Hoàng Hôn Phân Giới (Dịch)

Chương 76 Đau lòng

Chương 76: Đau lòng

Lão vừa chặt một bó thi mộc, đang cõng trở về, tuổi tác cũng không nhỏ, lại tai thính mắt tinh, lại thêm giọng nói của Thôi lão tam vừa rồi nói cũng không nhỏ, Nhị gia từ xa xa nghe thấy, cũng đã giận không kềm được.

Củi cũng không bỏ xuống, liền gầm lên nói: "Thôi gia các ngươi bây giờ bá đạo hung ác, tới tới đây, để cho ta xem bản sự của đám huynh đệ Thôi gia các ngươi."

"A?"

Thấy Nhị gia đến, một đám người lập tức cảm thấy đã gặp rắc rối.

Nhất là huynh đệ Thôi gia, bình thường ỷ vào tộc nhân có huynh đệ nhiều, làm việc cũng có phần ngang ngược, không chỉ có nhà bọn hắn tại trong thôn, mọi thứ đều đứng ở hạng đầu, mà ngay cả Thôi Hiết Nhi ở bên trong đám thiếu niên cũng là được nhiều người ủng hộ, đổi thành người khác, sớm đã bị ăn một bạt tai.

Nhưng khi thấy Nhị gia, trong lòng lại chột dạ, vị lão nhân này không chỉ có bối phận cao, mà một thân võ nghệ cao cường, đó cũng là người nổi dhắn nhất trong mười dặm tám thôn.

Năm huynh đệ Thôi gia, cộng lại, đều không đủ để Nhị gia đánh.

Huống hồ cả một đời Nhị gia đi cắt Thái Tuế, cũng quen biết với người quản sự của Huyết Thực Bang, là người không thể trêu chọc vào nhất ở bên trong thôn.

Người nhà họ Thôi nhất thời im lặng, không dám nói tiếp, mà Nhị gia thì đã sải bước đi đến trước mặt lão tộc trưởng quát:

"Ca, ngươi cũng là lão hồ đồ, để bọn hắn nói những lời xằng bậy này sao!"

"Đại Dương thôn chúng ta, có thể sống ở bên trong Lão Âm Sơn, chỉ là dựa vào các tổ tông phù hộ hay sao?"

"Vậy người sống chỉ cần đi cúng bái tổ tông là được, không cần mình tích âm đức rồi?"

"..."

Vừa nói, vừa quét về phía những người khác, ánh mắt của lão sáng tỏ, như hỏa lô cháy hừng hực: "Bên trong thôn Đại Dương chúng ta, bao nhiêu nhà nhận được ân huệ của bà bà, bên ngoài mười dặm tám thôn, nhận được ân huệ của lão nhân gia bà cũng không ít."

"Các ngươi thật sự làm ra sự tình thất đức như vậy, để thôn khác nhìn chúng ta như thế nào?"

"Về sau thôn Đại Dương chúng ta, còn có mặt mũi đặt chân ở bên trong Lão Âm Sơn nữa hay không? Còn có mặt mũi đi ra khỏi thôn hay không?"

"..."

Vị lão tộc trưởng vừa rồi còn khá sôi nổi và có phần dao động trong suy nghĩ, đã bị chấn động trước những gì mà Nhị gia nói.

Lão tộc trưởng cũng quét nhìn mấy huynh đệ Thôi gia một chút, lắc đầu, thở dài: "Lời này nói có lý, vô luận như thế nào, bà bà đều được mời vào bên trong Lão Hỏa Đường Tử chúng ta, chuyện này cùng kết thân hay không có kết thân cũng không có quan hệ, Hồ gia, chính là người ở bên trong thôn Đại Dương chúng ta!"

Mấy vị lão nhân có bối phận cao khác, cũng gật đầu phụ họa theo.

Mấy huynh đệ Thôi gia rõ ràng là không quá phục, nhưng thấy Nhị gia thật sự nổi giận, cho nên cũng không dám nói thêm gì nữa.

