Chương 319: Con dao duy nhất đã nát
Chưa từng học cách cười, cũng không được quyền khóc, đến phút cuối cùng đứa nhỏ nhìn về phía Hàn Phi với gương mặt như một đoá hoa bé nhỏ đang tạm biệt thế gian.
Nó yếu ớt, nó lụi tàn, nhưng ít nhất nó từng nở rộ ở nơi hoang vu.
Thấy cảnh này, Hàn Phi nắm chặt dao phay trong tay. Có lẽ đã phát giác Hàn Phi định làm gì đó, thừa dịp quái vật mặt heo không để ý, Vương Thăng đột nhiên dùng hết sức bình sinh há mồm cắn vào tay quái vật.
Quái vật giật mình không kịp chuẩn bị vội vung tay, ném Vương Thăng vào trong ao máu.
Thân thể nhỏ bé bị máu tươi ăn mòn, vô số ác ý điên cuồng tràn vào thân thể đứa nhỏ.
Vương Thăng còn quá bé, nó không biến thành mặt nạ heo, nhưng sức lực của nó cũng không đủ để bơi tới bên cây cột.
Thân thể của nó từ từ chìm xuống, dường như nó cũng đã chuẩn bị kỹ càng cho cái chết. Hai tay nó dần thả lỏng, cảm xúc trên mặt không còn là đau đớn mà trở nên nghi hoặc. Nó không hiểu mình cố gắng sinh tồn đến bây giờ để làm gì? Chẳng lẽ chỉ để nhìn con hẻm toàn là súc sinh này thêm một giây một phút thôi sao?
“Rào!”
Khi Vương Thăng đang hấp hối, nó bỗng nghe được tiếng động kỳ lạ bèn mở to mắt nhìn.
Hàn Phi mình đầy thương tích, miệng cắn con dao phay, tung người nhảy vào trong ao máu!
Máu tươi và ác ý cấp tốc bám vào thân thể hắn, điên cuồng thẩm thấu vào trong vết thương của hắn, chỉ chưa đến một giây, mạch máu trên người Hàn Phi bắt đầu vỡ tan.
Bàn tay hơi thô ráp của Hàn Phi vươn về phía Vương Thăng. Vương Thăng cũng vô thức bắt lấy bàn tay đó.
Khi Hàn Phi muốn đưa đứa nhỏ rời đi, từng sợi xiềng xích dưới đáy ao đột nhiên tuôn ra quấn chặt lấy thân thể hai người.
Vương Thăng muốn đẩy Hàn Phi ra xa nhưng đã không còn kịp.
Xiềng xích màu đen lôi tuột cả hai xuống đáy ao máu, lực lượng kia mạnh đến mức hai người không cách nào chống cự. Mà Hàn Phi sau khi tóm lấy Vương Thăng cũng không còn chút sức lực nào.
Thân thể Hàn Phi chìm sâu vào đáy áo, cảm giác ngạt thở càng lúc càng mãnh liệt. Nhưng đúng lúc này hắn lại cảm giác có người đang bắt lấy bả vai mình, một cỗ lực lượng nào đó đang đẩy hắn lên mặt nước.
Hàn Phi gian nan nghiêng đầu nhìn sang, phát hiện tàn hồn của người anh trai trong cặp anh em sinh đôi đang kéo theo mình bơi lên trên.
Phía trên ao máu lúc này đang nở rộ từng đoá huyết hoa xinh đẹp. Sau khi được âm khí của cự mãng giúp khôi phục một phần lực lượng, Khóc lập tức ra tay cứu đám tàn hồn.
Bọn hắn không cần mở miệng giao lưu một câu nào nhưng vẫn rất ăn ý nhảy vào trong ao máu. Toàn bộ tàn hồn chịu đựng cơn đau đớn như bị lột da để bơi về phía Hàn Phi và Vương Thăng.
Khi đạo tàn hồn cuối cùng được Khóc cứu cũng nhảy vào trong ao máu, cây cân màu đen khổng lồ đã hoàn toàn sụp đổ, nghiêng hẳn sang một bên.
Đám mặt nạ heo lơ lửng ngay phía trên ao máu, dùng đủ loại biểu tình oán độc để hầm hừ nhìn nhau.
Những tàn hồn giữ vững phần nhân tính thì bơi hết vào chỗ sâu bên dưới ao máu, bọn hắn bị lôi xuống đáy ao hắc ám nhưng không một ai sợ hãi lùi về sau.
Nhẫn nhịn đủ loại sợ hãi và tra tấn, những tàn hồn khiếm khuyết này rốt cuộc cũng được nhìn thấy chân tướng của thế giới.
Dưới đáy ao máu có nửa quả tim hư thối. Toàn bộ ác ý và thống khổ đều truyền ra từ nửa quả tim này, những tội nghiệt xảy ra trong Súc Sinh Ngõ Hẻm chẳng qua cũng chỉ là một phần ác niệm trong lòng người.
“Đó có phải là một nửa quả tim của Nhện không? Một nửa tượng trưng cho cái ác, hẳn là còn một nửa khác tượng trưng cho cái thiện?”
Xiềng xích dày nặng giữ cho nửa quả tim nằm cố định dưới đáy ao máu. Trong nháy mắt nhìn thấy nửa quả tim kia, Hàn Phi đã có quyết định phải phá hỏng nó.
“Đây hẳn là đầu nguồn của mọi tội lỗi. Huỷ nó đi, có lẽ toàn bộ Súc Sinh Ngõ Hẻm đều bị huỷ diệt!”
Tay phải cầm chặt chuôi đao, Hàn Phi đã không còn sức lực bơi trở về, hắn dồn chút lực lượng cuối cùng của mình vào con dao, sau đó vung lên chém nó về phía nửa quả tim hư thối!
Hận ý sắc bén chém vào nửa quả tim nhưng cũng chỉ đủ để làm rách đi một tầng da bên ngoài.
Máu đen từ bốn phương tám hướng vọt tới khôi phục vết thương do Hàn Phi tạo ra chỉ trong chớp mắt.
Chẳng trách quái vật quản lý chẳng thèm bố trí tầng phòng hộ nào ở dưới đáy ao, bởi vì trong ao máu tràn ngập ác ý này không có thứ gì có thể làm bị thương nửa quả tim kia.
Hàn Phi đã không còn sức nhưng hắn vẫn cố chấp vung dao. Hắn không muốn từ bỏ.
Lưỡi dao rẽ nước với tốc độ càng lúc càng chậm, khi Hàn Phi chẳng còn vung nổi con dao lên, một bàn tay nho nhỏ đột nhiên đặt lên chuôi dao. Vương Thăng muốn giúp đỡ hắn.
Không đợi Hàn Phi kịp phản ứng, từng cánh tay vươn tới cầm lấy chuôi dao Tang Môn cùng Hàn Phi.
Tất cả tàn hồn đều bị dòng máu trong ao cọ rửa đến thê thảm, bọn hắn đang từ từ tiêu tán, nhưng vẫn không có một người nào buông tay, càng không có ai lui lại.
Con dao lại lần nữa vung lên, trong ao máu xuất hiện một vòng xoáy. Tất cả tàn hồn đều truyền lực lượng vào con dao trong tay Hàn Phi, giúp hắn chém xuống!
Nửa quả tim lạnh lẽo cứng rắn bị chém nứt, khi con dao chém được một nửa, máu đen phun trào, lưỡi dao và nửa quả tim hư thối kia lâm vào thế giằng co.
Vô tận máu đen ập tới để khôi phục cho nửa quả tim, con dao trên tay Hàn Phi không ngừng phát ra tiếng răng rắc, vết nứt trên thân dao càng lúc càng nhiều, cuối cùng nó phát ra một tiếng vang giòn, toàn bộ lưỡi dao vỡ vụn ra trong ao máu!
Tay Hàn Phi cầm chuôi dao, lặng người nhìn lưỡi dao đã vỡ vụn. Từ khi tiến vào thế giới tầng sâu đến nay, Hàn Phi chưa bao giờ cảm thấy tuyệt vọng như thế.
Con dao duy nhất đã nát, hắn chẳng thể cứu nổi người nào!
Tình cảnh như vậy Hàn Phi cũng đã từng gặp phải khi còn nhỏ. Ký ức bị chôn vùi ở nơi sâu nhất đột nhiên bị chạm tới, đang đứng trên bờ sụp đổ.
Ánh mắt hắn không còn sáng ngời như trước, mọi nỗ lực và cố gắng giãy giụa đều chẳng có ích gì, kết quả hắn vẫn là hắn của quá khứ mà thôi.