Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 18: Ứng tuyển cận vệ (2)

Chương 18: Ứng tuyển cận vệ (2)
– Cái gì?
Nhân viên bảo vệ kinh hãi đánh giá Tần Mục:
– Cậu còn là một học sinh mà.

– Học sinh thì không được ứng tuyển sao?
Tần Mục liếc đối phương rồi trực tiếp bước vào trong.
Nhân viên bảo vệ do dự một chút nhưng vẫn không ngăn cản Tần Mục lại.
Một học sinh ở một công ty bảo vệ ngoại hổ tàng long thì còn có thể gây ra được chuyện gì?
Một đường hỏi thăm, dưới ánh mắt ngạc nhiên của tất cả mọi người, Tần Mục rốt cuộc tìm được địa điểm phỏng vấn.
Trong đại sảnh cũng đang có mười mấy người đang chờ.
Những người này không có chỗ nào là không phải nhân cao mã đại, thể trạng cường tráng.
Tần Mục bước vào thật đúng là có chút khác loại.
Thời điểm chờ phỏng vấn có chút nhàm chán, vì vậy rất nhanh có người chú ý đến Tần Mục.

– Này, tiểu tử, cậu không phải đến ứng tuyển vị trí cận vệ chứ?
Một người làn da ngăm đen, cao 1m9 ngạc nhiên hỏi.
Tần Mục nhìn quét qua đối phương:
– Không được sao?
Người kia sửng sốt một chút, bỗng nhiên bật cười:
– Ôi hay thật đấy.
Những người bên cạnh cũng có chút buồn cười.
Có người khuyên:
– Tiểu tử, nếu không muốn chết thì về đi.
Loại công việc này, da mịn thịt mềm không làm được đâu.
Lúc nào cũng sẽ bị người ta đánh chết.

– Anh còn cho rằng cậu ta có thể vượt qua vòng tuyển chọn sao?

– Cho dù là phỏng vấn, khẳng định cũng phải đánh nhau.
Đợi lát nữa, nếu chúng ta đánh cậu ấy, tùy tiện một phát, đoán chừng cậu ta cũng chẳng chịu nổi đâu.

– Nói rất đúng.
Này, tiểu tử, cậu trở về đi, đừng ảnh hưởng đến chúng tôi.
Mọi người đều chỉ trỏ Tần Mục, cho rằng Tần Mục sẽ toi mạng ở chỗ này.
Nhưng Tần Mục vẫn mắt điếc tai ngơ, dựa lưng vào tường.

– Hắc, tiểu tử này đúng là không biết phân biệt.
Một người đi tới, dường như muốn cho Tần Mục một bài học.

– Những người còn lại, tất cả đều vào hết đi.
Đúng lúc này, một gã chủ quản bước ra, nói với tất cả ứng cử viên:
– Thời gian có hạn, động tác nhanh một chút.
Người nọ bất chấp việc dạy cho Tần Mục một bài học, vội vàng chạy vào.
Tần Mục chậm rãi đi theo đằng sau.
Lúc đi ngang trước người gã chủ quản, người này hơi sửng sờ một chút.
Bên trong là một gian phòng rộng bằng một cái sân vận động nhỏ.
Mười mấy người đứng vào, hoàn toàn không chật chội.
Trong phòng còn có một chủ khảo dáng người mập mạp, rõ ràng địa vị cao hơn người kia rất nhiều.
Chủ khảo quét mắt nhìn mọi người, cảm thấy hài lòng với thể trạng của từng người.
Nhưng khi ánh mắt rơi xuống người Tần Mục, sắc mặt có chút trầm xuống.

– Đây là chuyện gì vậy ?
Chủ khảo chỉ vào Tần Mục.
Người kia vội vàng chạy tới giải thích:
– Lưu đổng, tôi cũng đang cảm thấy khó hiểu.
Tôi lập tức đuổi cậu ta ra ngoài ngay.
Tần Mục nghe xong, trong lòng liền trầm xuống.
Những người này đúng là trông mặt mà bắt hình dong.

– Được rồi, cứ để cậu ta lưu lại.
Vừa lúc còn thiếu người.
Lưu đổng bỗng nhiên nói.
Chủ quản nghi hoặc nhìn Lưu đổng, không rõ ý của ông ta là gì.
Lưu đổng cũng không giải thích, quay sang nói với tất cả mọi người:
– Các người thuộc nhóm cuối cùng.
Có một tin tức xấu muốn nói cho các người biết, công ty của chúng tôi đã tuyển đủ cận vệ.
Nhưng chẳng lẽ để các người đến đây công cốc, tôi đã xin cấp trên cho thêm vài danh ngạch nữa.
Cho nên, chỉ có một nửa trong số các người có thể ở lại thôi.
Bất luận tiêu chuẩn phù hợp hay không phù hợp, chỉ có một nửa người có thể lưu lại.
Đám ứng cử viên vừa có chút thất vọng vừa có chút may mắn.
Bọn họ đều cho rằng mình không thua kém người khác, cuối cùng nhất định có thể được chọn trúng.

– Được, bắt đầu rút thăm để phân tổ đấu.
Mọi người bắt đầu rút thăm, đến phiên Tần Mục thì bị ngăn lại.

– Cậu không cần rút thăm.

– Sao?
Tần Mục nghi hoặc nhìn đối phương.
Lưu đổng lạnh lùng nói:
– Điều kiện của cậu không đủ để trở thành bảo vệ của công ty chúng tôi.
Đợi phối hợp làm bài kiểm tra với tôi xong, tôi sẽ cho cậu 200 đồng tiền thù lao.
Tần Mục muốn mắng người.
Chỉ dựa vào ngoại hình của hắn mà đã từ chối hắn?
Đường đường là môt cao thủ như hắn, đến ứng tuyển cận vệ còn bị người ta từ chối.
Nếu truyền ra ngoài, hắn còn mặt mũi nào mà nhìn người khác.
Nhưng Tần Mục vẫn nhịn xuống.
200 đồng, ngu sao không lấy?

– Quan chủ khảo, không biết quy tắc thi đấu như thế nào ?
Đấu 1 vs 1 sao ?
Có người lên tiếng hỏi.
Lưu đổng lắc đầu, trả lời :
– Đương nhiên không phải.
Là một cận vệ hợp cách, quan trọng nhất chính là bảo vệ thân chủ an toàn.
Có một số chuyện, dựa vào thực lực bản thân thì không cách nào giải quyết được.
Phải xem năng lực tùy cơ ứng biến như thế nào.
Dừng lại một chút, Lưu đổng chỉ vào Tần Mục :
– Các người phân ra hai tổ, một tổ đóng vai kẻ ám sát, một tổ đóng vai cận vệ bảo vệ an toàn cho thân chủ là cậu ta.

– Khảo thí chỉ có mười phút.
Trong vòng mười phút, nếu cậu ta bị thương, tổ đóng vai cận vệ sẽ bị loại hết toàn bộ.


Trang 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất