Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 445: Thu Viêm Ma

Trong cảnh giới võ đạo, cấp Địa Biến hay cấp Thiên Tượng thì được gọi là cường giả, còn võ giả cấp Thiên Trùng thì không cần nghi ngờ nữa, chính là bá chủ, là chư hầu, là hoàng đế võ đạo vô cùng quan trọng.

Trong yêu tộc, người như vậy có thể phong là yêu hoàng. Còn ở Đại Chu triều, thì người như vậy có thể phong làm Vũ hầu, giống như Dũng Vũ hầu, Liệt Vũ hầu vậy.

Nhân vật như vậy, trong tình huống bình thường, một người cũng khó gặp. Loại nhân vật cỡ như Phương Vân, trong mắt bọn họ chẳng khác nào một con kiến hôi cả, ngay cả liếc cũng thấy lười, chứ đừng nói đến việc mở miệng. Hoàng cung thủ vệ giả hầu như đều là dạng???

Nhưng hiện tại, đột nhiên lại xuất hiện nhiều người như vậy! Cái này không phải là một hai người, mà là mười mấy người. Khí tức của những người này, đều mạnh mẽ bá đạo, kinh thiên động địa, vô pháp vô thiên.

Cường giả cấp Thiên Trùng, có thể thao túng được trời đất, vô hình vô tướng, không đâu không có quy tắc, về mặt chiến đấu, đã vượt xa cường giả võ đạo bình thường.

Thiên Trùng cảnh bao gồm bảy phẩm, đệ nhất phẩm thuần túy là tăng năng lượng. Loại võ giả ở cấp bậc này, Phương Vân dùng biến thân hung thú có thể miễn cưỡng đối kháng được. Nhưng vượt qua nhị phẩm, lại nắm quy tắc trong tay. Đối mặt với cường giả như vậy, cho dù Phương Vân có Thiên địa vạn hóa chung, cũng chỉ có nước chạy trốn. Còn cao hơn nữa thì quả thật khó lường hơn quỷ thần, đối kháng với cái loại người này, quả thật còn mạo hiểm hơn cả khiêu vũ với tử thần.

Trong Thiển Thảo tự, nếu không phải Phương Vân tính toán thời gian tốt, biết nắm bắt cơ hội, thì sợ rằng đã bị thần bí tăng nhân đánh chết ngay tại chỗ. Nhưng mà thần bí tăng nhân mà Phương Vân gặp, đặt trong đám người này thì cũng bình thường đến tầm thường.

Bên ngoài màn cấm chế lớn kia, những bóng đen đang ngồi xếp bằng xung quanh. Một số cường đại nhân trong ấy, Phương Vân đứng nhìn từ xa thôi mà cũng đã cảm thấy kinh khủng rồi.

"Một Thượng Cổ Viêm Ma Quân Vương chi tâm, mà tự nhiên lại đẫn đến nhiều cường giả Thiên Trùng như vậy! Mình chẳng phải là không còn cơ hội sao?"

Phương Vân nhìn thấy cảnh này, trong lòng nhất thời thấy chán nản.

Hắn vốn muốn chiếm chút tiện nghi, thử một chút may mắn, nhưng mà hiện tại xem ra, cho dù may mắn tốt, có thể cướp được Viêm Ma Quân Vương chi tâm, thì sợ rằng cũng gặp họa lớn, đến lúc đó khiến cho cả đám cường giả Thiên Trùng truy sát, vậy quả thật là không bằng tự đập đầu chết cho rồi!

"Ồ" Trong Thiên địa vạn hóa chúng, Tôn Thế Khôn hít sâu một hơi, giọng nói cũng không còn chút tin tưởng: "Biểu ca, huynh xác định là huynh muốn tranh giành Viêm Ma Quân Vương chi tâm với mấy cường giả cấp Thiên Trùng này chứ?"

Tôn Thế Khôn hiển nhiên cũng nhìn thấy được cảnh tượng này, tuy rằng hắn cũng rất tin Phương Vân. Nhưng mà chưa đến mức trợn mắt nói dối, tin tưởng mù quáng như vậy. Nếu ở đây chỉ có một hai cường giả cấp Thiên Trùng thôi, chỉ cần dùng thủ đoạn thỏa đáng, và công phu chạy trốn hợp lý, thì cũng không phải là không giành được. Nhưng nhiều người như vậy, rõ ràng là muốn tìm chết rồi!

Lục Vũ tuy rằng cũng khiếp sợ vì ở đây có nhiều cường giả cấp Thiên Trùng, nhưng mà lại không nói gì cả. Hắn tin tưởng Phương Vân tự có quyết định riêng của mình.

"Xem ra cũng chỉ có thể từ bỏ ý định này thôi".

"Có nhiều cường giả như vậy, cho dù mình có hóa thân Côn Bằng, cũng không nắm chắc là có thể cướp được Viêm Ma Quân Vương chi tâm. Cái giá của việc này quả thật quá lớn, không tính ra được".

Phương Vân dùng ý thức đáp lại hai người.

Côn Bằng tuy là Viễn Cổ thần thủ, thực lực gần với Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ. Nhưng mà cần Phương Vân đạt đến cấp Thiên Trùng thì mới có thể phát huy ra được. Trước đó, Phương Vân tối đa cũng chỉ có thể đối phó với cường giả Thiên Trùng nhất phẩm đến tam phẩm mà thôi, về phần cường giả kinh khủng cấp ngũ, lục phẩm thì cho dù hắn có biến thành Côn Bằng cũng không thể đối phó được!

"Ầm ầm ầm!"

Những tiếng nổ mạnh từ xa truyền đến, một cường giả cấp Thiên Trùng ngồi ngay ngắn trên không trung, bắt đầu tấn công một cách mãnh liệt, không ngừng xuyên qua màn cấm chế, oanh kích Viêm Ma Quân Vương. Nhưng mà thoạt nhìn khí thế công kích có vẻ kinh người, nhưng đến gần khoảng một ngàn trượng quanh Viêm Ma Quân Vương, thì uy lực lại ảm đạm xuống.

Đòn tấn công của cường giả cấp Thiên Trùng nhất phẩm, nhị phẩm, tam phẩm đối với Viêm Ma Quân Vương mà nói, căn bản là không có uy hiếp gì. Còn chưa đến gần thì đã bị hỏa diễm thiên phú của nó đốt sạch sẽ rồi. Chỉ có một số ít đòn công kích của vài người, trước khi bị hỏa diễm đốt trụi, có thể đến được gần cơ thể của Viêm Ma Quân Vương. Nhưng mà uy lực của nó cũng đã giảm rất nhiều rồi, Viêm Ma Quân Vương chỉ cần vung tay lên một cái, thì đã lập tức đánh vỡ những đòn công kích này.

"Thực lực của Viêm Ma Quân Vương quả nhiên lợi hại. Ngay cả thọ chung đã điểm mà vẫn còn phát ra thực lực mạnh như vậy. Lúc toàn thịnh, sợ rằng thực lực còn cường đại hơn rất nhiều. Cái này cũng đáng để Đại đế Thang tự mình ra tay phong ấn!"

Lục Vũ ngồi xếp bằng trong Thiên địa vạn hóa chung, nhìn ra cuộc chiến bên ngoài, cảm thán nói.

Viêm Ma Quân Vương tuy rằng không nắm giữ bất kỳ quy tắc nào, nhưng hỏa diễm cường đại của nó đã đạt đến cực hạn rồi. Hoàn toàn có thể không coi đòn công kích của cường giả cấp Thiên Trùng ra gì cả.

"Đúng vậy, hỏa diễm do Thập Tam hoàng tử hóa thân thành rồng phun ra, sợ rằng cũng không có lợi hại như nó!"

Tôn Thế Khôn phụ họa, hắn nhìn cuộc chiến xa xa kia, trong lòng thầm nghĩ: "Nếu lão già ấy có ở chỗ này thì tốt biết mấy..”

Lúc ở Thượng Cổ Chiến Trường, hắn nhìn thấy Thập Tam hoàng tử và Minh Vương thái tử chiến đấu, thực lực của hai người là ngang hàng nhau không thể nghi ngờ, là kẻ lợi hại nhất mà hắn gặp qua. Cho nên trong lòng vô thức muốn mượn để so sánh.

"Nhưng mà Phương Vân, ngươi có cảm thấy kỳ quái không?" Lục Vũ nhíu mày, ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc: "Viêm Ma Quân Vương chi tâm tuy rằng rất quý, nhưng theo đạo lý thì cũng không thể dẫn dụ được nhiều cường giả cấp Thiên Trùng như vậy, ở chỗ này cường giả ngũ phẩm, lục phẩm có rất nhiều!"

Võ đạo khi tiến vào trong cấp Thiên Trùng, thì bắt đầu đổi trọng điểm, lĩnh ngộ quy tắc của trời đất. Viêm Ma Quân Vương chi tâm, ngoại trừ dùng để tế luyện pháp khí, thì năng lượng bên trong, căn bản là không có tác dụng lớn đối với cao thủ cấp Thiên Trùng.

Cả một đám cao thủ Thiên Trùng bá chủ, chư hầu trong võ đạo, hoành giang độ hải, thân phận tôn quý, lại chạy đến đây tranh đoạt Viêm Ma Quân Vương chi tâm, làm cho Lục Vũ cảm thấy có chút không thích hợp.

“Ừm, ngươi cũng cảm thấy vậy sao?" Phương Vân gật gù, ngay khi hắn vừa vào nơi này, nhìn thấy cường giả Trùng Thiêp ngũ, lục phẩm đã cảm thấy không thích hợp rồi.

Thiên Trùng cảnh này tổng cộng bảy phẩm, mà cường giả ngũ, lục phẩm đã tương đương với Thần Vũ hầu, Thánh Vũ hầu rồi. Loại tồn tại này, mỗi cái giơ tay nhấc chân thôi cũng có khả năng thay trời đổi đất, động niệm một cái là có thể mở ra một không gian, đem đối phương nhốt vào trong. Không bằng Thần Ma, nhưng tối thiếu cũng là một nửa Thần Ma.

Nhân vật như vậy, muốn lấy Viêm Ma Quân Vương chi tâm để tăng trưởng lực lượng, chạy đến Đại Doanh châu xa xôi này, quả thật có chút khó hiểu!

Hai người đều im lặng không nói gì. Bọn họ tuy rằng cảm thấy không thích hợp, nhưng mà trong lúc nhất thời lại không thể cảm thấy không đúng chỗ nào. Những người này rõ ràng là đối phó với Viêm Ma Quân Vương, đúng là không sai, nếu nói không phải vì Viêm Ma Quân Vương mà đến, thì ai mà tin cho được.

"Mặc kệ là thế nào, nếu cường giả Thiên Trùng cấp ngũ, lục phẩm đã xuất hiện ở đây. Thì chúng ta trên cơ bản là không thể lấy được Viêm Ma Quân Vương chi tâm. Lần này tế luyện thành công Hỏa Ngục phong rồi trở về thôi!"

Phương Vân quyết định thật nhanh, tự biết không có khả năng tranh đoạt Viêm Ma Quân Vương chi tâm trong tay cường giả kinh khủng đó, cho nên lập tức từ bỏ ý niệm này trong đầu.

Thân hình nhoáng lên, Phương Vân lập tức hóa thành một đạo cầu vồng, hướng về phía trước. Nham thạch ở chỗ này cuồn cuộn, vô số Thượng Cổ Viêm Ma đang rít gào ở đó, có rất nhiều cường giả Thiên Trùng nhất phẩm đang săn bắt những con Viêm Ma này.

Cũng không phải chỉ có một mình Phương Vân cần tế luyện pháp khí thuộc tính hỏa. Những người này rõ ràng đã đến sớm hơn Phương Vân rồi.

"Đại Lực Thần Ma chưởng!"

Thân thể của Phương Vân vẫn điều khiển Vu đỉnh, thân hình nhoáng lên, lập tức biến thành Thượng Cổ mãnh thú Giác Thụy, khí tức hùng hậu lập tức phát ra từ trên người của Phương Vân, chỉ thấy một bàn tay ma thần trắng bạch chụp tới, Thượng Cổ Viêm Ma ba đầu kêu thảm một tiếng, lập tức trở thành bụi phấn, tinh hoa trên người bị Phương Vân hút lấy, dung nhập vào trong Ngũ Ngục phong. Nhận được tinh hoa của Thượng Cổ Viêm Ma ba đầu, thực lực của Hỏa Ngục phong lại tăng lên rất nhiều!

Tuy rằng lần này thực lực của Phương Vân tăng lên rất nhiều, nhưng mà lực lượng sau khi biến thân, so với trước đây, lại không tăng nhiều. Chỉ tăng một thiên long chi lực so với trước đây thôi, được nhị thập thất (27) thiên long chi lực.

Trong lòng Phương Vân cũng rõ ràng, với tư chất của Giác Thụy, đạt được nhị thập thất thiên long chi lực cũng đã là cực hạn rồi. Muốn gia tăng lực lượng, thì phải kiếm tinh huyết của hung thú mạnh hơn. Đối với Phương Vân mà nói, lựa chọn tốt nhất, không thể nghi ngờ chính là máu của Côn Bằng.

"Rống!!!"

Phương Vân đánh chết thêm, ba con Thượng Cổ Viêm Ma nữa, lập tức khiến cho nhiều con Viêm Ma khác tấn công. Một con Viêm Ma hơn mười đầu rống giận lao đến. Nắm tay vung lên, nắm tay như mười ngọn núi lớn oanh kích về hướng của Phương Vân. Nắm tay còn chưa kịp hạ xuống, thì hỏa diễm đốt cháy tất cả đã đến, tựa như như muốn đốt Phương Vân thành tro tàn vậy.

"Oành!"

Phương Vân quát to một tiếng, cũng không tránh né. Dùng một chiêu Đại Lực Thần Ma chưởng đón tiếp, lập tức làm cho nắm tay mang theo thập nhị, thập tam (12, 13) thiên long chi lực bùng nổ. Những cơ thể của đám Viêm Ma sau khi phát nổ, đều bị Phương Vân hấp thu lại, nhét vào trong Vu đỉnh.

Lấy được tinh hoa của Thượng Cổ Viêm Ma hơn mười đầu này, càng làm cho Viêm Trì phát triển rộng ra mấy trăm trượng, uy lực cũng lớn hơn rất nhiều. Con rồng do ngọn lửa biến hình cũng to lên gấp năm lần, nhưng mà vẫn chưa to bằng một ngọn núi.

"Vẫn còn thiếu, phải thu nạp thêm nhiều tinh hoa Viêm Ma".

Phương Vân hóa thành hai bàn tay to, liên tục hoạt động, không ngừng chụp nổ Thượng Cổ Viêm Ma, khí thế hung hãn không gì sánh bằng. Muốn tế luyện Hỏa Ngục phong cần có rất nhiều hỏa nguyên tố. Lúc đầu Phương Vân có hắc sắc hải dương làm chỗ dựa, mà còn phải tế luyện nửa tháng thì mới luyện ra được Thủy Ngục Phong.

Hỏa nguyên tố mà Hỏa Ngục phong cần, cũng không ít hơn so với Thủy Ngục phong.

Muốn tế luyện thành công Hỏa Ngục phong, hỏa nguyên tố do một hai con Thượng Cổ Viêm Ma cung cấp hoàn toàn không đủ. Phương Vân cần nhiều Thượng Cổ Viêm Ma hơn nữa.

Lại có một Thượng Cổ Viêm Ma bị Phương Vân chụp nổ, khiến cho khí tức do Ngũ Ngục phong tỏa ra càng không ngừng tăng trưởng. Cái pháp khí thượng phẩm này đang không ngừng phát triển.

Không biết là lúc nào, Phương Vân hồi phục tinh thần lại, đột nhiên phát hiện ra xung quanh vắng vẻ, không nhìn thấy một con Thượng Cổ Viêm Ma nào cả. Hắn đưa mắt ra nhìn, phát hiện ra một con Thượng Cổ Viêm Ma khác cách hắn rất xa nhìn hắn, trong đôi mắt hiện lên vẻ cực kỳ sợ hãi, hiển nhiên là sợ bị giết rồi.

“Ừm, ở đó còn có một Viêm Ma!"

Tâm thần Phương Vân khẽ động, lập tức phi thân đến chỗ một con Thượng Cổ Viêm Ma cao gần ngàn trượng, thoạt nhìn giống như một tòa núi vậy. Thực lực của con Viêm Ma này, đã gần tiếp cận nhị thập thiên long chi lực rồi, hiển nhiên là hạng nổi bật trong Viêm Ma. Có được con Viêm Ma này, sợ rằng còn tốt hơn hai mươi con Viêm Ma bình thường. Hơn nữa hỏa nguyên tố trong người nó càng thuần túy hơn, năng lực cũng ngưng thực hơn, dùng để ngưng tụ Hỏa Ngục phong thì quá tốt.

"Chết đi!"

Phương Vân khẽ động, lập tức hóa thành vô số bàn tay khổng lồ, nhào đến chụp lấy. Phương Vân vừa ra tay, thì trong giây phút đó, từ một phương hướng khác, một phật chưởng thật lớn, kim quang rực rỡ, đồng thời cùng chụp vào đầu của Thượng Cổ Viêm Ma này!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất