Chương 44: Vòng khinh bỉ
Răng rắc!
Một âm thanh chói tai vang lên, chén trà trong tay của công tử áo trắng bị bóp vỡ nát.
Y nhíu mày, trong con ngươi đen nhánh lóe lên một tia sáng đáng sợ.
"Sao thế? Ngươi nhận biết?" Ngụy Thanh Sam không nhịn được hỏi.
Trần Thiên Hà hít một hơi thật sâu, thần sắc khôi phục như ban đầu, lắc đầu: "Cùng tên với một vị cố nhân, đáng tiếc hắn đã chết rồi."
"Cố nhân! ?" Ngụy Thanh Sam chớp mắt, chợt cả kinh nói: "Ý của ngươi là...Khung Thiên Hung Sát! ?"
Trần Thiên Hà trầm mặc không nói, trong mắt lấp lóe dị sắc.
Ngụy Thanh Sam nhìn chằm chằm vào y một lúc lâu, nhưng không nói gì nữa.
Ba năm trước, Quang Minh Học Cung tại Tinh Hà Thành sinh ra một vị tuyệt thế thiên tài, 14 tuổi liền ngưng tụ Hỏa Chủng, hơn nữa còn là phái siêu năng hi hữu nhất, danh hào là Khung Thiên Hung Sát.
Coi như là Trần Thiên Hà, hiện nay là nhân vật đứng đầu thế hệ trẻ tuổi Tinh Hà Thành cao quý, trước kia cũng chỉ là tiểu đệ của nam nhân kia.
Người kia cũng tên là Vương Khung, nhưng sau đó truyền ra tin tức hắn đã chết, ai cũng không biết chuyện gì đã phát sinh, liền ngay cả Quang Minh Học Cung cũng đều giữ kín như bưng chuyện của hắn, không bao giờ đề cập đến.
"Vương Khung..."
"Trường phong phất phơ, quét vạn dặm, cố nhân đi mất, bắt đầu nói từ đâu...đã quá xa xưa." Trần Thiên Hà thở dài.
"Ngươi có muốn gặp người cùng tên này một lần không?" Ngụy Thanh Sam hỏi.
Trần Thiên Hà lắc đầu thở dài: "Không cần, nam nhân kia đã chết rồi, huống hồ người kiêu ngạo như hắn sẽ không đi cửa sau."
Con người rồi cũng sẽ thay đổi!
Vương Khung chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ trở lại Quang Minh Học Cung theo phương thức này.
Nhưng hắn không quan tâm!
"Ta chỉ có thời gian không đến một năm, tiến vào ba đại viện, đại biểu cho Xích Long Thành, tham gia Sơ Vương Tế!"
Mục tiêu của Vương Khung rất rõ ràng, hắn nắm giữ Hỏa Chủng màu đen, đủ để trở nên nổi bật, làm người lãnh đạo.
Sơ Vương Tế chính là sân khấu tốt nhất, những "cố nhân" kia của hắn cũng sẽ gặp hắn một lần nữa.
Cái gọi là Sơ Vương Tế, là thịnh hội do Quang Minh Học Cung tổ chức.
Muôn hình vạn trạng, chí cường là vua.
Sơ Vương Tế, năm năm một lần, bốn mươi chín thành trong thiên hạ đều sẽ tham gia, có thể nói là sóng gió tụ hợp, thiên tài tụ tập.
Trở thành người mạnh nhất bên trong những người mới, liền có thể thu hoạch được xưng hào Sơ Vương.
Liền ngay cả Tần Hoàng Đình cùng với các đại tông môn siêu cấp cũng đều sẽ điều động cao thủ quan sát, tuyển chọn hạt giống.
Trước kia, Vương Khung cũng là được ký thác kỳ vọng, nếu như không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, hắn tất nhiên sẽ là Sơ Vương của kỳ Sơ Vương Tế năm đó.
Chỉ tiếc, hết thảy đều không có hai chữ nếu như.
"Không sao, phá rồi lại lập, hi vọng các ngươi sẽ thích sự bất ngờ này." Vương Khung thu liễm cảm xúc, giấu sát khí trong lòng.
Những cố nhân và chuyện cũ kia, hắn đương nhiên phải trở về giải quyết từng người một.
"Quang Minh Học Cung thật đúng là keo kiệt, kiểu phong cách trang trí cũ rích này cũng đều không thay đổi." Vương Khung nhìn một chút chỗ ở học cung sắp xếp cho mình, không khỏi nhếch miệng.
Năm đó khi ở Tinh Hà Thành, hắn cũng sống ở một chỗ giống nơi này như đúc.
Nghe nói lối kiến trúc cổ xưa này đã truyền qua bao đời nay, gọi là kế thừa truyền thống, không quên sơ tâm.
Theo quan điểm của Vương Khung, chính là bảo thủ!
Vương Khung đẩy cửa!
Bụi bốc lên, mùi nấm mốc đập vào mặt.
"Thật quá thể!" Vương Khung nhìn tủ quần áo phủ đầy tro bụi, giường thiếu một chân, cùng với sàn nhà đã sắp mục nát, trợn cả mắt lên.
Hắn vừa dứt lời, chỉ nghe phịch một tiếng, cửa nghiêng.
"Huynh đệ, mới tới đây sao?" Bên cạnh, một thiếu niên gầy như khỉ nhảy ra.
Vương Khung liếc nhìn, khẽ gật đầu.
"Ta tên là Cận Nhất Minh! Ngươi vừa mới đến, có cần ta giới thiệu một chút tình huống của Quang Minh Học Cung không?" Cận Nhất Minh cười hì hì nâng một tay lên.
"Năm mươi lượng!"
Vương Khung nghe thế, khóe mắt giật giật một cách mất tự nhiên.
Giới thiệu một chút liền muốn năm mươi lượng, quá hãm, chừng đó tiền cần phải bán bao nhiêu thịt!
"Cảm ơn vì lòng tốt, giới thiệu thì không cần."
Vương Khung trực tiếp cự tuyệt, hắn cũng không phải là lần đầu tiên tiến vào Quang Minh Học Cung, đối với tình huống nơi này hắn biết rõ.
"Huynh đệ, ta cảm thấy ngươi đặc biệt cần, đặc biệt là phái thần binh, nghe ta giới thiệu xong sẽ có thể bảo mệnh." Cận Nhất Minh tiếp tục nói.
"Phái thần binh thì làm sao?" Vương Khung khó hiểu nói.
Cận Nhất Minh nhếch miệng cười nói: "Ngươi đã nghe về vòng khinh bỉ năng lực chưa?"
Vương Khung khẽ gật đầu.
Ba trường phái chính của tu hành Hỏa Chủng, phái thần binh, phái ngự vật cùng với phái siêu năng, vẫn luôn lưu truyền vòng khinh bỉ năng lực.
Phái siêu năng xem thường phái ngự vật, phái ngự vật xem thường phái thần binh, phái thần binh cảm thấy hai trường phái trước đều là đang trang bức.
Tóm lại chính là một câu, không thích lẫn nhau, ở bên trong vòng khinh bỉ này, phái thần binh không thể nghi ngờ là ở tầng dưới chót nhất.
Không có cách nào, ai bảo phái thần binh có số lượng nhiều, tiện tay trảo một cái liền chính là một nắm lớn!
"Ở nơi này còn khoa trương hơn, đám người phái ngự vật kia quả thực chính là mắt mọc ở trên đỉnh đầu, cuồng đến điên rồ, nếu ngươi đắc tội người không nên đắc tội, về sau muốn lăn lộn ở chỗ này chỉ sợ cũng khó." Cận Nhất Minh lắc đầu thở dài.
"Khoa trương như vậy?" Vương Khung không nhịn được nói.
Phần lớn đệ tử Quang Minh Học Cung tâm cao khí ngạo, phái ngự vật xem thường phái thần binh là chuyện rất bình thường.
Giống như lúc ở Tam Dương Trấn, Mục An Kỳ lúc mới đầu cũng không để Vương Khung vào trong mắt.