Hoàn Mỹ Nhân Sinh

Chương 395: Oán niệm cao đẳng chỉ là đá kê chân

Chương 395: Oán niệm cao đẳng chỉ là đá kê chân
“Tám Đầu? Thứ này không phải đến từ Tử Lâu sao?” Huỳnh Long nhận ra quái vật trong hố sâu, biểu tình trên mặt rất kinh ngạc. “Ta từng đi theo hình nhân giấy đưa hàng đến Tử Lâu và gặp nó, thời điểm đó nó còn chưa lớn như bây giờ.”
“Thứ này là chủng loại gì?”
“Nó là oán niệm của tám đứa bé quấn quýt lấy nhau, rất khó đối phó, trước đây hình nhân giấy nhìn thấy nó cũng phải đi đường vòng.”
Huỳnh Long vừa nói xong, tiếng rít chói tai lập tức truyền ra khỏi hố, con quái vật kia bắt đầu leo ra khỏi hố sâu.
Thân nó dài hơn bốn mét, quanh người bao phủ âm khí nồng đậm, tất cả những nơi nó bò qua đều lưu lại một vệt máu chướng mắt.
Nếu Hàn Phi còn đơn thương độc mã như trước thì lúc này đây vừa trông thấy quái vật hắn đã lập tức nghĩ cách nên chạy trốn như thế nào.
Nhưng bây giờ không giống như xưa, quái vật vừa bắt đầu leo ra khỏi hố, các bạn hàng xóm đã chạy tới đứng chắn trước mặt Hàn Phi.
Tám Đầu chỉ là một trong các cư dân trong Tử Lâu, hiện tại Hàn Phi tập hợp lực lượng của hai toà kiến trúc lớn là cư xá Hạnh Phúc và trường tư thục Ích Dân nên hoàn toàn có đủ năng lực đối kháng trực tiếp với Tám Đầu.
Bất cứ lúc nào cũng có thể rời khỏi trò chơi, lại có rất đông hàng xóm trợ giúp, lòng tự tin của Hàn Phi bành trướng đến mức chưa từng có, bây giờ ánh mắt hắn nhìn Tám Đầu còn có chút khinh thường.
Đối với người không hiểu nhiều về Hàn Phi như Bạch Tư Niệm thì lại rất mờ mịt. Vì cái gì mà người trông yếu đuối nhất lại là người tự tin nhất?
Những đôi mắt đỏ tươi mở ra trong đêm tối, Tám Đầu toả ra khí tức khủng bố. Lúc này tiếng khóc tuyệt vọng vang lên chậm rãi át đi tiếng thét của tám cái đầu, Khóc vươn bàn tay gầy gò lên chỉ vào Tám Đầu hỏi: “Ngươi muốn chơi với ta không?”
Đuôi rắn thô to quất về phía Khóc. Đứa nhỏ này không tránh không né, dùng hai bàn tay bắt lấy sự tuyệt vọng vô hình của Tám Đầu, dùng sức bóp chặt.
“Mau tránh ra!” Bạch Tư Niệm là một lệ quỷ nhát gan, nhưng hắn cũng là người tốt, thấy đứa bé nhỏ yếu như Khóc sắp bị đuôi rắn đập trúng, hắn cắn răng chạy tới định kéo Khóc ra.
Nhưng không chờ hắn kịp ra tay thì một hư ảnh đen như mực đã xuất hiện, vách tường và sàn nhà nứt toác ra, toàn thân Lý Hoạ tản ra khí tức kỳ dị, gương mặt dữ tợn, cánh tay tráng kiện to hơn bắp chân người thường gắt gao tóm chặt lấy đuôi rắn.
Hắn há to miệng cắn phập một cái vào đuôi của Tám Đầu.
“Thịt!”
Các loại độc tố và nguyền rủa trên thân Tám Đầu rót vào thân thể Lý Hoạ, mà tương tự sự bất hạnh nồng nặc trên người Lý Hoạ cũng lây nhiễm cho Tám Đầu.
Nhìn Tám Đầu vật lộn với Lý Hoạ, Bạch Tư Niệm trợn tròn mắt. Rốt cuộc mình đã gặp phải loại lệ quỷ gì đây?
Gương mặt của tám đứa bé bắt đầu vặn vẹo, trên mỗi cái đầu xuất hiện một con chữ cổ quái, trong đó có một cái đầu bé gái viết chữ “Chú” nhìn chằm chằm vào Lý Hoạ, ngay sau đó trên thân thể cường tráng của Lý Hoạ hiện ra từng gương mặt của bé gái.
Những gương mặt này không ngừng cười đùa ầm ĩ, ghim sâu vào trong thân thể Lý Hoạ.
Cùng lúc đó, một cái đầu bé trai có viết chữ “Hồn” cũng nhìn chòng chọc vào Lý Hoạ, ngay sau đó hồn thể của Lý Hoạ xuất hiện vết nứt.
“Tám cái đầu có tám loại năng lực khác nhau. Mỗi loại có hiệu quả không mạnh nhưng khi kết hợp đồng loạt với nhau sẽ tạo ra kết quả kinh khủng.” Trong con mắt duy nhất của Huỳnh Long rọi ra thân ảnh Tám Đầu, hắn có thể nhìn thấy thứ mà rất nhiều người khác không thấy.
Trong lúc không ai chú ý, từng sợi tóc nhỏ xíu men theo mạch máu và núi thi thể bò ra sau lưng Tám Đầu, từ từ tụ hợp lại.
Nữ nhân sống ở toà lầu số 2 từng tử vong vì bạo lực gia đình lặng yên xuất hiện, trên thân thể nàng vẫn là các vết bầm đen ứ đọng, đây là lần đầu tiên nàng ra tay ở bên ngoài gian phòng của mình.
Những sợi tóc trông mong manh yếu ớt chậm rãi hội tụ lại, chờ đến khi Tám Đầu phát hiện ra thì thân thể nó đã bị tóc đen lít nha lít nhít bao phủ.
Đám tóc đen này không cách nào vây khốn được nó, nhưng mỗi khi nó làm đứt một sợi tóc thì trên người nó lại xuất hiện một vết thương nhỏ.
Tóc đen càng lúc càng siết chặt, Tám Đầu đứng trước sự lựa chọn khó khăn. Hoặc là phá huỷ tóc đen rồi bản thân mình bị thương, hoặc là để mặc cho nó trói mình lại và bị hạn chế hành động.
Cái đuôi lớn mang theo âm khí quét về phía nữ nhân, nhưng khi vừa chạm vào nữ nhân thì thân thể nàng đột nhiên tan biến thành một mớ tóc, lát sau lại từ từ tụ hợp.
Không ai biết bản thể của nàng nằm ở đâu, cũng không ai biết năng lực thật sự của nàng mạnh tới cỡ nào. Thứ mà Hàn Phi và những người khác nhìn thấy chỉ là thứ mà nàng nguyện ý biểu lộ ra.
Hàn Phi có ấn tượng sâu sắc về nữ nhân này. Nàng tên là Khúc Vân, nàng và âm Khuyển là hai cư dân có hy vọng cạnh tranh chức Lầu trưởng toà lầu số 2 nhất.
Âm Khuyển vẫn ở lại cư xá Hạnh Phúc chưa bao giờ rời đi, Từ Cầm lại đang bị thương, lúc này lệ quỷ mạnh nhất bên cạnh Hàn Phi chính là nữ nhân này.
Vết thương trên người càng lúc càng dày đặc, gương mặt Tám Đầu trở nên vặn vẹo, một cái đầu viết chữ “Não” trực tiếp nổ tung, máu tươi văng tung toé phủ lên bảy cái đầu còn lại.
Động tác của Tám Đầu càng thêm linh hoạt, biểu tình của những đứa bé kia trở nên sinh động, máu tươi của cái đầu kia có tác dụng gia tăng hiệu quả cho chúng, một khi oán niệm đến gần màn sương máu sẽ bị hấp thu hết nhân tính.
Đáng tiếc nó quá xui xẻo, vừa vặn gặp phải tụ hợp thể nguyền rủa như Từ Cầm.
Khi màn sương máu chạm phải nguyền rủa trên thân Từ Cầm, nó lập tức xảy ra biến hoá, dục vọng ăn uống luôn bị đè nén trong lòng Từ Cầm truyền thẳng vào thân thể Tám Đầu.
Từng gương mặt người của Tám Đầu từ từ trở nên điên cuồng, chúng không còn suy nghĩ được gì nữa mà bắt đầu tấn công theo bản năng.
Mấy vị oán niệm đồng thời ra tay, Bạch Tư Niệm đứng nhìn đến ngây người. Trước kia hắn chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng như vậy, càng không ngờ được quỷ quái cũng biết đánh phối hợp!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất