Hoàn Mỹ Nhân Sinh

Chương 428: Nhiệm vụ cấp F thứ hai

Chương 428: Nhiệm vụ cấp F thứ hai
Bây giờ Hàn Phi cảm thấy vô cùng may mắn vì làn khói đen kia làm hỏng gương mặt mình, lại thêm Hàn Phi luôn đóng vai Bạch Tư Niệm nên khí chất và tính cách của hắn lúc này khác hẳn thường ngày.
Cho dù là người quen thì khi nhìn qua camera giám sát cũng sẽ khó lòng nhận ra đây là Hàn Phi.
“Kẻ giám sát mọi người thông qua camera nhất định là Bươm Bướm. Ta vẫn chưa bị nó phát hiện, nếu ta bại lộ thân phận thì với tính cách của Bươm Bướm e là đã đích thân tới tiêu diệt ta.”
Hàn Phi cũng là người thường xuyên tìm đường sống trong chỗ chết. Hôm nay hắn tiến vào Tử Lâu là chuyện ngoài ý muốn, đừng nói Bươm Bướm, ngay cả chính hắn cũng không ngờ được việc này.
“Tiếng ca là tồn tại không thể nói, vì sao nó không tạo ra động tĩnh lớn? Cái thứ có tiếng mà không có miếng, thật làm người ta thất vọng.”
Ngẫm lại, Hàn Phi thấy cư xá này có bốn toà nhà mà toà lầu số 4 toả ra tử khí dày đặc nhất, có khi nào tiếng ca chạy thẳng tới bên đó rồi không? Bốn chọn một, lựa chọn của tiếng ca đã quyết định sinh tử của Hàn Phi.
Bụng còn đang nghĩ ngợi, trong đầu Hàn Phi đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo của Hệ thống:
[Người chơi số hiệu 0000 xin chú ý! Oán hận mãnh liệt đang tiếp cận ngươi, hận ý trong lòng nàng đã sắp đến cực hạn! Nàng muốn phá huỷ tất cả mọi thứ mình nhìn thấy!]
[Thân ảnh của ngươi đã lọt vào mắt nàng, chúc mừng ngươi phát động nhiệm vụ ẩn cấp F —— bị chạm vào sẽ chết!]
[Bị chạm vào sẽ chết: nàng mang theo lời nguyền rủa ác độc nhất và nhảy xuống từ tầng hai mươi bốn. Trong quá trình rơi, nàng nhìn thấy từng vị hàng xóm trong toà nhà, nàng thề sẽ giết chết tất cả mọi người ở đây. Nàng là lệ quỷ có tử chú đáng sợ nhất trong toà nhà số 1, tất cả mọi người bị nàng chạm vào đều sẽ chết!]
[Yêu cầu của nhiệm vụ: tiến vào căn hộ số 1244, trước lúc đó tuyệt đối không được để nàng chạm vào người!]
[Chú ý! Oán niệm sẽ trở thành hận ý nếu thoả một số điều kiện, nhưng trong quá trình đó sẽ có một vài oán niệm hoàn toàn đánh mất nhân tính, bọn hắn không cách nào khống chế nỗi hận trong lòng, cuối cùng trở thành một con quái vật chỉ biết phát tiết đau đớn! Tuy bọn hắn không đáng sợ bằng hận ý thật sự nhưng vẫn kinh khủng hơn oán niệm bình thường gấp mấy lần, một người chơi chỉ mới cấp 12 như ngươi hoàn toàn không thể đối phó.]
Còn chưa nghe hết thông báo của Hệ thống, đầu Hàn Phi đã ướt đẫm mồ hôi lạnh. Hắn không ngờ nữ nhân nhảy lầu kia lại đáng sợ như vậy.
“Phải chạy lên trên thật nhanh! Nhanh nữa lên! Nàng ta sắp đuổi tới rồi!” Hàn Phi có thể cảm giác được ác ý đang dâng tràn như thuỷ triều. Hắn vốn đang đi phía sau đội ngũ nay đã bắn vọt lên trước, muốn kịp chạy vào căn hộ số 1244 trước khi nữ nhân kia đuổi kịp.
Tuần tra ban đêm hay tìm kiếm chân tướng gì gì cũng vứt sang một bên, vấn đề quan trọng nhất lúc này là sống sót!
“Hoa ca, tầng trên có hộ gia đình nào dễ nói chuyện không, chúng ta tranh thủ trốn đến nhà người đó trốn một chút.” Tiểu Phương nghe được âm thanh tầng dưới, cảm giác như có một con nhền nhện khổng lồ đang phi tốc về phía mình.
