Chương 259: Đoạn video kỳ lạ
Tránh đi ánh nhìn của tất cả mọi người, Hàn Phi sử dụng thiên phú hồi hồn đưa Hoàng Doanh trở về, vẫn không quên căn dặn: “Hoàng ca, tuyệt đối đừng tiết lộ chuyện ngày hôm nay ra ngoài, hơn nữa ngươi phải chú ý an toàn của bản thân.”
Bảng Hệ thống bị màu máu lấp đầy, quỷ môn quan từ từ mở sang hai bên, Hoàng Doanh đưa lưng về phía Hàn Phi nên còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị kéo vào trong quỷ môn quan.
Sử dụng thiên phú hồi hồn tiêu hao rất lớn, gần như ép khô toàn bộ khí lực còn sót lại của Hàn Phi.
Sau khi tiễn Hoàng Doanh đi, Hàn Phi cũng chuẩn bị rời khỏi trò chơi.
Hắn biết rõ trường tư thục Ích Dân còn có mấy chuyện lạ chưa hoàn thành, nhiệm vụ cấp F kia chỉ mới thực hiện 4/7, nhưng việc cấp bách bây giờ là đi tìm Hoàng Doanh, trò chuyện với hắn một phen.
Rời khỏi nhà vệ sinh, Hàn Phi phát hiện lão Lý còn chưa đi xa. Vị bảo vệ ca đêm này vẫn đang rất lo lắng cho Hoàng Doanh.
“Người bạn của ngươi có vẻ đã bị đả kích nặng, ngươi nhớ an ủi hắn nhiều vào.”
“Được rồi.” Hàn Phi khoát tay nói với lão Lý: “Ta đi trò chuyện với hắn một chút, ngày mai chúng ta gặp lại sau.”
Hàn Phi đi về phía góc ngoặt hành lang, trong lúc hắn mở giao diện thuộc tính lên chuẩn bị rời khỏi trò chơi, bên tai còn vang lên tiếng lão Lý lẩm bẩm.
“Người biết khóc vào ban đêm mới không bị những khó khăn lúc ban ngày đánh bại. Có cơ hội ta phải trò chuyện thêm với hắn, khuyên bảo hắn một chút.”
Màu máu ngưng kết, ý thức của Hàn Phi rời khỏi thế giới tầng sâu.
Tháo mũ trò chơi ra, toàn thân Hàn Phi đau nhức và lâm vào trạng thái vô cùng mỏi mệt.
Khi làm nhiệm vụ người quản lý hắn đã chết mấy chục lần, mỗi lần tử vong đều rất chân thực như thể mọi chuyện đã xảy ra đều là thật.
Những hình ảnh lúc tử vong xuất hiện đầy trong đầu Hàn Phi, nếu đổi lại là một người khác thì e là tinh thần kẻ đó đã bị hỏng mất.
Mặc áo khoác vào, Hàn Phi cố nhịn đau đớn trên người, đem theo côn ba khúc và cây chích điện phòng thân, sau đó rời khỏi nhà.
Hiện tại hắn đang rất mệt mỏi, rất mệt mỏi, nhưng hắn vẫn phải đi tìm Hoàng Doanh trước, đây là trách nhiệm của hắn.
Rời khỏi cư xá, Hàn Phi phát hiện bên kia đường có một chiếc xe tải, trong xe có bóng người khẽ lay động, hẳn là đám paparazzi đang theo dõi mình.
Hắn không để ý tới mà đi thẳng đến khu trung tâm Tân Hỗ nơi Hoàng Doanh sống.
. . .
“Ầm!”
Mở cửa máy chơi game đa chức năng rồi bò ra ngoài, sắc mặt Hoàng Doanh tái nhợt như tờ giấy trắng, hai chân hắn mất đi tri giác, ngay cả đứng cũng không vững vàng.
Trong đầu Hoàng Doanh lúc này là một mảnh hỗn độn, bây giờ chỉ cần nhắm mắt là hắn lại nghĩ tới vô số hình ảnh kinh khủng kia.
Những cảnh tượng đó khắc sâu trong đầu hắn, làm thế nào cũng không xoá đi được. Toàn thân Hoàng Doanh không còn một chút khí lực nào, hắn ngồi bệt xuống ghế sô pha, thân thể khẽ run rẩy.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đời này hắn phải cáo biệt máy chơi game giả lập rồi.
Hoàng Doanh chầm chậm nâng tay lên búng một cái, người máy quản gia trong bếp lập tức pha một ly cà phê theo đúng khẩu vị của Hoàng Doanh rồi bưng tới đặt vào tay hắn, sau đó ngoan ngoãn ngồi xuống ghế sô pha, bắt đầu đấm lưng bóp vai cho Hoàng Doanh.
Đây là chương trình đã được thiết lập, người máy quản gia của Hoàng Doanh là sản phẩm mới nhất của công ty khoa học kỹ thuật Thâm Không, có thể hiểu được cảm xúc đơn giản của nhân loại, hiểu được biến hoá về tâm lý rồi làm ra hành động mà nhân loại cần nhất.
Đồng thời sản phẩm này còn được thiết lập mấy chục loại tính cách, phối hợp với các loại giọng điệu khác nhau để tạo thêm cảm xúc, giúp chúng dần dần được nhân cách hoá.
Được người máy quản gia xoa bóp một lúc, Hoàng Doanh rốt cuộc cũng bình tĩnh trở lại, hắn uống ly cà phê xong lại tựa người ra ghế sô pha nằm nghỉ, rất lâu sau đó mới cởi chiếc áo thấm ướt mồ hôi ra mà đi vào phòng vệ sinh.
Nước nóng trong bồn tắm đã được chuẩn bị sẵn, Hoàng Doanh nằm vào bồn, người máy quản gia đứng ở một bên chăm sóc hắn, còn phát ra âm nhạc nhẹ nhàng theo yêu cầu của Hoàng Doanh, đồng thời đưa tới đủ loại đồ vật cần thiết.
Ngâm mình trong bồn tắm ấm áp, Hoàng Doanh cảm thấy âm khí trong cơ thể đã được tẩy trừ, mãi cho đến lúc này hắn mới có thể thả lỏng một hơi. Hắn dùng ngón tay huơ huơ trước màn hình giả lập phía đối diện, sau đó ngón tay di đến vị trí tên Hàn Phi.
Suy nghĩ một lát, Hoàng Doanh vẫn không có can đảm liên hệ với Hàn Phi.
Hắn bắt đầu tự mình tìm kiếm thông tin liên quan trên internet, không bao lâu sau tài khoản trên diễn đàn của hắn có người pm tới.
ID của đối phương tên là Nhìn Thấy Ngươi, người này gửi cho Hoàng Doanh một đường link và mấy dòng chữ —— bọn hắn cũng gặp phải cảnh ngộ giống ngươi.
Sau khi xác nhận đường link kia không có virus, Hoàng Doanh mới ấn vào đó, một đoạn video xuất hiện.
Hình ảnh trong video hơi mơ hồ, vị trí quay là điểm giao thoa giữa khu trung tâm và thành khu cũ. Trong video, một nam nhân đang cầm điện thoại quay cửa nhà mình, dường như đang nói chuyện với ai đó.
“Đây là lần thứ hai nó xuất hiện, ta cũng không rõ vì sao nó lại tìm tới nhà ta.”
Không có người đáp lời, nam nhân kia vẫn nhìn chằm chằm vào cửa ra vào, nói với giọng vui buồn thất thường: “Bây giờ ba giờ sáng, lần trước nó cũng xuất hiện vào khoảng thời gian này, chỉ là lần trước nó đi qua đi lại bên ngoài hành lang như thể chưa tìm ra ta đang ở chỗ nào.”
“Ầm!”
Cửa nhà đột nhiên bị thứ gì đó tông mạnh vào, nam nhân trong video và Hoàng Doanh đều giật nảy mình.
Sắc mặt nam nhân trở nên tái nhợt, hắn cầm điện thoại nhưng không dám đến gần cửa ra vào.
“Hình như nó đã tìm ra nhà của ta.”
Cửa nhà lại trở nên yên tĩnh, nam nhân nhìn vào màn hình giám sát, trước cửa nhà hắn không có ai, chỉ thấy một trái banh đỏ tươi lăn tới.
“Quả banh sao?”
Quả banh kia đụng vào cửa nhà nam nhân rồi lăn ngược ra xa, từ góc quay của camera giám sát có thể nhìn thấy có một đôi tay thò xuống ôm lấy quả banh kia.