Lặng lẽ đi theo Thôi gia Thái nãi nãi nói gì đó, sau đó Thái nãi nãi cũng mặt lạnh được đỡ trở về.

Tang sự tiếp tục được tổ chức, giống như chuyện lúc nãy chưa có phát sinh.Đến ban đêm, Nhị gia cũng cùng với một đám thhắn niên ở trong thôn bồi tiếp Hồ Ma thủ linh cho bà bà.

Ngày thứ hai lúc vừa tảng sáng, bên ngoài thôn, liền có người vội vàng chạy tới nói: "Mãng thôn, Ly Tử thôn, còn có cửa hàng lão Lưu gia ở tám dặm, nghe nói bà bà ở thôn Đại Dương không còn, đều đã chạy đến phúng viếng..."

Lão tộc trưởng kinh hãi vội vàng mặc quần áo tới nghênh đón, nhớ tới lời hôm qua Nhị gia nói, thì mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

May mà hôm qua không có nghe lời của Thôi gia, nếu không hôm nay thôn Đại Dương cũng không có kết cục tốt đẹp!

...

...

Mà trong cả quá trình, Hồ Ma đều chỉ là thờ ơ lạnh nhạt, cũng không có đến phiên hắn nói, hoặc làm gì.

Chỉ là trải qua chuyện này, cũng coi như hiểu rõ tình người ấm lạnh ở bên trong thôn.

Bà bà tại trong mắt những người kia, là thật sự đã không còn.

Mà đối mặt với lão nhân đã từng giúp đỡ nhiều người bên trong thôn như vậy, nhưng khi bà mới vừa qua đời, liền có người đối với bà bà không tôn trọng, thậm chí còn muốn khi dễ cháu trai còn lại của bà?

Thật sự là thực tế mộc mạc đáng yêu a...

Cũng bởi vì lấy Thôi gia làm đại biểu, những người kia biểu hiện thái độ ra ngoài. Khi nghĩ tới trước đó bà bà đã đối xử với mình vô cùng tốt, cho nên trong lòng hắn bi thống, lại dần dần biến thành thật.

Mà trong toàn bộ tang lễ, bởi vì người ở bên trong thôn thấy Hồ Ma vừa bệnh nặng mới khỏi, nên không nhận ra nhiều người, đối với người bên ngoài thôn lại cũng không quen biết.

Lại thêm tuổi của hắn nhỏ, cũng không hiểu những quy củ này, thế là sau khi Nhi gia quát tháo người nhà họ Thôi, lợi dụng Nhị gia cùng lão tộc trưởng làm chủ, một bang hàng xóm giúp đỡ, thủ linh, cơm nước, bố trí linh đường, rộn ràng cả ngày.

Đến ban đêm, Hồ Ma tự mình cõng bà bà, đưa vào bên trong Lão Hỏa Đường Tử.

Củi đốt thi được đốt lên, ánh lửa nổi lên bốn phía, bụi mù dày đặc.

Hồ Ma quỳ gối trước Lão Hỏa Đường Tử, bây giờ lô hỏa của hắn tràn đầy, cho nên không dễ dàng gặp quỷ.

Nhưng khi hoảng hốt ngẩng đầu, cũng mơ hồ nhìn thấy bên trong khói đen, thân ảnh của bà bà lờ mờ xuất hiện, hướng về mình ôn hòa mỉm cười.

Phía sau là một đám hình ảnh hư ảo của tổ tiên trong thôn Đại Dương, ở cùng chung một chỗ đang run lẩy bẩy.

Biết rất rõ ràng bà bà chỉ là tạm thời rời khỏi làm ít chuyện, lại liên quan đến sự tình lột xác, nhưng nhìn thi thể của bà bị đốt cháy, trong lòng cũng không hiểu đau như cắt, nhất thời hơi khói hun mắt, hốc mắt hơi đỏ lên.

Người bên cạnh thấy vậy đều âm thầm gật đầu, cảm khái: "Tiểu tử Hồ gia đã trưởng thành rồi."

"Biết đau lòng bà bà, cũng coi như bà bà không có phí công thương hắn..."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất