Chương 235: Súc Sinh Ngõ Hẻm, Ngôi Nhà Đồ Tể
“Trong tác phẩm thứ hai Ngôi Nhà Đồ Tể, hắn ghi chép cặn kẽ mình đã giết chết tám nhân cách phân liệt còn lại như thế nào.”
“Trên người hắn có rất nhiều bí mật, thậm chí bút danh mà hắn luôn sử dụng —— Nhện, dường như cũng có liên quan đến tên tội phạm siêu cấp nào đó.”
Trương đạo diễn tự mình giải thích cho Hàn Phi nghe.
Trong thế giới tầng sâu cũng có một nơi gọi là Súc Sinh Ngõ Hẻm, mà trùng hợp là Hàn Phi muốn có được chức nghiệp “đồ tể lúc nửa đêm” thì phải đến Súc Sinh Ngõ Hẻm một lần.
Theo Hàn Phi, vị tiểu thuyết gia có bút danh là Nhện kia có lẽ có liên quan mật thiết đến thế giới tầng sâu.
Trương đạo diễn rất hài lòng với thái độ của Hàn Phi. Hắn cảm thấy Hàn Phi không chỉ đang lắng nghe mà còn vắt óc suy nghĩ về nhân vật.
“Ta cần ngươi đóng vai nhân cách chính của Nhện, cũng là nhân vật phản diện lớn nhất. Ngươi sẽ từng bước giết chết tám nhân cách còn lại của mình.” Trương đạo diễn rất coi trọng Hàn Phi nên nói nhiều hơn bình thường không ít.
“Bộ phim này cần có chín diễn viên có thực lực, chín người đều có tuổi tác và công việc khác nhau. Ta đã chọn được tám người kia, chỉ có nhân cách chính là chưa tìm được người phù hợp. Hy vọng ngươi có thể mang lại kinh hỉ cho ta.”
Nói xong, Trương đạo diễn ra hiệu cho một nam nhân khác đi lên sân khấu. “Kịch bản của ngươi là do ta chuẩn bị, không hạn chế gì nhiều để ngươi có thể thoả thích thể hiện chính mình.”
Hàn Phi gật đầu, trong đầu nhớ lại nội dung kịch bản.
Ở một nơi rất sâu trong Súc Sinh Ngõ Hẻm, có một toà lầu nhỏ cũ nát tên là Ngôi Nhà Đồ Tể. Trong toà lầu có chín người đang ẩn nấp, vai diễn của Hàn Phi là nhân cách chính của Nhện, sẽ tìm cách giết chết tất cả mọi người trong toà lầu đó.
Kịch bản mà Trương đạo diễn đưa cho hắn là đoạn trong toà lầu đã có người bị sát hại. Lúc này lòng người đang bàng hoàng, ai cũng có khả năng trở thành nạn nhân kế tiếp.
Dưới tình huống này, có một nhân cách khác đang hoài nghi nhân cách chính Hàn Phi.
Thân là nhân cách chính, trong giai đoạn đầu sự tồn tại của hắn rất thấp, chỉ có thể xem là vai phụ.
Nhân vật chính trong bộ phim này là hai nhân cách khác. Một người là bác sĩ lâm sàng có nhiều năm kinh nghiệm, một người là nữ giáo sư tốt bụng nhân hậu yêu thích trẻ con.
Bác sĩ nghĩ cách chữa trị cho những nhân cách kia, nữ giáo sư thì không ngừng an ủi, cổ vũ mọi người.
Trong mắt khán giả, hai người bọn họ rất phù hợp với thiết lập của nam chính và nữ chính, bọn họ không ngừng điều tra xem hung thủ là ai, nhưng trên thực tế bọn họ mới là trở ngại lớn nhất để Nhện khôi phục lại tâm trí của mình.
Đối với Hàn Phi, cảnh này không khó. Hắn từng sống trong một toà lầu nguy hiểm không kém gì Ngôi Nhà Đồ Tể, những hiểm nguy kinh khủng mà hắn từng gặp phải đến biên kịch cũng không nghĩ ra nổi.
Khi ánh đèn trên sân khấu tối xuống, Hàn Phi cảm thấy như mình đang trở lại hành lang đen như mực kia lần nữa.
Hàn Phi có thể lý giải được nỗi sợ hãi hơn xa tất cả mọi người ở đây. Đủ loại kinh dị đều đã khắc sâu vào óc hắn.
Tiểu thuyết gia muốn giết chết tám nhân cách còn lại của mình, thân là hung thủ duy nhất, hắn cần phải thể hiện được hai loại sợ hãi. Một là kiểu thấp thỏm lo âu, sợ hãi hung thủ giống với những người còn lại trong toà tầu. Hai là sự kính sợ đối với tử vong của một tên hung thủ giết người.
Hắn hiểu rõ tất cả ưu điểm và nhược điểm của những nhân cách khác. Trong toà nhà cũ nhát này, hắn phải trình diễn một màn sinh tử đấu lấy một địch tám, hắn phải trở thành sự tồn tại duy nhất.
Súc Sinh Ngõ Hẻm là cách mà tiểu thuyết gia nhìn thế giới. Ngôi Nhà Đồ Tể là nội tâm của hắn, nơi chín loại nhân cách cùng nhau tồn tại.
Mở mắt ra, Hàn Phi nhìn về phía nam diễn viên đứng trước mặt mình, cảm giác như vừa trở lại toà quỷ lâu, trong trò chơi này hắn không thể thua!
Trên mặt Hàn Phi mang theo sự sợ hãi rất chân thật, nhưng trong đáy mắt lại có một ngọn lửa sát khí đen đúa đang bùng cháy. Ở nơi cửu tử nhất sinh này, hắn phải trở thành hung thủ giết người, giết chết tám “cái tôi” khác.
Vì cứu rỗi mà đi giết chóc.
Chỉ lật xem kịch bản hai lần mà Hàn Phi đã nhớ kỹ tất cả lời thoại, nam diễn viên đối diễn với Hàn Phi bị đè ép đến mức phần trán ướt đẫm mồ hôi.
Phần diễn này rõ ràng là hắn sinh lòng hoài nghi đối với Hàn Phi, nói bóng nói gió đủ kiểu để moi thông tin từ miệng đối phương, nhưng dần dần hắn lại phát hiện lời thoại của mình thật là bất lực.
Hắn bắt đầu trốn tránh ánh mắt của người đối diện, thậm chí cảm giác được nam nhân kia đang lên kế hoạch giết chết mình, mà hắn lại không có chứng cứ gì!
Vốn mỗi lần thử vai thường chỉ kéo dài khoảng năm phút, nhưng tại nơi này chẳng ai hô dừng, thế là hai người cứ thế diễn hết cả phần kịch bản.
Nam diễn viên có hình thể cao lớn lúc này đã tái mét mặt. Thân là diễn viên trường phái thực lực, đã rất nhiều năm qua hắn không hề cảm thấy căng thẳng như vậy. Khi đối diễn với Hàn Phi, hắn nhất định phải dồn toàn lực, vận dụng hết 200% lực chú ý mới đuổi kịp tiết tấu của Hàn Phi.
Phần thử vai kết thúc, mấy người ngồi trên khán đài châu đầu ghé tai thảo luận, ai nấy đều sợ hãi và thán phục trước biểu hiện của Hàn Phi.
Trương đạo diễn càng ngày càng hài lòng với Hàn Phi, nhìn hắn kiểu gì cũng thấy thuận mắt, cảm giác như Hàn Phi sinh ra là để diễn nhân vật này. Thân là đạo diễn nhiều năm, ánh mắt đánh giá diễn viên của hắn vô cùng chuẩn, từ lần đầu tiên xem Song Sinh Hoa hắn đã vừa ý Hàn Phi rồi.
Sau khi gặp Hàn Phi, mỗi lần nhìn tới diễn viên trẻ khác hắn đều cảm thấy người ta thua kém hơn một phần. Điều này không phải nói những diễn viên khác không bằng Hàn Phi, chỉ là trên người bọn hắn không có khí chất đặc biệt như vậy.
Vì để tác phẩm của mình càng thêm hoàn mỹ, Trương đạo diễn không tiếc công sức chạy tới Tân Hỗ. Sau khi xem phần thử vai của Hàn Phi, hắn cảm thấy chuyến đi này rất đáng.