Chương 223: Kịch bản linh dị Trúng Tà
Tháo mũ trò chơi xuống, Hàn Phi cảm thấy thân thể mình như bị đông cứng. Hắn nâng cánh tay lên nhưng hành động nhỏ như thế đã khiến hắn mất rất nhiều sức lực.
Quần áo trên người lạnh ngắt, một lúc lâu sau khi máu tuần hoàn đi khắp cơ thể, cảm giác lạnh lẽo kia mới từ từ tản đi.
“Nếu cứ chơi game kiểu này thì e là sức khoẻ của ta không chịu được nữa, nhất định phải mua khoang chơi game mới được.”
Khoang chơi game là thứ mà người giàu có mới mua nổi, bọn hắn có thể vừa tận hưởng trò chơi vừa điều trị thân thể, cải thiện thể chất, thả lỏng thần kinh.
Chẳng hạn như Hoàng Doanh sống ở khu trung tâm, hắn và Hàn Phi đều thích chơi game ban đêm. Lần nào Hoàng Doanh cũng chơi suốt cả đêm, thời gian chơi dài hơn Hàn Phi rất nhiều nhưng sáng hôm sau hắn vẫn tinh thần sung mãn đi làm, đây chính là chỗ tốt của khoang chơi game cao cấp.
“Rót âm khí vào quỷ văn có thể tạm thời gia tăng mọi thuộc tính, còn có thể làm chậm lại tổn thương của oán niệm. Chờ khi ta thu được chức nghiệp đồ tể lúc nửa đêm, có được con dao thuộc về mình, lại cộng thêm năng lực này thì ta sẽ có thể sinh tồn tốt hơn hẳn. Bây giờ chỉ hy vọng khoang chơi game cấp cao có thể giúp ta giảm bớt thống khổ trên cơ thể, giảm thiểu áp lực.”
Chưa từng có người chơi nào chơi game đến chân thành tha thiết như Hàn Phi, vì trò chơi mà muốn táng gia bại sản.
Mở máy điều hoà lên, Hàn Phi đắp một tấm chăn dày, lấy điện thoại ra tìm kiếm thông tin về người tên là Phó Sinh.
Thu hoạch lớn nhất trong đêm qua là biết được tên của Lầu trưởng tiền nhiệm, chỉ là hắn tìm thật lâu cũng không có tin tức gì.
9 giờ sáng, điện thoại đột nhiên rung lên, Hàn Phi vừa mới ngủ mơ mơ màng màng đã bị gọi dậy. Hắn nhìn tên người gọi tới, phát hiện lại là Hoàng Doanh.
“Lão ca này sao đột nhiên lại tích cực thế nhỉ? Chẳng lẽ bởi vì Hoàn Mỹ Nhân Sinh đã sắp kết thúc lần Closed Beta thứ sáu?”
Bắt điện thoại, Hàn Phi còn chưa kịp mở miệng thì Hoàng Doanh đã lên tiếng: “Người anh em, hôm nay có bận không? Ta đã liên hệ được với vị nhân viên cũ từng làm việc ở công ty bào chế dược Vĩnh Sinh.”
“Nhân viên cũ của Vĩnh Sinh?”
“Ngươi có còn nhớ ta từng kể với ngươi về một người điên không? Trong một lần Closed Beta trước đó, một vị nhân viên kiểm thử đã từng lạc vào thế giới tầng sâu, sau đó hắn tiêu diệt cả một toà cư xá trong trò chơi.”
“Ta nhớ được! Hắn đã rời khỏi bệnh viện tâm thần rồi sao?” Hàn Phi lập tức tỉnh táo lại, so với bất kỳ người nào khác Hàn Phi càng muốn gặp được người kia.
“Không, hắn đã chết trong bệnh viện tâm thần.”
“Chết rồi?!”
“Nguyên nhân tử vong cụ thể thì ta không biết, sau đó cảnh sát đã tiến hành điều tra. Lần này ta dẫn ngươi đi gặp một người, người đó chính là đồng nghiệp cũ của nhân viên kiểm thử kia, hắn biết rất nhiều bí mật.”
“Ta đến ngay.”
Cúp điện thoại, Hàn Phi rửa mặt đánh răng rồi bắt xe chạy tới khu trung tâm thành phố Tân Hỗ.
Một tiếng sau, hắn đi vào một quán cà phê bên góc đường trông rất bình thường không gây chú ý. Quán cà phê này vốn có tên là “cà phê Góc Đường”.
Hàn Phi quét hình nhận dạng gương mặt và thông tin vào máy kiểm tra rồi bước vào trong. Không gian bên trong không lớn, mùi cà phê nhàn nhạt phiêu đãng trong không khí. Cả tầng trệt chỉ có một người pha chế đứng sau quầy, người đó ngẩng mặt lên nhìn Hàn Phi, bỗng hỏi:
“Hàn Phi?”
“Đúng vậy.”
“Bọn họ ngồi trên tầng hai chờ ngươi.”
So với tầng trệt, tầng hai trông cổ điển hơn. Nơi này không có bất kỳ một sản phẩm công nghệ cao nào, tựa như một quán cà phê đơn giản thuần tuý nhiều năm trước.
“Hàn Phi, ta giới thiệu một chút.” Hoàng Doanh nhiệt tình vẫy Hàn Phi lại bàn mình, chỉ tay về phía nam nhân ngồi trước mặt nói. “Hắn tên là Phong Tử Du, nickname Mặt Nạ Hoang Đường, là một trong những nhân viên kiểm thử đầu tiên chơi Hoàn Mỹ Nhân Sinh.”
Giới thiệu xong, Hoàng Doanh lại chỉ vào Hàn Phi. “Hắn là người mà ta đã nói với ngươi, diễn viên Hàn Phi.”
“Ta đã nhìn thấy hắn trên báo, hắn hiệp trợ cảnh sát phá vụ án giết người liên hoàn, còn tự mình bắt được tội phạm đang bị truy nã.” Nam nhân ngồi trong góc đứng dậy bắt tay với Hàn Phi. “Ngưỡng mộ đã lâu.”
“Chúng ta nói vào chủ đề chính đi.” Hàn Phi ngồi xuống bàn, lặng yên đánh giá Phong Tử Du.
Đối phương chỉ hơn 30 tuổi nhưng trông như sắp 50 rồi, trạng thái tinh thần rất kém cỏi.
“Cà phê Góc Đường này là do ta mở, ở chỗ này có thể trò chuyện thoải mái không sợ bị ai nghe được.” Hoàng Doanh nói xong lấy điện thoại ra, chiếu các thông tin mà Phong Tử Du cung cấp lên mặt tường.
“Người nhân viên kiểm thử đã tử vong trong bệnh viện tâm thần là tiền bối của Phong ca, khi hắn tiến vào thế giới tầng sâu, Phong ca ở ngay bên cạnh nên có thể nói là đã chứng kiến tất cả.”
Hoàng Doanh ra hiệu cho Phong Tử Du lên tiếng. Do dự một lúc, Phong Tử Du mới mở miệng nói:
“Nghĩ lại chuyện này ta vẫn cảm thấy rất tà dị. Lúc đó ta và Trương ca đang kiểm thử nội dung game, ngay từ đầu vẫn rất bình thường, nhưng khi chúng ta đi đến một cư xá trong khu bán quan tài và mai táng để kiểm tra kịch bản linh dị thì bỗng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.”
“Chuyện gì thế?” Hàn Phi ghi nhớ thật kỹ cái tên ‘phố quan tài và mai táng’.
“Kịch bản linh dị kia là một kịch bản phụ có tên là Trúng Tà. Nội dung phần này nói về một ông lão tưởng niệm người vợ đã chết nên vào đêm cửa địa ngục mở ra, ông lão chạy đến hành lang tầng bốn một khu cư xá nào đó để bắt đầu gọi hồn. Vợ ông ta đã bị một tên ăn trộm sát hại ở đó.”
“Sau khi gọi hồn xong ông ta trở về nhà, cảm thấy lồng ngực rất đau không thể thở nổi, thân thể càng ngày càng kém, không bao lâu sau thì qua đời. Theo kịch bản, ông lão không gọi được hồn của vợ quay về mà một cô hồn dã quỷ khác đã đi theo ông ta về nhà.”
“Sau khi ông lão qua đời, con quỷ kia ở trong nhà ông ta, bắt đầu làm hại người trong nhà. Con trai, con dâu, con gái… của ông lão đều bắt đầu trở nên khác lạ, cuối cùng đứa cháu gái nhìn thấy con quỷ, nói thứ đang ở trong nhà không phải bà nội mà là một thứ khác.”