“Ngươi nói linh tinh gì thế? Làm gì có bảo vệ ca đêm nào lại sợ hãi tới mức trốn vào nhà cư dân?”
“Không còn thời gian đâu! Thứ đó sắp đuổi tới nơi rồi!” Hàn Phi gấp gáp nói, tranh thủ nghiêng đầu nhìn xuống lan can. Cánh tay vặn vẹo kia đã chạy tới tầng tám!
3 giờ 44 phút đã trôi qua, trong thời gian ngắn mà Hàn Phi đã phát động hai nhiệm vụ ẩn cấp F đủ hiểu toà nhà này đang nguy hiểm cỡ nào. Biện pháp phá cục duy nhất là chui vào căn hộ số 1244, dù nó là một trong ba căn hộ nguy hiểm nhất nơi này nhưng Hàn Phi không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể tranh thủ thời gian chạy lên đó.
Con người đều có tâm lý chung, cảm giác sợ hãi rất dễ lây nhiễm. Hoa ca và tiểu Phương liên tục bị kinh sợ, sớm đã không chịu nổi, tuy trong lòng còn hơi nghi hoặc nhưng thân thể đã rất thành thực, chạy còn nhanh hơn cả Hàn Phi.
Ba người một hơi chạy tới tầng mười bảy. Hàn Phi vịn lan can cầu thang nhìn xuống dưới, vừa nhìn một cái đã bị doạ đến tim ngừng đập mấy giây.
Cánh tay đã từ tầng tám chạy vọt tới tầng mười một, đôi bên chỉ còn cách nhau có sáu tầng! Nữ nhân kia đã ý thức được bọn hắn muốn chạy trốn nên tốc độ truy đuổi càng lúc càng nhanh.
“Đừng chạy lung tung! Không thể tuỳ tiện chạy lên tầng trên đâu!” Trong giọng Hoa ca ẩn chứa vẻ lo lắng. Dù đã chạy tới cầu thang giữa tầng mười bảy và mười tám, Hoa ca vẫn cố gắng nhắc nhở Hàn Phi và tiểu Phương: “Nếu cửa thoát hiểm tầng mười tám mở sẵn thì chúng ta chạy vào hành lang, chuyển sang cầu thang phía bên kia để chạy lên trên!”
Tiểu Phương đang phi nước đại vốn chẳng để ý tới lời của Hoa ca, Hàn Phi tuy nghe được nhưng bây giờ hắn không dám dừng lại.
Đèn trên tầng mười bảy dập tắt, ánh sáng toả ra từ đèn pin khẽ đong đưa. Khi đèn pin rọi về phía tầng mười tám, ba vị bảo vệ nhìn thấy cửa thoát hiểm đã bị mở toang.
Cửa thoát hiểm tầng mười tám không giống những tầng khác, trên cửa dán dầy các loại bùa kỳ lạ.
“Dừng lại, mau dừng lại!” Thấy cửa mở, Hoa ca gấp gáp hô to nhưng tiểu Phương và Hàn Phi chạy phía trước đều không có ý định giảm tốc độ.
Hai người rất nhanh đã lên tới tầng mười tám, khi bọn hắn chuẩn bị vọt tiếp lên tầng mười chín mới phát hiện trên bậc thang có một nam nhân trung niên dáng vẻ gầy gò đang ngồi.
Người đó mặc tang phục trắng, trong lòng ôm một đống tiền giấy.
Tiểu Phương chưa từng nhìn thấy nam nhân này, hắn ngừng bước chân nhưng Hàn Phi thì mặc kệ đối phương, trực tiếp vung váy đỏ ra. Hàn Phi bây giờ rất liều mạng, chỉ cần có thể rời khỏi trò chơi thì hắn sẽ làm bất kỳ chuyện gì.
Thấy Hàn Phi xông tới, nam nhân trung niên né tránh sang một bên, nhưng khi tiểu Phương chạy ngang người hắn thì nam nhân đột nhiên chìa tay ra trước mặt tiểu Phương.
“Mau đưa cho hắn thứ gì đó đi!” Hoa ca ở phía sau hô to, đáng tiếc đã muộn, tay của nam nhân rốt cuộc thõng xuống.
Chẳng ai thấy hắn đã làm gì, nhưng tiểu Phương giống như ngủ thiếp đi, ngã nhào xuống đất.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất