Chương 98: Trò chơi gương thần
Trong lúc lùi lại, lưng Hàn Phi vô tình chạm phải tấm gương ở giữa phòng khách.
[Người chơi số hiệu 0000 xin chú ý! Ngươi đã phát động nhiệm vụ ẩn cấp G —— trò chơi gương thần.]
[Trò chơi gương thần (nhiệm vụ ẩn cấp G): sau khi nhiệm vụ bắt đầu, hình ảnh của ngươi ở trong tấm gương sẽ bắt chước hành động đầu tiên ngươi làm. Khi hắn bắt chước thành công sẽ tiếp tục làm ra động tác mới, lúc này ngươi cần phải bắt chước lại hành động của hắn, sau đó mới có thể tiếp tục làm ra cử động mới. Liên tục như thế, nếu có thể kiên trì không phạm sai lầm trong vòng mười phút, ngươi sẽ hoàn thành nhiệm vụ.]
Trong đầu đột nhiên vang lên tiếng thông báo nhiệm vụ, Hàn Phi không biết nên khóc hay nên cười.
Hoàn thành nhiệm vụ có thể rời khỏi trò chơi, nhưng vấn đề là bên cạnh hắn còn có ba tên sát nhân biến thái.
“Ta thật hoài nghi Hoàng Doanh đang lừa ta, khắp nơi trong thế giới tầng sâu này toàn là nhiệm vụ ẩn!”
Sau khi Hàn Phi chạm vào gương, trong gương từ từ xuất hiện bốn thân ảnh mơ hồ, vừa vặn đối ứng với bốn người đứng trong căn hộ 1074.
Được Hệ thống nhắc nhở nên Hàn Phi không dám loạn động, nhưng ba kẻ ngoại lai lại không như thế. Thấy Hàn Phi đứng yên tại chỗ, bọn hắn lập tức vọt về phía Hàn Phi.
Nhưng khi bọn hắn vừa phóng ra bước đầu tiên, hình ảnh trong gương cũng làm động tác y hệt như thế. Nhưng sau đó, ba hình ảnh đều dừng lại rồi ngẩng đầu lên, để lộ gương mặt u ám.
Nam nhân có tướng mạo âm nhu là người đầu tiên cảm thấy không đúng, hắn đứng yên tại chỗ không tiếp tục xông tới.
Trong đó có một tên sát nhân toàn thân đều là sẹo đã hoàn toàn bị sát khí chi phối, trong mắt hắn lúc này chỉ có Hàn Phi, hắn điên cuồng muốn băm nát Hàn Phi ra, miệng gào lên một tiếng rồi vung dao chém về phía cổ Hàn Phi.
Nhưng khi hắn còn cách Hàn Phi hai bước, từ trong tấm gương đột nhiên có vô số cánh tay màu xám vươn ra tóm chặt lấy thân thể hắn, cho dù hắn giãy giụa cỡ nào cũng không thoát ra được, cuối cùng bị những cánh tay kia kéo vào trong gương.
Keng.
Con dao của hắn rơi xuống trước mặt Hàn Phi, hắn cứ thế biến mất như thể chưa bao giờ xuất hiện. Mấy người trong phòng lập tức an tĩnh lại, không ai dám lộn xộn nữa.
“Cái gương này thật là khủng khiếp.” Hàn Phi rùng mình, khí lực của kẻ ngoại lai lớn hơn Hàn Phi rất nhiều nhưng ở trước gương cũng chỉ có thể vùng vẫy được mấy giây. “Mạnh Thi còn nói tầng bảy không có nguy hiểm gì, nhưng chỉ riêng tấm gương thôi đã quá đáng sợ.”
Tấm gương này rất quỷ dị nhưng nó cũng có khuyết điểm, đó là không thể tự mình di chuyển. Lại thêm trên mặt gương có lời cảnh cáo nên người bình thường hẳn là sẽ không tự tìm đường chết.
Hàn Phi và mấy kẻ ngoại lai kích hoạt tấm gương cũng là việc ngoài ý muốn, bọn hắn cũng không biết tấm gương đáng sợ ở chỗ nào, chờ sau khi kích hoạt mới hối hận.
Ba người trong phòng đứng yên bất động. Khoảng mười giây sau, những cánh tay màu xám lại vươn ra ngoài, ba thân ảnh trong gương để lộ biểu tình u ám trên mặt.
Nam nhân âm nhu nhíu mày nhìn xung quanh, khi hắn ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào gương, những cánh tay màu xám vừa vươn tới trước mặt hắn đột nhiên biến mất.
“Ta phải làm hành động giống như trong gương?” Nam nhân âm nhu rất thông minh, hắn đã nhìn ra nguyên lý của trò chơi, lập tức mở miệng nói rõ.
Tên sát nhân toàn thân đầy sẹo may mắn còn sống sót kia rốt cuộc cũng hiểu ra, vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía tấm gương, sát khí bắn ra trong ánh mắt.
Mấy cánh tay màu xám vươn tới trước mặt hai kẻ ngoại lai đều đã rụt trở về, chỉ có trước mặt Hàn Phi là càng lúc càng nhiều.
“Xem ra không thể đứng yên không làm gì, trong khoảng mười lăm giây nếu không làm ra động tác, cánh tay xám sẽ xuất hiện.” Hàn Phi nhẹ nhàng lui về sau một bước, hướng về phía cửa ra vào. Hình ảnh của hắn trong gương cũng lui về sau một bước, sau đó xoay người lại nhặt con dao dưới đất lên.
Thấy đối phương nhặt dao lên, trong lòng Hàn Phi cảm thấy không ổn. Nếu đối phương tự đâm dao vào người mình, vậy chẳng phải Hàn Phi cũng phải làm theo hệt như thế?
Trò chơi này ngoài mặt thì có vẻ đơn giản nhưng cẩn thận ngẫm lại sẽ thấy vô cùng đáng sợ.
“Nếu không làm theo động tác của nó, sau mười lăm giây các cánh tay xám sẽ thò ra ngoài. Các ngươi đừng hành động quá nhanh!” Hàn Phi chủ động nói với hai kẻ ngoại lai, hắn không phải vì quan tâm đối phương, chẳng qua là muốn kéo dài thêm thời gian đối phó với tấm gương mà thôi.
Hai kẻ ngoại lai không tin Hàn Phi lại có lòng hảo tâm nhắc nhở, bọn hắn đều đứng yên không nhúc nhích.
Nam nhân đầy sẹo đi từng bước một về phía tấm gương, nam nhân âm nhu thì không ngừng tiếp cận Hàn Phi.
Hàn Phi không muốn trong lúc làm nhiệm vụ còn bị hai tên sát nhân cuồng vây công, bèn cố gắng thuyết phục đối phương.
“Không phải các ngươi muốn có cái kén côn trùng kia sao? Ta cho các ngươi là được, vật đó chẳng có tác dụng gì với ta cả. Chúng ta không cần phải chém giết lẫn nhau, cho dù các ngươi giết ta rồi cũng không thoát khỏi nơi này được, lãng phí sinh mệnh vô ích, chẳng bằng bây giờ chúng ta hợp tác với nhau, buông bỏ thành kiến, cùng nghĩ biện pháp sống sót rời khỏi nơi này.”
Hàn Phi đau khổ khuyên nhủ, nam nhân âm nhu hành động chậm lại, nhưng nam nhân đầy sẹo lại giống như đánh mất hết lý trí, vẫn đi từng bước một về phía tấm gương.
Chờ đến khi tới lượt hắn làm động tác, hắn đột nhiên vung dao lên đâm thẳng vào trong gương.
“Rắc!”
Lưỡi dao nhọn hoắc ghim thẳng vào mặt gương, từng vết nứt chằng chịt xuất hiện, càng quỷ dị hơn là trong các kẽ nứt lại có máu tươi chảy ra!
Tấm gương nằm giữa căn hộ 1074 dường như có sinh mệnh thật sự!
Nam nhân đầy sẹo không ngờ một kích toàn lực của mình lại chỉ khiến tấm gương bị nứt. Hắn còn chưa kịp làm ra hành động tiếp theo thì đột nhiên một cánh tay cầm dao vươn ra khỏi tấm gương chém mạnh vào thân thể hắn.
Nam nhân vùng vẫy muốn đẩy ngã tấm gương, nhưng đúng lúc này vô số cánh tay màu xám lại vươn ra như thể muốn xé nát hắn.
Máu tươi chảy tràn dưới đất, nam nhân đầy sẹo không ngừng kêu cứu nhưng Hàn Phi và nam nhân âm nhu giống như đã thương lượng từ trước, vụng trộm lùi về phía cửa ra vào.