Chương 10
Cốc Thập là người đầu tiên mà tôi thực sự thích trong đời, cũng là người duy nhất mà tôi thầm yêu. Tên của anh ấy, trong những năm đó, đã chứa đựng tất cả những tâm tư không thể nói nên lời của tôi. Chiếc áo sơ mi của anh ấy vẫn còn nằm gọn gàng trong tủ quần áo của tôi, chỉ là mùi hương dầu gội đã sớm tan biến.
Trong trường chúng tôi có một cây ngân hạnh rất lâu đời. Mỗi tháng mười một, lá cây chuyển sang màu vàng tươi sáng và ấm áp. Khi lá rụng xuống đất, cả mặt đất nhuốm một màu vàng ấm áp, vô cùng thơ mộng.
Lần đầu tiên tôi gặp Cốc Thập là dưới gốc cây ngân hạnh này. Anh ngồi trên ghế dài dưới gốc cây đọc sách, mặc chiếc quần dài màu sáng mà anh thường thích, khoác một chiếc áo len màu khaki, khí chất nhàn nhã, ánh mắt tập trung và dịu dàng.
Hình ảnh ấy đã trở thành một bức tranh vĩnh cửu trong trái tim tôi, sưởi ấm những đêm lạnh lẽo.
Tôi nhìn bức tranh ấy mà quên cả thở, cho đến khi Ngô Dự gọi điện làm gián đoạn khoảnh khắc này. Ánh mắt Cốc Thập rời khỏi cuốn sách, hướng về phía tôi. Một cơn gió thổi rơi nhiều lá ngân hạnh, bay lả tả trước mắt tôi. Trong tiếng lá rơi xào xạc, tôi nhìn thấy Cốc Thập mỉm cười hiền hòa với tôi.
Truyện "Hoa Không Nở Vì Gió Cũ Chương 10" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này