh khắc, hoa lửa tung tóe, lưu lại dấu vết thật sâu phía trên thiết bổng.
Lực lượng kinh khủng trực tiếp đánh bay Thanh Minh Long Viên.
"Sáu trăm đạo!" Vương Khung bốc lên sát khí, lại bạo phát một lần nữa.
"Phái thần binh cấp Linh!" Mục Cửu Ca nghẹn ngào quát, rốt cuộc khó có thể tin.
Năng lực trong thiên hạ, dùng đẳng cấp phân chia, chín thành chín đều là cấp Phàm.
Dùng trường phái mà phân, phái thần binh chính là thường thấy nhất.
Cho nên ngày đó Mục An Kỳ nhìn thấy năng lực Vương Khung thức tỉnh là phái thần binh, liền chẳng thèm ngó tới.
Nhưng mà, phái thần binh cấp Linh lại hoàn toàn là một chuyện khác.
"Phái thần binh một khi bước vào cấp Linh, liền biểu thị sinh mệnh hình thái của người nắm giữ đã bắt đầu tiến hóa, nhục thân phi phàm, nhân vật như vậy..." Mục Cửu Ca thì thào tự nói.
"Một ngày nào đó, hắn sẽ đột phá cảnh giới Hỏa Chủng!" Mục An Kỳ không nhịn được nói.
Lúc này, ánh mắt nàng nhìn về phía Vương Khung đã triệt để biến đổi.