Chương 55
Đến một bước này, Long Viên Khí mới coi như là chân chính đại thành.
Thần ý biến hóa, như sơn như hải, rộng lớn rộng rãi, ngoại tà khó xâm.
"Tiểu Minh, năng lực của ngươi kỳ thực được tính là hi hữu, nếu như có thể tiến thêm một bước, sẽ rất khủng bố!" Vương Khung không nhịn được nhắc nhở.
"Ngự niệm" của Minh Hạo Nhiên ở bên trong phái ngự vật cũng đều được tính là hiếm thấy.
Chỉ là, địa vị của y ở trong tộc không cao, một mực khúm núm, kiếm sống sống tạm, tâm tư cũng đều lãng phí vào trên bàng môn tà đạo, bởi vậy mới không thể phát huy ra uy lực của loại năng lực này.
"Ta ngược lại là muốn luyện, nhưng vẫn một mực chưa tìm được phương pháp." Minh Hạo Nhiên lắc đầu nói.
Ởtrong đại tộc, muốn trở nên nổi bật, kỳ thực càng khó hơn, nếu như không có tư chất kinh tài tuyệt diễm, vậy thì nhất định phải điệu thấp.
Nếu không chỉ cần hơi bộc lộ tài năng, chẳng những không dẫn đến coi trọng quá lớn, ngược lại sẽ dẫn tới kiêng kị cùng với phiền phức.
Bởi vậy, y ở bên trên tôi luyện năng lực của mình, y chưa bao giờ nỗ lực.
"Ngươi hãy đi đến Tàng Thư Lâu xem một chút đi."
""Thập Niệm Pháp", "Nhân Loại Đồng Thuật Đại Quan", " quan tưởng tinh thần và ý niệm", ba bản bí tịch này đều thích hợp với ngươi, nếu như có thể lĩnh ngộ đôi chút, năng lực của ngươi đủ để rực rỡ hào quang tại Quang Minh Học Cung." Vương Khung nhắc nhở.
Hắn mở miệng nhắc nhở, không chỉ là bởi vì giao tình cùng với Minh Hạo Nhiên.
Mà là hắn nhìn ra tiềm năng của Minh Hạo Nhiên, năng lực "Ngự niệm" của y nếu thật sự khai phát ra, tuyệt đối được xưng tụng là kinh khủng.
Chỉ là, Minh Hạo Nhiên ngơ ngơ ngác ngác, căn bản không có ý thức được tiềm năng cực lớn của chính mình.
Nếu như y thật sự có thể đốn ngộ, một bước lên trời, sẽ là chiến lực hiếm thấy bên cạnh Vương Khung.
"Tốt, từ nay về sau, ta nhất định sẽ khổ tu, không cô phụ kỳ vọng của thần tượng." Minh Hạo Nhiên cắn răng.
Những ngày gần đây, y ở chung với Vương Khung, phát hiện ra, đối phương chẳng những không có một chút kiêu ngạo, hơn nữa còn thực tình xem y như bằng hữu.
Thậm chí vào thời điểm đàm luận một ít tâm đắc tu hành, đều sẽ không e dè, chủ động chỉ dẫn.
Chuyện này khiến cho Minh Hạo Nhiên vô cùng cảm động, trong lúc mơ hồ từ bỏ ý niệm nịnh bợ trước đó, mà là kết giao thực tình.
"Gã béo, qua thời gian dài như vậy, ta còn chưa biết năng lực của ngươi là gì đâu!" Vương Khung đột nhiên nói.
La béo sắc mặt trì trệ, chợt cười khan nói: "Ha ha ha, không đáng giá nhắc tới, không đáng giá nhắc tới..."
"Ừm?" Vương Khung lộ ra vẻ mặt nghi ngờ nhìn về phía La béo.
"Ngươi chột dạ cái gì?"
"Ta là sợ hù doạ các ngươi." La béo ánh mắt lấp lóe, cười khan nói.
"Dọa chúng ta?" Vương Khung càng thêm hiếu kì.
"Cũng không phải là hù doạ các ngươi, mà là năng lực của ta một khi xuất ra, các ngươi nhất định sẽ tự ti mặc cảm, hổ thẹn vì sinh ra làm người." La béo không khỏi thở dài.
"Trang bức!"
Vương Khung cùng với Minh Hạo Nhiên trăm miệng một lời.
Có một số người nắm giữ năng lực đúng là hoàn toàn rất đặc biệt, không nguyện ý bại lộ người mặt trước khác.
Đối với chuyện này, Vương Khung cũng không truy vấn.
...
Chạng vạng tối, Vương Khung như thường ngày, đi đến phòng luyện công.
ở nơi xa...
Bóng cây mông lung, dưới ánh trăng, một đạo thân ảnh thon dài chậm rãi đi ra, chặn đường đi của hắn lại.
"Bên trong học viên mới, danh tiếng của ngươi lớn nhất, hôm nay ta muốn lĩnh giáo một lần."
Một giọng nói trong trẻo và dễ nghe vang lên dưới đêm trăng.
Vương Khung ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một thiếu nữ dạo bước đi tới, đùi ngọc thon dài lộ ra trắng noãn chói mắt ở dưới ánh trăng, tư thái lả lướt vô cùng sống động, dưới bộ chiến phục tinh xảo, khiến người ta miên man bất định.
"Là ngươi?" Vương Khung khẽ giật mình, nhận ra được.
Ngư Niệm Nhất, nữ giới có số lượng không nhiều ở bên trong học viên mới, cũng là một người xuất chúng nhất.
Không chỉ là bởi vì nhan sắc của nàng, khí thế và thực lực của nàng cũng đồng dạng xuất chúng.
Nghe nói, mới nhập môn không bao lâu, Ngư Niệm Nhất liền bị không ít học viên cũ truy cầu, kết quả là đều bị nàng thu thập không có một ngoại lệ nào.
Với thành tích như vậy, danh tiếng của Ngư Niệm Nhất dần lan rộng, thậm chí còn mơ hồ vượt qua cả Vương Khung.
"Đều là đồng học, không tốt lắm đâu, huống hồ bây giờ là đêm hôm khuya khoắt, cô nam quả nữ, động thủ động cước..." Vương Khung khẽ cười nói.
Hắn mới không có nhàm chán như vậy, cũng không có nhiều thời gian rỗi luận bàn với người khác.
Huống hồ, trong mắt hắn, bên trong học viên mới, cũng không có ai có tư cách để hắn động thủ.
"Từ nhỏ đến lớn, ta đều là đệ nhất, tiến vào Quang Minh Học Cung cũng đều không ngoại lệ." Ngư Niệm Nhất khẽ mở môi son, trong mắt sáng chớp động lên một vệt tự tin cùng với ngạo nghễ.
"Ta đã từng gặp không ít nữ nhân tự cho mình là siêu phàm, nữ nhân cao cao tại thượng ta cũng đã gặp không ít, nhưng nữ nhân có thể đứng nói chuyện ở trước mặt ta, dường như còn chưa có." Vương Khung cười nói.
Dạng nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần, thiên phú cũng cao này, hắn đã gặp nhiều, phần lớn đều coi trọng bản thân cực cao, không để nam nhân vào mắt.
Trước kia, dạng nữ nhân này không biết đã bị Vương Khung đánh ngã bao nhiêu.
Nhưng mà, câu nói này rơi ở trong tai Ngư Niệm Nhất, lại là một phen ý tứ khác.
"Ngươi...tên đại sắc lang nhà ngươi, vậy mà...lại khinh bạc ta..." Hai gò má của Ngư Niệm Nhất ửng hồng, tức giận nói. (Ngư Niệm Nhất hiểu lầm rằng không có nữ nhân đứng nói chuyện tức là quỳ hay nằm nói chuyện =))
"Cái quái gì thế?" Vương Khung khẽ giật mình, chợt kịp phản ứng.
"Có thể đứng nói chuyện mà ta nói, không phải ý tứ kia..."