Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 51: Tả Tư Duyệt bái sư (1)

Chương 51: Tả Tư Duyệt bái sư (1)
Trong lòng Triệu Chí Thăng còn đang suy nghĩ làm sao phá được phòng tuyến của Diệp Khinh Tuyết, bên tai liền vang lên thanh âm như vậy, trong lòng có chút tức giận.


Xoay đầu lại, Triệu Chí Thăng bắt đầu đánh giá Tần Mục đang đứng trước mặt y, thản nhiên hỏi:
- Cậu là ai? Tại sao tôi lại phải đổi vị trí với cậu?
- Haha, cậu là học sinh mới tới, một chút quy củ cũng không hiểu. Trong lớp này tôi là lão đại. Có biết lão đại là ý gì không?
Tần Mục hung hăng vỗ bàn.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn Tần Mục. Bọn họ đều nhìn ra được Tần Mục muốn giải vây cho Diệp Khinh Tuyết, không khỏi thầm mắng Tần Mục đào hoa. Lúc thì theo đuổi Diệp Khinh Tuyết, lúc thì thân mật với Tả Tư Duyệt. Chẳng lẽ muốn một chân đạp hai thuyền?
Huống hồ Triệu Chí Thăng rõ ràng không phải người bình thường. Trêu chọc y và muốn chết cũng chẳng có gì khác nhau.
Triệu Chí Thăng nhìn Tần Mục vênh váo, trong lòng tức giận, nhưng y không muốn đánh mất phong độ trước mặt nhiều người, chỉ có thể cười lạnh:
- Chẳng có ý tứ gì cả. Tôi đến đây để học, không phải đến tìm hiểu lão đại, càng không muốn đổi chỗ ngồi với cậu.
Tần Mục giả bộ tức giận, lập tức nhìn Diệp Khinh Tuyết, nói:
- Nha đầu, tôi thấy tên này khó chịu quá, muốn đấu với cậu ta một trận. Cậu đến ngồi chỗ của tôi đi.
Diệp Khinh Tuyết khó hiểu, nhưng lập tức gật đầu, cười nói:
- Được.
Diệp Khinh Tuyết vô cùng cao hứng ôm tập xuống ngồi ở phía sau, còn Tần Mục thì ngồi xuống bên cạnh Triệu Chí Thăng, vỗ vai của y:
- Mới tới, tôi sẽ dạy cho cậu biết thế nào là tôn kính lão đại.
- Mau lấy bàn tay bẩn thỉu của cậu ra.
Cho dù được hàm dưỡng rất tốt, Triệu Chí Thăng cũng bị Tần Mục chọc giận đến muốn mắng người.
- Với tư cách là một học sinh mới, có lẽ cậu nên khiêm tốn một chút. Cậu giả bộ như vậy, rất dễ bị người ta đánh đấy. Đương nhiên, sau này có lão đại tôi bảo kê, trường cấp 3 Vân Lan này sẽ không ai dám động đến cậu.
Phụt.
Tuy là đi học, nhưng những lời Tần Mục khiến cho tất cả mọi người đều không nhịn được cười.
Tất cả nam sinh không khỏi giơ tay với Tần Mục. Tên này giả bộ giống như thật. Nếu không phải biết rõ nội tình của hắn, nói không chừng còn có người bị hắn gạt.
Mà ngay cả lực chú ý của rất nhiều nữ sinh trên người Triệu Chí Thăng đều chuyển sang Tần Mục, cảm thấy bộ dạng của Tần Mục còn suất khí hơn cả Triệu Chí Thăng.

Triệu Chí Thăng thật sự chịu không nổi, dứt khoát lấy ra sách vở, nghiêm túc đọc sách, đồng thời trong lòng suy nghĩ nhất định phải tìm người dạy cho Tần Mục một bài học, xem hắn còn giả bộ đến chừng nào.
Một tiết trôi qua hơn phân nửa, lúc này giáo viên tiếng Anh mũi đỏ mới vội vàng bước vào phòng học.
Giáo viên mũi đỏ thuộc tuýp người truyền thống, cũ kỹ. Ông ta rất ít khi giao lưu với học sinh trong lớp. Ngay cả việc giảng bài cũng chẳng cần quan tâm người khác có nghe hay không.
Giáo viên đến rồi, Tần Mục không có hứng thú trêu chọc Triệu Chí Thăng nữa, gục xuống bàn ngủ một giấc.
Diệp Đông đã đồng ý chuẩn bị giấy trúng tuyển vào đại học Yên Kinh cho hắn. Hắn tất nhiên chẳng có hứng thú học tập làm gì.
Tiết thứ hai, Triệu Chí Thăng không chịu nổi. Sau giờ học liền bỏ chạy không thấy tung tích. Tiết thứ ba, thứ tư cũng không thấy đâu.
Tiếng chuông tan học vang lên, Diệp Khinh Tuyết bước đến chỗ Tần Mục, nói:
- Lần này cảm ơn cậu, nếu không thì mình chẳng biết ứng phó với cậu ta như thế nào.
Tần Mục mập mờ cười nói:
- Đây là chuyện mình cần làm mà.
Sắc mặt Diệp Khinh Tuyết có chút mất tự nhiên, thấp giọng hỏi:
- Nghe ba mình nói, cậu đã ký hợp đồng?
Tần Mục không trả lời, Hoàng Hiểu Châu đã sáp lại:
- Các người đang nói gì vậy? Hợp đồng gì?
- Không có gì. Hoàng Hiểu Châu, cậu còn có mặt mũi nói chuyện với mình sao? Mình đã nói sau này không để ý đến cậu nữa.
Diệp Khinh Tuyết phục hồi lại tinh thần, quay sang nổi cáu với Hoàng Hiểu Châu.
Hoàng Hiểu Châu cười nói:
- Đại tiểu thư, lúc đó tình thế bức bách, mình cũng vạn bất đắc dĩ mà.
- Cái gì mà tình thế bức bách? Rõ ràng là cậu mê trai quên bạn, mình muốn tuyệt giao với cậu.
- Đừng, mình sai rồi. Lần sau mình không đổi nữa.
Tần Mục chẳng ưa Hoàng Hiểu Châu, thậm chí có chút chán ghét, bởi vì Tả Tư Duyệt còn đang đợi hắn ngoài cổng trường, hắn quay sang nói với Diệp Khinh Tuyết:
- Tôi còn có việc, xin phép đi trước.








Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất