Hồn Chủ

Chương 112: Âm chúng cấp S, kết toán đại khí vận (1)

Chương 112: Âm chúng cấp S, kết toán đại khí vận (1)


Dương Đại vô cùng lo sợ, mặt ngoài thì giữ vững bình tĩnh.
Nữ tử mũ tơi nói:
- Còn không quá tệ, không có hoảng.
Dương Đại nói:
- Có tiền bối ngươi ở đây, ta vội cái gì?
Nữ tử mũ tơi nói:
- Ta không nhất định là đối thủ của bọn hắn.
Dương Đại nghiêm mặt nói:
- Mặc kệ, ngược lại trong lòng ta, cô rất mạnh, lúc trước cô dạy ta kiếm pháp, để ta cảm thấy ngươi là thiên hạ đệ nhất kiếm tu.
Nữ tử mũ tơi yên lặng.
Dương Đại không có tiếp tục ba hoa, chuyên tâm nghiêm phòng xung quanh.
Nói thì nói như thế, nhưng hắn vẫn sợ có đại tu sĩ đột nhiên ra tay đối với hắn.
Thời gian một nén nhang sau, Thiên Túc chân nhân đi vào trước mặt hai người Dương Đại, nói:
- Chúng ta đi thôi.
Dương Đại gật đầu, hỏi:
- Các đại tu sĩ khác đều rời đi sao?
Thiên Túc chân nhân cười gật đầu, nói:
- Lần này hết sức thuận lợi.
Dương Đại nghe xong, lúc này dùng tâm linh cảm ứng phân phó Thanh Nhàn đại tiên cùng nhóm âm chúng để bọn hắn tiếp tục giết, hắn thì đi theo Thiên Túc chân nhân, nữ tử mũ tơi rời đi.
Cùng lúc đó, điểm tích lũy của hắn đã tăng tới hai trăm bảy mươi vạn, hiện tại tăng tốc có thể nói là đỉnh phong, chủ yếu là nhóm yêu thú chạy trốn tứ phía, rất nhiều bị thương trong hỗn loạn, bị nhóm âm chúng thu hoạch.
Hết sức dễ chịu.
Khoảng cách Dương Đại giữa Thái Dương Thần, Thiên Đạo chỉ kém mười vạn điểm tích lũy.
Điểm tích lũy của hai người này rõ ràng đã chậm lại.
Thật có khả năng phản nghịch vượt qua.
Trong lòng Dương Đại xúc động.
Giọng nói Thiên Túc chân nhân vang tới:
- Tiểu hữu xem ra còn chấp mê bên trong trừ yêu.
Dương Đại lấy lại tinh thần mà đến, nói:
- Tiền bối, thế giới của chúng ta đang ở vào trạng thái mạt thế, yêu ma quỷ quái, dị giới Ma tộc hoành hành, việc bài danh lần này quan hệ đến cơ duyên để mạnh lên, ta không thể không dùng hết toàn lực tranh đoạt, ta đủ mạnh, mới có thể bảo vệ quốc gia của ta.
Thiên Túc chân nhân cười ha hả nói:
- Bần đạo nghe qua không dưới một trăm vị dị nhân nói qua lời này, bần đạo cũng không có nghi vấn, chẳng qua hi vọng ngươi không nên quá mạo hiểm, tư chất của ngươi, phúc duyên đều hết sức hiếm thấy, cũng đừng quá sớm chết yểu.
- Đa tạ tiền bối nhắc nhở, ta nhất định ghi ở trong lòng.
Đối với người nha, không cần ngang bướng gạch, tất nghe dạy bảo, đối phương nhất định sẽ cao hứng nha.
Thấy Thiên Túc chân nhân không nói thêm gì nữa, Dương Đại hỏi về chiến đấu vừa rồi, vì sao kéo dài lâu như vậy.
- Chúng ta chẳng qua tới lược trận, tránh cho Đại Yêu vương chạy trốn, Kim Độc Đạo đạo hữu thì một mình khiêu chiến Đại Yêu vương, vì chính là kiếm quyết của hắn, cần hắn đơn độc đánh giết.
Thiên Túc chân nhân vừa cười vừa nói.
Dương Đại tò mò hỏi:
- Hắn bỏ ra bao nhiêu tài nguyên mới thỉnh động nhiều đại tu sĩ như vậy?
Thiên Túc chân nhân cười nói:
- Cũng chẳng có gì, chẳng qua để cho chúng ta có khả năng vào Thần Kiếm thiên đảo lĩnh hội Kiếm đạo, trong vòng một năm.
Dương Đại âm thầm kinh hãi, thoạt nhìn không có gì, kì thực cần quyết đoán rất cao, nhiều đại tu sĩ như vậy tiến vào Thần Kiếm thiên đảo, nếu có ác ý, nói không chừng Thần Kiếm thiên đảo sẽ bị phá hủy.
- Nửa ngày sau, chúng ta mỗi người đi một ngả đi, tiểu hữu, ngươi nắm chắc thời gian.
Thiên Túc chân nhân cười nói, bên trong lời nói mang theo trêu chọc để Dương Đại có chút xấu hổ.
Màn đêm buông xuống
Dương Đại tĩnh toạ ở trên vùng núi, sau lưng là Địa Linh Giao Long, Thiên Túc chân nhân, nữ tử mũ tơi ngồi tĩnh tọa ở cách đó không xa.
Bên cạnh Dương Đại có một cây cờ đứng thẳng, chính là Thiên Âm Xích Hạnh Kỳ, cờ xí phất phới liệt diễm, không ngừng có âm chúng theo lòng đất nhảy ra, chui vào bên trong Thiên Âm Xích Hạnh Kỳ.
Hết thảy âm chúng đều ở trên đường trở về, bài danh điểm tích lũy của Dương Đại đã được định ra.
Thứ nhất, Thái Dương Thần, 3078290 điểm.
Thứ hai, Thiên Đạo, 3045022 điểm.
Thứ ba, Bá Vương Bất Quá Giang, 3029388 điểm.
Đệ tứ, Thần Tàng, 1902329 điểm.
...
Xuống chút nữa đã không quan trọng.
Khoảng cách giữa ba hạng đầu và hạng tư cực lớn, gần như một cái lạch trời không thể nào vượt qua.
Mặc dù Dương Đại có chút tiếc nuối, nhưng cũng rất thỏa mãn, hắn tin tưởng điểm số này đầy đủ để cho hắn trở thành thí luyện giả sáng chói nhất.
Hai vị hạng một hai đều tồn tại số một số hai Địa Cầu, mà hắn là ai?
Điểm số ba hạng đầu cách nhau không nhiều, đã chứng minh rất nhiều.
Dương Đại thật ra cũng có thể cảm nhận được áp lực, vô luận hắn phát triển mình bao nhanh, cũng không cách nào có hơn, có lẽ đây là khoảng cách giữa thiên phú cấp độ SS cùng thiên phú cấp độ SSS đi.
Cũng không lâu lắm, Thanh Nhàn đại tiên cũng quay về, biểu thị hết thảy âm chúng trở về, bởi vì Thanh Nhàn đại tiên ở phía sau cùng, mục đích là hộ tống âm chúng.
Lần này chinh chiến rất không tệ, Dương Đại chỉ tổn thất hơn mười vị âm chúng Tinh quái, không có có tổn thất một vị Yêu quái, Đại Yêu, rất không tệ.
Dương Đại chú ý tới trong tay Thanh Nhàn đại tiên còn cầm một cỗ thi thể.
Hả?
Còn có kinh hỉ?
Dương Đại không có thu Thanh Nhàn đại tiên vào Thiên Âm Xích Hạnh Kỳ, mà để thủ ở bên người.
Thiên Túc chân nhân đứng dậy, cười nói:
- Tiểu hữu, gặp lại.
Hắn quay người rời đi, từng bước lên trời, nữ tử mũ tơi không nói gì, an tĩnh đi theo bước chân sư phụ.
- Bái tạ hai vị tiền bối!
Dương Đại cao giọng hô, đưa mắt nhìn Thiên Túc chân nhân, nữ tử mũ tơi rời đi.
Trong lòng hắn có chút tiếc nuối, cho tới bây giờ, hắn vẫn không biết tên nữ tử mũ tơi.
Tốt xấu gì cũng ở chung được mấy ngày, làm sao vẫn lạnh lùng như vậy?
Dương Đại nhìn về phía thi thể dưới chân Thanh Nhàn đại tiên, hỏi:
- Tu vi gì?
Thanh Nhàn đại tiên cười hắc hắc nói:
- Không Vô cảnh.
Dương Đại nhíu mày, hỏi:
- Bên trong đại tu sĩ có người ngã xuống?
Thanh Nhàn đại tiên lắc đầu nói:
- Là phát hiện trong động phủ Đại Yêu vương, linh lực khô cạn, thời điểm ta đi, hắn vừa mới chết không lâu, cũng không có đại tu sĩ lấy đi thi thể.
Dương Đại lật ra cỗ thi thể này xem xét, hắn không khỏi nhíu mày.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất