Hoàn Mỹ Nhân Sinh

Chương 286: Đi xa nhà

Chương 286: Đi xa nhà
Hàn Phi lại chỉ cho Hoàng Doanh một phương hướng mới, về phần làm thế nào thì chỉ có Hoàng Doanh mới làm được, bởi vì cho đến bây giờ Hàn Phi cũng chưa từng chơi trò Hoàn Mỹ Nhân Sinh phiên bản bình thường.
“Ta đi chuẩn bị, một tiếng nữa ngươi lại đưa ta tới đây nha.” Bây giờ Hoàng Doanh chỉ hận mình không đi gặp Hàn Phi sớm một chút, hắn đã lãng phí quá nhiều thời gian.
“Ngươi coi ta là thang máy hả? Nói tới là tới.” Hàn Phi cười khổ lắc đầu, “Một buổi tối ta chỉ có thể chiêu hồn một lần, mỗi lần ngươi đến đây đều sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, một khi xui xẻo, ngươi có thể sẽ bị vây vĩnh viễn ở chỗ này.”
Nghe Hàn Phi nói vậy, Hoàng Doanh mới từ từ bình tĩnh lại. Hắn nhìn quanh một chút rồi co người lại trốn ở sau lưng Hàn Phi. “Vậy làm cho ổn thoả thì tốt hơn.”
Thương lượng xong các chi tiết cần làm, Hàn Phi dùng thiên phú hồi hồn đưa Hoàng Doanh trở về.
Ngồi trong một đống lá bùa, Hàn Phi nghỉ ngơi một lúc, sau đó mới dẫn theo Trương Quan Hành rời đi.
“Nhiệm vụ trong trường tư thục Ích Dân đã làm xong hết, có tiếp tục ở lại nơi này cũng không còn ý nghĩa gì.”
Hắn triệu tập Khóc, Huỳnh Long và Lý Tai rồi dẫn theo cả Trương Quan Hành cùng thú cưng của Từ Cầm đi tới cổng chính.
Cánh cổng trường phủ đầy vết máu dường như chỉ có Kim Sinh và giáo viên tuần tra Hàn Phi mới có thể mở ra.
[Người chơi số hiệu 0000 xin chú ý! Ngươi đã rời khỏi địa đồ ẩn.]
Nghe được tiếng thông báo, Hàn Phi lập tức trở nên tập trung và cẩn thận.
Đối với Hàn Phi, địa đồ ẩn có độ nguy hiểm cực cao lại là nơi an toàn nhất, một khi rời đi, hắn lại phải phòng bị đủ loại kinh khủng có thể xảy ra.
“Lâu rồi chưa trở về nhà thăm mọi người.”
Hàn Phi bảo tất cả oán niệm chen chúc chui vào linh vị của Khóc, sau đó hắn ôm linh vị đi trên đường cái, tiến vào ngõ hẻm đối diện trường để đi về phía cửa hàng tiện lợi.
Từng bóng người hiện ra trên vách tường, bọn hắn không hề có ác ý gì với Hàn Phi, chỉ muốn nghênh đón cửa hàng trưởng trở về.
Không kịp chờ đợi, Hàn Phi trở về cư xá Hạnh Phúc. Hắn chạy tới nhà mỗi một vị hàng xóm để chào hỏi, hàn huyên rất nhiều với Ngụy Hữu Phúc đang ngồi trước màn hình tivi.
Ngụy Hữu Phúc rất lo lắng cho Hàn Phi, thấy Hàn Phi có thể an ổn trở về, hắn rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười an tĩnh ngồi nghe Hàn Phi kể lại chuyện đã xảy ra.
Lần đầu tiên mất liên lạc trong một buổi tối, sau đó Hàn Phi cõng quan tài của cửa hàng trưởng trở về.
Lần này mất liên lạc tới mấy đêm, Hàn Phi đã thu phục được toàn bộ trường tư thục Ích Dân, khiến lệ quỷ ở đó đồng ý liên thủ với cư xá Hạnh Phúc.
Trong mắt Ngụy Hữu Phúc, Hàn Phi là một huyền thoại, hắn có thể làm được rất nhiều chuyện vĩ đại, không ngừng sáng tạo ra kỳ tích.
“Cái tên Kim Sinh này ta đã từng nghe Lầu trưởng tiền nhiệm nói tới, hắn là người quản lý của trường tư thục Ích Dân, thực lực vô cùng khủng bố.” Ngụy Hữu Phúc cố gắng nhớ lại, “Tám người chúng ta hợp lại mới có thể đánh ngang tay với hắn.”
“Hắn cũng là oán niệm đỉnh cấp?”
“Ta không rõ, ta chỉ biết hắn không giống với những oán niệm bình thường.” Ngụy Hữu Phúc xem Hàn Phi là người nhà, mà Hàn Phi ở bên Ngụy Hữu Phúc cũng cảm thấy rất thoải mái, ở ngoài đời thực hắn chưa bao giờ có được cảm giác này. “Tiếp theo ngươi có tính toán gì không?”
“Ta chuẩn bị tới Súc Sinh Ngõ Hẻm, nơi đó có thứ gì đó đang chờ ta.”
“Súc Sinh Ngõ Hẻm?” Ngụy Hữu Phúc vừa nhớ ra thứ gì đó. “Nữ nhân sống trên tầng năm hẳn là rất quen thuộc với Súc Sinh Ngõ Hẻm, rất nhiều nguyên liệu nấu ăn của nàng đều đến từ đó.”
“Ngươi nói Từ Cầm sao? Nàng trở về rồi?” Hàn Phi đứng lên, trong mắt có tia sáng chợt loé.
“Đã rất lâu rồi nàng không xuất hiện, nhưng ngươi không cần lo lắng, nàng là tụ hợp thể của nguyền rủa, có rất nhiều thủ đoạn giữ mạng.” Ngụy Hữu Phúc nhẹ giọng an ủi Hàn Phi. “Trước đó nàng cũng từng rời đi trong một thời gian dài.”
“Hy vọng nàng có thể bình an trở về.” Hàn Phi lại ngồi xuống ghế sô pha, thất vọng nói.
“Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy người sống lại nhớ mong một nguyền rủa đến vậy.” Ngụy Hữu Phúc nhìn Hàn Phi với vẻ kỳ quái. “Có phải ngươi thích nàng rồi không?”
“Nói đùa gì thế? Những từ ngữ như tình yêu, sở thích, ước mơ đối với ta mà nói là thứ vô cùng xa xôi.”
Hàn Phi không tiếp tục trò chuyện với Ngụy Hữu Phúc nữa. Hắn còn có việc phải làm, mang theo những oán niệm chịu đi cùng mình, lại lần nữa rời khỏi cư xá Hạnh Phúc.
Trong đầu nhớ lại vị trí của Súc Sinh Ngõ Hẻm, Hàn Phi bắt đầu tính toán đường đi.
Muốn đi Súc Sinh Ngõ Hẻm thì phải băng qua ngã tư đường, sau đó lại đi trên hai con đường nữa.
Nếu chỉ có một mình Hàn Phi thì không thể nào đi xa được như vậy, may mà ở thế giới tầng sâu hắn còn có rất nhiều bạn bè.
Ông linh vị trong ngực, Hàn Phi bắt đầu “đi xa nhà” lần đầu tiên, hắn muốn băng qua ngã tư đường để xem xét.
. . .
Đã rất lâu rồi Lý Nhược Nam chưa gặp mặt bạn trai mình. Nàng cảm thấy số mệnh của mình thật là xui xẻo, luôn gặp phải nam nhân cặn bã.
Những người đó đều luôn thề non hẹn biển lúc mới yêu, nhưng khi bắt đầu chán thì bọn hắn sẽ lén lút rời đi, biến mất khỏi cuộc đời nàng.
Cuối cùng người còn lại bên cạnh nàng chỉ có cha mẹ.
“Nhược Nam! Mau đi vất rác đi! Phòng ngươi bẩn lắm rồi đó, đã lớn vậy rồi mà chẳng để ý tới vệ sinh gì cả!” Cửa phòng bị đẩy ra, mẹ nàng vẫn thao thao bất tuyệt như từ xưa đến giờ, chẳng biết cái gì gọi là tôn trọng sự riêng tư của người khác. “Ngươi cứ ăn bám mẹ mãi như vậy, sau này làm sao mà gả chồng? Muốn bám mẹ tới hết đời luôn hay sao?”
Lý Nhược Nam rất miễn cưỡng ngồi dậy, nàng lấy mấy bọc rác màu đen trong tủ ra, khệ nệ kéo lê chúng ra khỏi nhà.
Trong hành lang đen như mực không có chút ánh đèn nào, bậc thang dưới chân thì trơn trượt, Lý Nhược Nam rất chán ghét ngôi nhà này, nhưng ngoại trừ nơi này nàng chẳng có chỗ nào để đi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất