Hoàng Kim Đồng

Chương 662: Khai trương nhà bảo tàng (4)

- Khục khục, tiểu tử này, đây là do ngươi dùng quảng cáo bên ngoài làm phương tiện kinh doanh, cho nên thành phố mới thu phí của ngươi, ngươi bực tức như vậy làm gì?

Âu Dương Chấn Vũ bất mãn trừng mắc nhìn Trang Duệ, chính sách quốc gia, quy định chính phủ, cho nên không thể tùy tiện bình luận. Trong lòng Âu Dương Chấn Vũ cũng nghĩ tới có nên gõ Trang Duệ một cái hay không, hắn không muốn bị lợi dụng đặc quyền của anh em mình, mà bị người ta cầm chuyện này ra chất vấn.

- Con làm như vậy, cậu nhỏ, con đã tuân theo pháp luật, không có đi đường ngang ngõ tắt a.

Vừa nói chuyện ba người đã đi tới phòng hội nghị, Trang Duệ đẩy cửa ra, trước khi Âu Dương Chấn Vũ đi vào, hắn vỗ tay, lớn tiếng nói ra:

- Âu Dương bộ trưởng trong lúc đi ngang qua đây, đã tới tham gia buổi lễ khai trương bảo tàng của tôi, mọi người cùng hoan nghênh nào.

Lời này của Trang Duệ đã làm phòng hội nghị an tĩnh lại, nói thật ra, người ở đây có thể biết rõ quan hệ giữa Trang Duệ và Âu Dương Chấn Vũ, tuyệt đối đếm được trên đầu ngón tay.

Mọi người ở đây, phần lớn đều lăn lộn trong giới đồ cổ, cho nên không xa lạ gì với Âu Dương Chấn Vũ, mà một ít quan chức làm việc trong chính phủ, càng biết rõ sự cường thế của Âu Dương Chấn Vũ, có thể nói, Âu Dương Chấn Vũ đến đây, đã làm cho rất nhiều người âm thầm đánh giá lại vị trí nhà bảo tàng của Trang Duệ trong đầu.

Một buổi lễ khai trương nhà bảo tàng tư nhân, có đáng được một phó bộ trưởng bộ văn hóa tới tham gia không?

Trang Duệ chỉ mở một bảo tàng tư nhân, có thể mời đến một phó bộ trưởng, hơn nữa còn là lão đại trực tiếp của ngành quản lý nhà bảo tàng, trong đó cần quan hệ và bối cảnh như thế nào?

Vốn có một chút tiểu lãnh đạo của các ngành trực thuộc không biết trời cao đất rộng, còn nghĩ ngày sau phải vớt một chút điểm tốt trên người cái nhà bảo tàng này, bây giờ nhìn thấy Âu Dương Chấn Vũ trực tiếp tới tham gia buổi lẽ khai trương bảo tàng, bắp chân lập tức run lên, nếu như bản thân mà bắt chẹt người ta, mà người ta có quan hệ với Âu Dương gia, bóp chết bản thân còn không phải dễ như bóp chết một con rệp sao? Text được lấy tại Truyện FULL

Sau khi yên tĩnh trong một thời gian ngắn, bỗng nhiên tiếng vỗ tay vang lên, nhưng trong lòng mọi người, chỉ sợ tiếng vỗ tay này, chính là vì mặt mũi của bộ trưởng.

- Lão tiên sinh, ngài cũng tới a, mặt mũi của tiểu Trang này, đúng là không nhỏ.

Âu Dương Chấn Vũ liếc nhìn thấy đại sư đang ngồi trên xe lăn, vội vàng đi tới, luận thân phận, luận thân phận, đúng là hắn cao hơn, luận bối phận và tuổi tác, hắn ở trước mặt đại sư, chẳng qua chỉ là tiểu bối mà thôi.

- Người trẻ tuổi, có bốc đồng, có năng lực, muốn tới nâng đỡ.

Đại sư vừa cười vừa nói, tuy lời nói không nhiều lắm, nhưng nói năng rất có lực, cho thấy sức nặng của Trang Duệ trong suy nghĩ của mình.

Có một ít chuyên gia vì trở ngại mặt mũi nên không thể không đến tham gia lễ khai trương, nhưng sau khi nghe đánh giá của đại sư về Trang Duệ, thì sức nặng của Trang Duệ tăng lên ba phần.

Tất cả mọi người biết rõ, từ trước tới nay đại sư không sợ quyền quý, Âu Dương Chấn Vũ vừa đến, chỉ có thể nói rõ bối cảnh của người trẻ tuổi kia thâm hậu, nhưng từ lời nói của lão nhân, đã quyết định địa vị của Trang Duệ trong giới cổ vật, làm cho tất cả đồng nghiệp lau mắt mà nhìn.

- Tốt lắm, thời gian không còn nhiều lắm, chúng ta bắt đầu cắt băng khánh thành đi!

Sau khi Âu Dương Chấn Vũ nói chuyện với đại sư một lúc, Trang Duệ nhìn thấy thời gian không sai biệt lắm, cho nên phân phó cho người điều khiển bắt đầu chương trình, người trong phòng hội nghị đi theo sự dẫn dắt của nhân viên bảo tàng, tập trung ở cửa ra vào bảo tàng.

Mà Hoàng Phủ Vân mời một dàn nhạc tấu chuyên nghiệp tới, sau đó mời các xướng ngôn viên lễ nghi lên, dẫn theo Âu Dương Chấn Vũ và một đoàn người, đi vào cửa chính của nhà bảo tàng, sau đó dùng kéo cắt băng khánh thành, khay, hoa hồng và những thứ khác đều được chuẩn bị sẵn từ trước.

Nhân viên đứng đúng vị trí, cũng rất chú ý, đại sư và Âu Dương Chấn Vũ, một trái một phải đứng ở vị trí trung tâm, đại sư đứng bên cạnh Âu Dương Chấn Vũ, mà bên cạnh Âu Dương Chấn Vũ chính là chủ nhân Trang Duệ.

- Các vị bằng hữu, các vị quan khách, thật cao hứng khi được mọi người tới tham dự lễ khai trương bảo tàng của kẻ hèn này, ở chỗ này, tôi muốn long trọng tuyên bố với mọi người sự tham gia của Âu Dương bộ trưởng, còn có...

Dựa theo yêu cầu của nghi thức, Trang Duệ làm chủ nhân, cầm Microphone, giới thiệu ngắn gọn những khách quý tới cắt băng khánh thành, đương nhiên, trên đài có mấy vị không cần hắn giới thiệu, người khác cũng nghe nhiều nên thuộc.

Sau khi Trang Duệ giới thiệu ngắn gọn, đem Microphone đưa cho Âu Dương bộ trưởng, dù trời rất nóng, cho nên không ai muốn ngây ngốc ở bên ngoài lâu , cho nên Âu Dương bộ trưởng chỉ nói vài lời chúc phúc và động viên, sau đó chính thức cắt băng khánh thành.

Theo tiếng nhạc của dàn nhạc diễn tấu và tiếng pháo nổ, cầm kéo lên cắt băng, hoa hồng từ trên cao rơi xuống, buổi lễ khai trương bảo tàng của Trang Duệ, xem như đã hoàn thành.

Sau khi cầm kéo cho người điều khiển chương trình, Trang Duệ ngẩng đầu lên, giữ chặt cái băng và cắt nó, sau một nhát kéo nhẹ nhàng, cắt đứt sợi dây băng màu đỏ, lập tức từ trên cao rơi xuống bảy chữ "Trung Quốc Định Quang Bác Vật Quán" to lớn hữu lực, xuất hiện trước mặt mọi người.

- Là chữ của đại sư.

- Đúng vậy, xem ra người trẻ tuổi kia có quan hệ không cạn với đại sư a.

- Hắc, các ngươi không biết, hai người bọn họ là bạn vong niên, Trang Duệ có cửa hàng ở Phan gia viên, cũng được đích thân đại sư viết tên đấy.

Nhìn thấy bảng hiệu của Trang Duệ, mọi người ở đây cũng hiểu ra vì sao hôm nay đại sư lại tới đây, sau khi có người nói nhỏ tin tức liên quan, thì càng thổi phồng quan hệ của đại sư và Trang Duệ, dùng nó để chứng minh kiến thức to lớn, mà các câu chuyện về đồ cổ, chỉ sợ còn nhiều hơn tin tức giải trí nhiều.

Kỳ thật hôm nay Trang Duệ vốn định mời Cố lão gia tử và Tân Cương Ngọc Vương gia, cùng tham gia buổi lễ khai trương nhà bảo tàng, không khéo là, Cố lão gia tử đang ở Tân Cương nghỉ mát.

Nghe được Trang Duệ nói mời, lão gia tử đúng là muốn chạy tới, nhưng Trang Duệ khích lệ ở lại, bởi vì trời rất nóng, không muốn hai vị đó chạy tới đây chịu giày vò, dù sao ngày sau còn nhiều cơ hội mà.

Mà Hồ Vinh đang ở Myanma, bởi vì nguyên nhân giấy phép khai thác phỉ thúy, cho nên không tới được, nhưng cũng cho người chuẩn bị hạ lễ xa xỉ, đồng thời đưa tới, mà hắn đưa tới một cây bằng phỉ thúy, đã làm cho Trang Duệ cảm thấy kinh hỉ một phen.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất