Chương 88
"Song sinh năng lực, hơn nữa cũng đều là phái thần binh cấp Linh, tư chất như vậy cũng không thấy nhiều, đủ để so sánh với đệ tử Hoang Viện." Kỷ Nguyên Thần hơi nheo mắt lại, đánh giá trên dưới Vương Khung.
Y hiện tại rốt cuộc cũng biết, vì cái gì Hắc Nhận thân là Thập Nhị Vương Tọa, sẽ thu tên tiểu tử này làm đệ tử.
"Đại chấp giáo quá khen." Vương Khung nhếch miệng cười nói.
"Ta có sao nói vậy, tư chất của ngươi là không tồi, nhưng cũng đừng có quá tự ngạo, cái thế giới này chính là không bao giờ thiếu thiên tài." Kỷ Nguyên Thần nói.
"Đại chấp giáo nói đúng." Vương Khung liên tục gật đầu, bày ra bộ dáng học viên ngoan.
Kỷ Nguyên Thần nhìn cảnh này ở trong mắt lại là cười lạnh: "Người trẻ tuổi đều là mắt cao hơn đầu, tự cho mình là nhân vật chính trong thời đại, ngươi ngoài miệng đáp ứng, chỉ sợ trong lòng đang mắng ta ngu xuẩn."
Vương Khung bỗng nhiên ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, chỉ kém hô to một câu, con bà nó, làm sao ngươi biết?
"Song sinh năng lực, mặc dù hi hữu, nhưng phóng nhãn ra toàn bộ thiên hạ cũng có thể tìm được không ít." Kỷ Nguyên Thần cũng không có so đo, ngược lại là đề điểm: "Tổng bộ Quang Minh Học Cung liền có mấy vị, trong đó còn có quái vật song sinh năng lực phái siêu năng."
Vương Khung nhíu mày, song sinh năng lực, còn có một người là phái siêu năng.
Loại tồn tại này rất là kinh khủng.
"Không biết rõ ngươi đã nghe qua cái tên Diệp Thiên hay chưa." Kỷ Nguyên Thần hình như có thâm ý, nhìn hắn, đột nhiên nói một câu.
Đột nhiên, trái tim của Vương Khung giống như bị người cầm, trong mắt lộ ra kinh hãi vô tận.
"Không sợ nói cho ngươi biết, gã có thể là tuyệt thế thiên tài nắm giữ bảy đại năng lực."
"Cái gì?"
Không chỉ Vương Khung, liền ngay cả Lôi Quân cũng đều biến sắc.
Bảy đại năng lực, quả thực chưa từng nghe thấy, y mặc dù biết Diệp Thiên là đệ tử tổng bộ bồi dưỡng trọng điểm, nhưng mọi chuyện liên quan tới gã đều là bí ẩn, cũng chỉ có cường giả cấp bậc như Kỷ Nguyên Thần mới có tư cách biết.
Vương Khung chấn kinh đến tột đỉnh, mặc dù hắn đã đã nâng Diệp Thiên lên một cái độ cao mới, lại không có ngờ được thực lực chân chính gã vậy mà kinh khủng như thế.
Kỷ Nguyên Thần khẽ mỉm cười, dường như rất hài lòng với phản ứng của Vương Khung, đi về phía trước một bước, tiến đến bên tai của hắn, thấp giọng nói: "Trong đó có Khung Thiên Hung Sát của ngươi! ?"
Biểu tình trên mặt Vương Khung ngưng kết, hắn không có chấn kinh, không có kinh hãi, trong đại não chỉ có trống rỗng.
Sau một khoảng thời gian cứng đờ ngắn ngủi, hắn dùng một loại ánh mắt không thể tưởng tượng nhìn về phía Kỷ Nguyên Thần.
Bốn mắt nhìn nhau, hết thảy đều không nói lời nào.
"Tiểu quỷ, cố gắng lên, ngươi muốn trổ hết tài năng tại Sơ Vương Tế, còn có một đoạn đường phải đi." Kỷ Nguyên Thần vỗ vỗ bờ vai của hắn, rời đi.
Lôi Quân cũng đi theo.
Vương Khung thật lâu không nói chuyện.
Y là có ý gì? Lời nói này cho thấy, Kỷ Nguyên Thần đã điều tra qua thân phận của chính mình, thậm chí biết ý đồ chính mình muốn tham gia Sơ Vương Tế.
"Không có chọc thủng, hắn là muốn bảo vệ ta! ?" Vương Khung làm ra suy đoán.
Tính toán kỹ, hắn là tội nhân của Quang Minh Học Cung tại Tinh Hà Thành, mặc dù ngoại giới vẫn cho rằng hắn đã chết rồi.
Nhưng một khi sự việc đã bại lộ, Tinh Hà Thành nhất định sẽ không bỏ qua hắn.
Dù vậy, Kỷ Nguyên Thần vẫn y như cũ lựa chọn đứng ở bên cạnh hắn, đã nói rõ, đối phương đang nâng đỡ hắn.
"Xem ra giá trị của ta làm cho y động tâm." Vương Khung hơi hơi nâng khóe miệng lên, lộ ra một vệt tiếu dung, tất cả sầu lo trong nội tâm đều thối lui.
Sơ Vương Tế nhìn như là tranh đấu ở giữa thế hệ trẻ tuổi.
Nhưng cũng là đấu tranh ở giữa Quang Minh Học Cung bốn mươi chín thành cùng với tổng bộ Quang Minh Học Cung.
Môn hạ đệ tử của Quang Minh Học Cung thành nào lấy được xếp hạng càng cao, năm năm kế tiếp, tài nguyên có thể lấy được cũng sẽ càng nhiều, thậm chí những cao tầng cũng đều có thể thu hoạch được không ít chỗ tốt.
"Thành danh phải càng sớm càng tốt, nếu Thân Thể Giao Xà đã bại lộ, vậy ta cũng không cần thiết điệu thấp." Vương Khung quay người, tiêu thất ở trong bóng đêm mịt mờ.
...
"Đại chấp giáo, hắn thật sự là vào ba năm trước đây, tên tiểu tử bị Tinh Hà Thành truy nã kia?" Tại Quang Minh Học Cung, Lôi Quân rốt cuộc không nhịn được nghi vấn trong lòng, hỏi.
"Đúng thì thế nào, không đúng thì lại như thế nào?" Kỷ Nguyên Thần thản nhiên nói.
"Nếu như đúng, thân phận của hắn chỉ sợ là có một chút phiền phức, một khi bị Tinh Hà Thành, bị tổng bộ biết..."
"Biết rõ thì như thế nào? Người đã chết rồi, chuyện này là chính Tinh Hà Thành nói, chẳng lẽ bọn hắn muốn tự vả mặt mình?" Kỷ Nguyên Thần cười lạnh nói: "Coi như bọn hắn không thèm đếm xỉa, chính mình tự vả mặt, chẳng khác gì là lại lật ra sự tình giết người."
"Hắc hắc, chuyện này dây dưa có thể biến thành lớn chuyện, đến thời điểm đó cũng không phải là tùy tiện đẩy ra một tên tiểu quỷ gánh tội thay là có thể giải quyết được."
Lôi Quân suy nghĩ một chút: "Ta nghe nói trước kia Hỏa Chủng của tên tiểu tử này đã bị phế, làm sao..."
"Người nào còn không có chút bí mật, chuyện này không có quan hệ đến đại cục."
Kỷ Nguyên Thần lắc đầu, tư chất của Vương Khung càng cao, thực lực càng mạnh, liền càng có lợi đối với Xích Long Thành.
Về phần thông qua phương pháp gì, y cũng mặc kệ.
"Đại chấp giáo, thân phận của tên tiểu tử này chung quy là quá mẫn cảm, nếu quả thật tham gia Sơ Vương Tế, chỉ sợ rằng sẽ bị để mắt tới, dẫn xuất sóng to gió lớn." Lôi Quân lộ ra sắc mặt ngưng trọng nói.
"Ngươi không cần phải để ý đến hắn!" Kỷ Nguyên Thần khoát tay áo, trong nội tâm cười lạnh.