- Hơn nữa tôi cũng biết vị đại sư đã tạo hình khối ngọc này, chính là đồ đệ của thầy Ô nổi tiếng của trường phái Nam Phái, là thầy La Giang. Tài liệu tốt phải có thầy giỏi, vì vậy có thể nói khối kê huyết thạch này xứng đáng là tác phẩm kiệt xuất của thủ công đương đại, chúc mừng ngài, đây là một tác phẩm cực kỳ quý giá...
La Giang bây giờ là người một nhà của Trang Duệ, hắn cũng không ngại quảng cáo cho đối phương. Khi nhìn đến tác phẩm thi thấy ngay ấn ký của La Giang, vì vậy mà mới có chút biểu hiện kinh ngạc lúc đầu.
- Thầy Kim, sao các ngài lại nhìn tôi như vậy?
Sau khi người đưa bảo vật đến giám định nói lời cảm tạ và đi ra, thì Trang Duệ phát hiện những vị chuyên gia khác đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mình.
- Tiểu thư, xem ra cậu thích hợp với vị trí khách quý của hạng mục phụ hơn cả tôi...
Khi thấy camera không quay sang phía bên này thì Tôn Thánh thật sự nhấc ngón cái với Trang Duệ, lão không phải nịnh nọt Trang Duệ, mà đây là bội phục thật lòng.
Trước đó Tôn Thánh chỉ cho rằng Trang Duệ cũng có hiểu về kê huyết thạch, thế nên muốn nói ra vài câu để thu hút, định chờ Trang Duệ rơi vào tình huống khó giải thích nổi thì sẽ phóng ra cứu giúp.
Nhưng đám người đều không ngờ Trang Duệ không những nói rõ đặc thù, còn nói ra cả nghệ nhân chạm trổ.
Có thể nói biểu hiện vừa rồi của Trang Duệ có thể xưng tụng là một đại sư giám định, ai cũng tin khi chuyên mục này được phát sóng, sợ rằng thanh danh của Trang Duệ trong giới sưu tầm sẽ không kém ai.
- Các vị có thể chê cười chứ đừng nên khen tôi, khen như vậy rõ ràng có tác dụng phản ngược...
Trang Duệ nói làm cho mọi người nở nụ cười, vì vậy mà bầu không khí trở nên vui vẻ và thoải mái hơn.
Lúc này Trang Duệ mới thấy những tiết mục thế này là rất tốt, đây là không khí mà hắn thích, hơn nữa lại học được khá nhiều thứ trong quá trình này.
Vừa rồi nhóm Kim Mập đã giám định ra không ít vật giả nhưng những tri thức trong đó thật sự làm cho Trang Duệ thu được nhiều ích lợi không nhỏ.
Đặc biệt là khối kê huyết thạch này thật sự làm cho Trang Duệ sinh ra ý nghĩ đi đến nơi khai thác ra nó để xem xét, dù kê huyết thạch không được phổ biến trong dân gian nhưng trong giới sưu tầm lại có nhiều người thích thứ này, giá cả của nó cũng mỗi năm mỗi tăng.
Trước kia Trang Duệ từng cùng chú Đức sang Chiết Giang, nhưng hắn còn chưa đến được mỏ khai thác ngọc, nghe chú Đức nói lớp da của kê huyết thạch cũng giống như lớp da đá của phỉ thúy, đều khôn thể nào nhìn vào bên trong, chỉ có thể đổ thạch mà thôi.
Chỉ là lúc này mỏ khoáng kê huyết thạch đã bị khai thác sạch sẽ, số lượng kê huyết thạch còn lưu thông là rất nhỏ, hơn nữa kê huyết thạch lại khá giống với Hòa Điền ngọc ở Tân Cương, trước kia hay dùng làm con dấu, cũng không có nhiều vật trang trí. Vì vậy mà danh tiếng của nó cũng không vang dội bằng phỉ thúy nhưng giá trị của nó cũng không kém hơn. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL
Quá trình giám định tiếp theo cũng có thật có giả, rõ ràng những món cổ vật tán loạn trong dân gian cũng rất thú vị, có thể nói là khá đầy đủ chủng loại mẫu mã.
Đến ba giờ chiều thì những vật phẩm được đưa đến đã được giám định xong, nhóm Trang Duệ xem như đã qua một giai đoạn, nhưng thời gian bọn họ giám định cũng không quá lâu, chỉ là vài tiếng mà thôi.
Lần này có cả trăm người đưa vật phẩm đến Bắc Kinh giám định, nói cách khác ngày mai ngày mốt sẽ có thêm vài chục người nữa đưa đến giám định, cũng đã có tính toán rõ ràng, nếu vật được người đưa đến giám định quá nhiều thì sẽ hủy giám định các vật phẩm trong kho hàng.
...
Xe của đài truyền hình đưa các chuyên gia về nhà, nhưng Trang Duệ lại đi cùng với Miêu Phỉ Phỉ, hắn cũng không cần xe của bọn họ đưa rước, đồng thời còn có Âu Dương Quân đi cùng. Sau khi cáo biệt các vị dẫn chương trình và các chuyên gia, Trang Duệ thay quần áo cùng nhóm Âu Dương Quân rời khỏi CCTV.
Lúc này tuyết đã ngưng nhưng đập vào mắt người vẫn là thế giới trắng xóa, cổng của tòa nhà CCTV cũng đã treo biểu ngữ chúc tết, rất có hương vị của năm mới.
- Tiểu tử cậu thật sự có phong thái làm chuyên gia, đúng rồi, tứ hợp viện của tôi đã dọn dẹp xong, cậu phải tìm cho tôi vài món tốt để trưng bày...
Khi Trang Duệ chuẩn bị tiến vào trong xe của Miêu Phỉ Phỉ thì bị Âu Dương Quân kéo lại, biểu hiện của Trang Duệ hôm nay làm cho Âu Dương Quân cảm thấy em mình không phải là người thường.
- Việc này chính anh cần phải đi tìm anh Bạch, anh ấy uống rượu hay ăn cơm đều dùng sứ Quan Diêu, thậm chí còn là những món năm xưa Càn Long và phi tử sử dụng...À, không, là dụng cụ mà hoàng hậu dùng ăn cơm, vậy cũng không khó...
Trang Duệ cười nói lời vui đùa với Âu Dương Quân, nói đến phi tử thì Từ Tinh liếc mắt nhìn, hắn sợ đến mức vội vàng đổi giọng. Nếu đổi lại là thời cổ đại thì rõ ràng Từ Tinh là chính cung nương nương, còn phi tử của Âu Dương Quân sẽ là những bà vợ bé khác.
- Hì, Tứ ca của cậu thứ gì cũng thu vào sao? Tiểu tử cậu đừng lắm mồm, bây giờ chúng ta phải đến Phan Gia Viên đi dạo một vòng...
Âu Dương Quân tuy có quan hệ với Bạch Phong nhưng hai bên lai vãng cũng cần chú ý, người ta có việc cầu cạnh hắn là thật nhưng tướng ăn cũng không nên khó coi, vì vậy hắn ngoài lúc lấy của Bành Phong một cái bình phong bằng gỗ, căn bản chưa từng lấy thêm món gì khác.
- Bây giờ đi Phan Gia Viên sao? Tứ ca, chị dâu cũng không thể đi vào chỗ chen chúc được.
Trang Duệ coi như tình nguyện đi đến chợ Lưu Ly Hán cũng không thích đến Phan Gia Viên, vì chợ đồ cổ Lưu Ly Hán đều có những cửa hàng danh tiếng trăm năm, tuy bây giờ đại đa số đều bán hàng thủ công mỹ nghệ nhưng nếu anh bỏ ra giá tiền tốt sẽ mua được giá tốt.
Mà Phan Gia Viên thì khác, là một cái chợ toàn hàng giả, đồng thời còn là chốn rồng rắn tụ hội, kẻ muốn lừa đảo còn nhiều hơn kẻ đến mua hàng.
Người Bắc Kinh chính cống sẽ không đi đến Phan Gia Viên tìm đồ cổ, không kẻ nào muốn đến đây để mua được đồ thật giá tốt, những kẻ mơ mộng chủ yếu là khách du lịch đến từ bên ngoài, còn có khá nhiều khách nước ngoài đến du ngoạn.
- Để cho Miêu tiểu thư đưa chị dâu đến nhà cậu, hai anh em chúng ta đi một chuyến, tối về làm nồi lẩu nóng, uống vài ly...
Thì ra là Âu Dương Quân đã có kế hoạch sẵn, hắn không muốn về nhà mình vì có rất nhiều vấn đề lằng nhằng, bố hắn lại bân rộn túi bụi, đến tối giao thừa sợ rằng còn phải đi thăm viếng lãnh đạo, vì thế mà tết năm nay Âu Dương Quân định trú chân trong nhà Trang Duệ.
- Đừng kéo em, đi thì đi...
Trang Duệ lắc đầu bất đắc dĩ, Âu Dương Quân này bình thường thì cực kỳ trầm ổn nhưng khi thấy người thân thích thì thật sự còn kém hơn cả Tiểu Niếp Niếp. Trang Duệ đã thấy lúc Âu Dương Quân nói chuyện với mẹ mình, thật sự giống hệt như con nít làm nũng, người đã bốn mươi tuổi mà vẫn còn bộ dạng như vậy, đúng là...