Hồn Chủ

Chương 142: Bá Vương giết tới, cả nước phấn chấn

Chương 142: Bá Vương giết tới, cả nước phấn chấn


Trong thành phố, một đầu Hắc Ưng nhanh như tên bắn lao vụt qua, khói đen cuồn cuộn, hấp thu hồn phách trong thi thể dọc đường.
Đầu Dương Đại đầy mồ hôi, đầu đã bắt đầu có chút bất tỉnh, nhưng hắn còn đang cắn răng kiên trì.
Hứa Trường Sinh nhịn không được hỏi:
- Còn chưa đủ à?
Dương Đại cắn răng nói:
- Ven đường có thể thu liền thu, ngược lại chiến đấu chính là bọn ngươi, cũng không phải là ta.
Hứa Trường Sinh nghe nói như thế, không biết nên như thế nào nói tiếp, Dương Đại mặc dù không tham chiến, nhưng bây giờ cũng tương đương với gánh chịu cái giá lớn cho chiến đấu tiếp theo.
Dương Đại đưa mắt nhìn đi, hắn đã có thể thấy yêu vân cuồn cuộn phía chân trời, đếm không hết yêu cầm xoay quanh.
Nửa giờ sau, Hung Ma đã từ Cửu U chi môn giết ra, cũng may Thiên Đạo và các vị Quốc trụ kiềm chế Hung Ma.
Dương Đại mở miệng hỏi:
- Còn bao lâu?
Hắc Tâm thánh quân trả lời:
- Dựa theo thời gian địa cầu các ngươi, hẳn là còn có tám phút.
Dương Đại yên lặng tính toán, thiên phú Vạn Cảnh Âm Chủ còn đang phát động.
Đúng lúc này, điện thoại di động của hắn bắt đầu chấn động, hắn cầm lên xem, là Trương Triển Vân gọi tới, hắn lập tức nghe.
- Dương Đại, ngươi ở chỗ nào? Làm sao còn chưa tới trợ giúp?
- Sư huynh, ta sắp đến.
- Bao lâu?
- Tám phút.
- Lại nhanh thêm một chút, mẹ nhà nó, thú triều Yêu thú thật sự nhiều lắm, chúng ta sắp không chịu nổi, chúng ta cần một vạn âm chúng của ngươi chia sẻ áp lực, ngươi đang làm cái gì?
Trương Triển Vân rõ ràng đang chiến đấu, ngữ khí rất gấp.
- Tốt, ta tăng tốc, ta đang thu thập âm chúng.
- Đến lúc nào rồi, ngươi còn đang hấp thu âm chúng, ngươi làm sao không rõ tình thế, ngươi bây giờ có thể hấp thu bao nhiêu âm chúng? Đơn giản làm ẩu!
- Hai ngày này hấp thu hai trăm vạn âm chúng.
- Cái gì, mới hai... Hai trăm vạn âm chúng? Ta không có nghe lầm chứ?
- Đúng vậy, ta mới hấp thu hai trăm vạn âm chúng.
- Ha ha ha ha! Nãi nãi nó, sư đệ, tám phút này, Lão Tử nhất định liều chết cho ngươi, chờ ngươi!
Nói xong, Trương Triển Vân cúp máy.
Dương Đại đưa điện thoại di động vào trong túi quần, để Hắc Tâm thánh quân gia tốc.
Trên chiến trường, thi thể Yêu thú chồng chất thành một ngọn núi lớn, còn có thật nhiều nhìn núi thịt thấy mà giật mình, mơ hồ hiện ra tàn chi của người.
Trước Cửu U chi môn, một tôn nhân ma cao tới trăm trượng đang phát cuồng, thân hình hắn như người, tứ chi phát triển, ngoài thân huyết hồng, xương cốt chỗ khớp nối tràn đầy gai nhọn, lưng cùng trên lồng ngực mọc đầy xúc tu màu đen, dùng hắn làm trung tâm, trong phương viên hai ngàn mét không có Yêu thú nào dám tới gần, chỉ có tám vị Quốc trụ còn đang dây dưa, trên người nhóm Quốc trụ đều đang bị thương.
Thiên Đạo nằm phế tích trong, vẻ mặt vô cùng trắng bệch, lúc trước Hung Ma xuyên thủng bụng của hắn tạo thành thương thế quá nghiêm trọng, theo đến chiến đấu sau này, thương thế còn đang tăng thêm, nếu không phải hắn là tu vi Không Vô cảnh, đã sớm chết.
Hùng Liệt thủ hộ bên cạnh hắn, cắn răng nói:
- Bằng không, chúng ta rút lui đi? Lưu ở nơi này chỉ có thể là liên lụy!
Hùng Liệt gãy một cánh tay cũng bởi vì chiến đấu dẫn đến thương thế toàn thân tái phát, băng vải trên người đã nhuộm đỏ.
Thiên Đạo cắn răng nói:
- Không được, chúng ta không thể rút lui, dù có chết, cũng phải chết ở chỗ này, ngươi hẳn là hiểu rõ.
Hùng Liệt yên lặng.
Đúng vậy, bọn hắn là Quốc trụ, bọn hắn là hi vọng của Hạ Quốc.
Nếu bọn hắn rút lui, sĩ khí tất cả mọi người toàn bộ chiến trường đều sẽ giảm lớn, nhất là Thiên Đạo, hắn là Chiến thần trong lòng người Hạ Quốc, tất cả mọi người tín niệm rằng hắn có thể sẽ ngăn cơn sóng dữ.
Hùng Liệt đưa mắt nhìn lại, từng hướng đều có thí luyện giả đang tắm máu hưng phấn chém giết ánh mắt, mỗi người đều rất hung ác, đã quên kinh khủng, chỉ có phẫn nộ vô biên.
Cho dù là thí luyện giả mới khi tận mắt nhìn thấy chiến hữu chết thảm, trong lồng ngực chỉ còn lại có lửa giận, quên đi kinh khủng.
Mạnh Đại Đế, Vương Tường, Tiểu Điệp, Diệp Cầu Tiên, Chu Hành Mã, Kỷ Vân Yên, Chu Oánh Oánh, những người Dương Đại quen thuộc cũng đang chém giết.
Giờ khắc này, Hùng Liệt đột nhiên sinh ra lòng hào hùng.
- Đúng vậy, vậy liền chết trận đi!
Hùng Liệt nhếch miệng cười một tiếng, miệng đầy máu, cơ bắp trên người trống động, đời này của hắn đều đang chiến đấu, vì chiến mà chết, dù cho là bi kịch, hắn cũng cảm thấy rất hoàn mỹ.
Đáng tiếc.
...
Mỗi lần đều muốn làm cứu thế chủ, nhưng ở lúc mấu chốt luôn luôn là gánh nặng.
Trong lòng Hùng Liệt có chút tiếc nuối.
- Cẩn thận!
Thiên Đạo quát to, lời còn chưa dứt, một cỗ gió mạnh kinh khủng kéo tới, Hùng Liệt quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một cây xúc tu vượt ngang ngàn mét quật tới, thế không thể đỡ, tốc độ thật sự quá nhanh.
Bản thân bị trọng thương, Hùng Liệt chỉ đành trừng to mắt, không kịp né tránh.
Vị!.
Bên tai truyền đến tiếng nổ vang rền, một bóng tên màu xanh lao đến, xoắn nát xúc tu màu đen, một đường bao phủ mà đi, theo đó oanh sát mấy trăm đầu Yêu thú.
Hùng Liệt trừng to mắt.
Cùng lúc đó, người xem cả nước thậm chí toàn thế giới đều thấy bóng tên màu xanh từ ngoài chiến trường đánh tới, dùng tốc độ để cho người ta không kịp phản ứng tiến vào trung tâm chiến trường, đánh nát một cây xúc tu của Hung Ma.
Người quay phim đang làm trực tiếp phản ứng rất nhanh, lập tức chuyển màn ảnh di qua, người cả nước đều thấy một phương hướng ngoài chiến trường có một đầu Hắc Ưng đang bay lượn tới, chính là Hắc Tâm thánh quân, Hắc Tâm thánh quân đã hóa thành kích thước giương cánh lớn nhỏ khoảng trăm trượng.
Rất nhiều dân mạng trước đó thấy qua Dương Đại cưỡi Hắc Tâm thánh quân trên hot tìm kiếm dồn dập đưa ra bình luận trong khu bình luận của chương trình trực tiếp.
- Đó là cái gì?
- Vật cưỡi của Bá Vương Bất Quá Giang!
- Bá Vương Bất Quá Giang đến rồi!
- Mẹ nó, rốt cuộc đã đến, ta nói trước đó làm sao không thấy hắn!
- Thứ ba toàn cầu đến rồi!
Màn ảnh trực tiếp rút ngắn, nhắm ngay Hắc Tâm thánh quân, trên lưng Hắc Tâm thánh quân tràn ra từng trận khói đen.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất