Hoàng Kim Đồng

Chương 669: Già vẫn còn cương mãnh(2)

Sau khi nghe Trang Duệ nói như thế, mọi người lập tức hưng phấn, bọn họ không biết, đại bộ phận đồ vật ở nước ngoài, đều là của Trung Quốc chế tạo, muốn đào bảo, độ khó cũng không nhỏ hơn trong nước.

- Chư vị, chư vị bằng hữu, tôi có vận khí tốt, bắt đầu tử các đồ vật trong cửa hàng, toàn bộ đều là phỏng chế phẩm, sau đó đi tới khố phòng mới tìm được họa phẩm của Picasso, chiếu theo lời tôi nói, muốn đào bảo ở nước ngoài, chưa hẳn đã dễ như trong nước.

Trang Duệ nhìn thấy tất cả mọi người đều muốn ra nước ngoài đào bảo, vội vàng mở miệng nói một chút, dù đồ vật bị nước ngoài cướp đi rất nhiều, nhưng hầu hết là bị người ta tư tàng đi.

Có xuất ngoại, cũng không bằng đi tìm trong dân gian, dù sao Trung Quốc có truyền thừa mấy ngàn năm, lục tung dưới mặt đất cũng có thể tìm ra nhiều thứ tốt, rất nhiều đấy.

Đương nhiên, Trang Duệ nói thế, người khác có nghe lọt hay không, vậy thì khó nói trước, chưa biết chừng sẽ có mấy người, xuất ngoại phơi bày một ít kỹ thuật giám định của mình a.

- Đức thúc, thứ mà ngài hỏi tôi, chỉ có thể nói là đồ vật thời Tùy Đường, nhưng lai lịch cụ thể, tôi không rõ ràng lắm.

Sau khi Trang Duệ về nước, đã từng tìm kiếm các sách ghi chép về đồ đồng, muốn nhìn một chút lai lịch truyền thừa của cái gương đồng này, nhưng làm cho hắn thất vọng, trong lịch sử không có một món nào cùng loại với vật này. Truyện được copy tại Truyện FULL

- Lấy ra xem một chút đi.

Đức thúc đối với cái gương đồng này rất tò mò, nhưng cách một lớp thủy tinh, hắn không cách nào quan sát tường tận được.

Trang Duệ gật gật đầu, lấy điện thoại ra gọi cho tổng thanh tra bảo an Dương Kiếm, đồng thời gọi cho Hoàng Phủ Vân, dựa theo quy định an toàn của bào tàng, mỗi khi mở tủ ra, đầu tiên phải có ba người cùng ký tên.

Mặt khác, còn cần chìa khóa do ba người cất giữ, mới có thể đồng thời mở tủ kính ra được, vẻn vẹn các thiết bị an ninh lắp đặt, đã làm cho Trang Duệ hao tốn hai trăm vạn nhân dân tệ, cho nên muốn mở cái tủ này, nhất định cần phải có ba người mới được.

- Trang tổng, Hoàng Phủ phó giám đống, hai vị trước ký tên đi.

Dương Kiếm đến hơi chậm, hắn vừa đi gọi cho các nhân viên bảo an của tàng, lấy Trang Duệ làm trung tâm, vẽ ra một bán kính nửa mét, cách ly những chuyên gia kia ra ngoài.

Dương Kiếm cầm trên tay một tờ giấy, sau khi đợi Trang Duệ và Hoàng Phủ Vân ký tên, ghi rõ muốn mở tủ nào, lúc này mới lấy chìa khóa của mình ra, cắm vào cùng một lỗ khóa.

Loại chìa khóa đặc biệt này là loại đặc chế, căn cứ vào từ tính mạnh yếu, mở tủ ra, sau đó ba người cùng cắm chìa khóa vào một lỗ, mới làm cho cái tủ thủy tinh đặc chế chống đạn kia, từ từ mở ra.

- Đức thúc, ngài xem.

Trang Duệ thò tay lấy cái gương đồng xuống, mà bức hình quan thế âm màu trắng trên tường, lập tức biến mất không thấy gì nữa. Điều này làm cho một ít người hoài nghi nó chỉ là trang trí, lúc này triệt để biết được cái gương này rất thần kỳ.

Mà một ít người có nghiên cứu về đồng đồng, lúc nhìn thấy cái gương đồng này, trong mắt đều lộ ra thần sắc nóng bỏng, hận không thể vuốt vuốt cái gương đồng này vài cái.

Thời điểm Trang Duệ lấy gương đồng ra, Đức thúc đã đeo một bao tay trắng vào, sau đó cầm một cái kính lúp ra, cẩn thận quan sát nó.

Sau khi xem được ba bốn phút, lông mày Đức thúc nhíu lại, rõ ràng là cởi bao tay ra, dùng ngón trỏ nhẹ nhàng vuốt ve mặt kính, trên mặt lộ ra thần sắc suy nghĩ.

- Tiểu Duệ, sau lưng cái gương đồng này có hình trang trí, tuy không nhìn rõ lắm, miễn cưỡng có thể phân biệt được chút hình dáng, nhưng hắn là phật giáo Phi Thiên Đồ, hơn nữa là Trung Nguyên Thức Phi Thiên, nói cách khác, phán đoán niên đại của ngươi là chuẩn xác.

Phi Thiên Đồ trong lời của Đức thúc, khởi nguyên tại Đôn Hoàng. Nhưng thời kỳ Bắc Ngụy, Đôn Hoàng Phi Thiên chịu ảnh hưởng rất sâu của Ấn Độ và Tây Vực Phi Thiên. Trên đại thể là Tây Vực Thức Phi Thiên, có ảnh hưởng của văn hóa Tây phương.

Mà Trung Nguyên Thức Phi Thiên Đồ, thời điểm hưng thịnh là Tây Tùy đến nhà Tùy, hình thức biều hiện là phật giáo thiên nhân và đạo vũ giáo, sở dĩ Đức thúc có phán đoán này, bởi vì phía sau gương đồng, miễn cưỡng có một hình đạo quan.

Đức thúc dừng một chút, nói tiếp:

- Về phần hiệu quả phản xạ hình ảnh của cái gương, dựa theo quan sát của ta, có lẽ là cùng đường văn bị nghiền nát có quan hệ rất lớn, nó thông qua các đường văn nhỏ khó nhìn thấy bằng mắt thường, tạo thành hình bồ tát. Về phần niên đại cụ thể, ta nghĩ hắn là thời Tùy, bởi vì thời Tùy quan thế âm bồ tát ngồi chiếm đa số, tướng mạo có cái đầu lớn, chỉnh thể sinh động trôi chảy, quần áo và trang sức bay múa phiêu dật, cực kỳ tương xứng với đồ án phản xạ.

- Đức thúc, vẫn là ngài lợi hại, hiệu quả của quan thế âm này, đúng như lời của người nói a, nó là do đường vân tạo thành, nhưng nó đã tuyệt tự, tôi nghĩ chắc không còn cái nào khác nữa đâu.

Đức thúc vừa dứt lời, Trang Duệ đã giơ ngón cái lên, hắn thật sự tâm phục khẩu phục. Bởi vì dùng kính lúp bình thường, căn bản không phát hiện đường vân cực nhỏ trên mặt gương đồng, mà Đức thúc chỉ dùng ngón tay sờ một tí, đã đưa ra phán đoán chuẩn xác.

Mà Trang Duệ phải sử dụng linh khí trong mắt, mới có thể nhìn ra mánh khóe, Đức thúc không thể nghi ngờ là cao minh hơn rất nhiều. Tuy tuổi đã cao, nhưng vẫn rất cương mãnh, học vấn trong bụng, đã hơn Trnag Duệ mấy năm.

Thông qua Đức thúc giảng giải. Trang Duệ cũng học được nhiều điều, lúc trước hắn vẫn không có chú ý tới đồ án của quan thế âm, chính là tạo hình đa số thời Tùy, có thể thông qua đó mà phán đoán xuất xứ a.

Xem ra phân bật cổ vật, vẫn có thể tử một điểm nhỏ, mà đưa ra phán đoán chính xác.

- Tốt rồi, tất cả mọi người tập trung tới cửa đi, sau khi chúng ta cơm nước xong xuôi, buổi chiều có thể tới đây trao đổi học thuật với nhau.

Sau khi đem cái gương đồng bỏ vào trong tủ kính, Trang Duệ bắt đầu bảo Dương Kiếm dọn bãi.

Nghiêm chỉnh mà nói, buổi chiều nhà bảo tàng mới chính thức khai trương, đến lúc đó sẽ có một ít cơ quan du lịch đưa du khách tới đây tham quan.

Các điểm du lịch cấp quốc gia, tuy rằng do cục quản lý du lịch của quốc gia quản lý, nhưng mà do một ít hoàn cảnh đặc tù, mà có thể có một ít liên hệ với những ngành khác.

Mà quan hệ giữa cơ quan du lịch cùng với các địa điểm du lịch lại thập phần chặt chẽ, cho nên chỉ cần một vị lãnh đạo có chức quan không cao nhưng trong tay cầm thực quyền ở tứ cửu thành lên tiếng, viện bảo tàng của Trang Duệ sẽ được nằm trong các tuyến đường của cơ quan du lịch ngay.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất