Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 32: Thanh Long ngu nhạc tràng (2)

Chương 32: Thanh Long ngu nhạc tràng (2)
– Thiếu hiệp, ngài đây là… Mấy người hít sâu một hơi, ở trong tay cường giả, mạng người quả nhiên không đáng giá tiền.
Tần Mục không giải thích với họ, chắc chắn Tần Phỉ Phỉ hai người bị trọng thương mới bị ép nhảy xuống biển, lúc lênh đênh trên biển gặp được chiếc thuyền đánh cá của người trung niên râu ria kia.
Nếu chiếc thuyền đánh cá này cứu được hai người Tần Phỉ Phỉ, hai người tuyệt đối không có lý do lấy oán trả ơn, khả năng duy nhất chính là người trung niên râu ria và đồng bọn nổi sắc tâm, muốn lợi dụng lúc người ta khó khăn, cho nên mới chọc giận hai người.

– Được rồi, không cần tiếp tục tìm nữa, mấy người đưa thuyền cập bờ một chút.

– A… được!
Sau khi tạm biệt mấy người, Tần Mục liền xuống thuyền.
Em gái đã không gặp nguy hiểm, Tần Mục tạm thời an tâm, chẳng qua Thanh Long Bang này… Tần Mục cũng không lo lắng an nguy của mình, nếu có người trực tiếp ra tay với hắn, có lẽ hắn không cảm thấy phẫn nộ, trái lại cảm thấy rất vui vẻ.
Nhưng nếu những địch nhân này ra tay với người bên cạnh hắn, vậy thì phải chuẩn bị thừa nhận lửa giận của hắn.
Tần Mục rất tự tin với thực lực của mình, nhưng dù sao hắn không phải thần, không có khả năng làm được hoàn mỹ các mặt.
Hắn duy nhất có thể làm được, chính là bóp chết nguy hiểm tiềm ẩn từ trong trứng nước.
Lúc đầu Thanh Long Bang hoàn toàn là hắc bang, sống mái với nhau tranh giành địa bàn, giết chóc đánh cướp, buôn lậu thuốc phiện gần như đều nhiễm qua, ba năm trước sau khi thống nhất thế lực dưới mặt đất ở thành phố Ninh Giang, mới dần dần chuyển qua làm ăn chính quy.
Vòng kinh tế thành phố Ninh Giang gần như bị Diệp gia và Thanh Long Bang hai thế lực này hoàn toàn chiếm lĩnh.
Tuy nói Thanh Long Bang vẫn luôn chuyển biến, nhưng làm ăn trên bạch đạo, cho dù họ làm thế nào cũng không cạnh tranh nổi với Diệp gia.
Sở dĩ kinh tế của Thanh Long Bang không kém gì Diệp gia, chủ yếu bởi vì món lợi kếch sù của hai sản nghiệp ngầm.
Sòng bạc và hắc quyền.
Hai ngành sản xuất này gần như chiếm tám chín phần mười thu nhập kinh tế của Thanh Long Bang.
Gọi là sản nghiệp ngầm, đương nhiên không thể lộ ra ngoài ánh sáng, chẳng qua ở thành phố Ninh Giang, Thanh Long Bang ăn cả hắc bạch đạo, chỉ cần không quá bạo lộ, không có người nào tra đến đây.
Ở phía tây thành phố Ninh Giang có một khu vực đặc biệt, trên đường phố này tất cả là nơi ăn chơi xa hoa trụy lạc, cực kỳ huyên náo, cả một đám đại hán cởi trần xăm mình uống rượu, cả một đám cô gái xinh đẹp ăn mặc khoa trương, xa hoa thối nát!
Một học sinh bình thường như Tần Mục, không đếm xỉa tới đi trên con đường này, với hoàn cảnh chung quanh mà nói, có vẻ đặc biệt khác loại và chướng mắt.

– Ơ, anh chàng đẹp trai này, tới đây chơi đùa.
Một cô gái xinh đẹp trang điểm đậm trông thấy Tần Mục, ánh mắt phát ra ánh sáng chạy ra đón chào.
Tần Mục không để ý đến, thần sắc như thường tiếp tục đi tới.

– Thôi đi pa ơi, một học sinh nghèo, giả vờ cái gì.
Cô gái xinh đẹp khinh thường cười nhạo bóng lưng Tần Mục, chẳng qua khi co ota thấy Tần Mục đột nhiên xoay người đi vào một KTV không chút thu hút, sắc mặt liên tục thay đổi, vội vàng ngậm miệng lại.
Người có thể đi vào chỗ đó, hoặc là nói dám đi vào chỗ đó, không ai mà không có thân phận.
Người thì gia tài bạc triệu, người thì quyền lực thông thiên!
Sau khi Tần Mục đi v ào cánh cửa nhỏ ngọn đèn tối mờ, hắn đi thẳng vào trong, lập tức thấy một cầu thang.
Cầu thang xuống dưới.
Cửa hàng lạnh tanh không khiến người khác chú ý này, dĩ nhiên cất giấu một chỗ ăn chơi.
Ngay khi Tần Mục muốn xuống dưới, hai gã nam tử khôi ngô mạc âu phục màu đen đeo kính râm chặn đường của hắn.

– Thực xin lỗi vị tiên sinh này, xin lấy ra thẻ khách quý.
Với tư cách chỗ ăn chơi lớn nhất dưới danh nghĩa Thanh Long Bang, nơi này không phải ai cũng có thể tùy tiện ra vào.

– Vào đây còn cần thẻ khách quý sao?

– Không nhất định, chẳng qua cần chứng minh thân phận của cậu.
Hai người cũng không dám coi thường Tần Mục, với cương vị của hai người họ, ánh mắt quan trọng nhất.
Nếu như gác quá nghiêm khắc, có thể sẽ đắc tội một số nhân vật lớn, nếu tùy ý thả người đi vào, chắc chắn bên trên sẽ trách tội.
Tần Mục tùy tiện liếc hai người, thản nhiên nói:
– Chứng minh thân phận, cái này rất đơn giản.
Nói xong, Tần Mục bỗng nhiên vỗ một chưởng tới một trong hai người.


Trang 2# 7


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất