Hồn Chủ

Chương 154: Không Vô cảnh! Toàn giáo nhiệm vụ! (2)

Chương 154: Không Vô cảnh! Toàn giáo nhiệm vụ! (2)


Tuy có thảo luận, nhưng tạm thời không có nghi vấn Bá Vương Bất Quá Giang, có lẽ có, nhưng không thể bày hiện ra, hiện tại Bá Vương Bất Quá Giang là nhân vật anh hùng tuyệt đối, các kênh truyền thông chỉ có thể ca tụng.
Dương Đại, Kỷ Vân Yên tùy tiện hàn huyên trò chuyện, đem lực chú ý đặt ở trong Người Một Nhà Tương Thân Tương Ái, số người trong nhóm càng ngày càng nhiều, Chu Hành Mã, Mạnh Đại Đế cũng tiến vào, ngay buổi sáng hôm nay.
Khá lắm, đang muốn biến thành lập nhóm chat dành cho thiên tài Hạ Quốc à?
Những thiên tài này tiến vào nhóm đều phát đại hồng bao, Dương Đại nhất thời nhịn không được, đoạt một hồng bao, kết quả để nhóm chát phát nổ.
Chu Hành Mã: Đại ca Ta xuất hiện!
Tường ca:@ Bá Vương Bất Quá Giang, vì cái gì đoạt hồng bao không nói lời nào?
Vĩnh Viễn Mười Tám Tuổi: Đại lão có tư thái.
Mạnh Đại Đế: Xin chào, Bá Vương Bất Quá Giang, ta là Mạnh Đại Đế.
Bá Vương Bất Quá Giang nhận lấy hồng bao của Mạnh Đại Đế, trở thành vận khí chi vương.
Chịu Phục: Đại lão, nhanh nói một câu, ta muốn Screenshots.
Cô Thành Hai Người: Cảm tạ âm chúng của đại lão cứu ta.
Bá Vương Bất Quá Giang: Ngượng ngùng, tay run, ta vừa hút xong hồn, quá ngất, màn hình điện thoại di động đều thấy không rõ.
Lão Nương Không Muốn Làm Thánh Mẫu: Ha ha.
Dương Đại đoạt xong hồng bao thì bắt đầu giống như dĩ vàng, không nói thêm gì nữa.
Ừm, rất nhiều người đang thổi phồng mình.
Dương Đại yên lặng ghi lại những tên đã tâng bốc mình, sau khi gặp được, có thể đưa cho chút tài nguyên.
Người đều có lòng hư vinh, chẳng qua xem lớn hay nhỏ, xem có dám thừa nhận hay không.
Sau mười tiếng nghỉ ngơi, Dương Đại rời giường, cầm lấy máy tính bảng, đăng nhập vào Bí Võng, tạo một thư mục Thiên Cương Đại La Kiếm Trận, lại truyền đến cho Bí Võng, kiếm trận này vô cùng huyền bí, ngay cả nhóm âm chúng cũng không có tìm hiểu thấu đáo, chỉ có thể nói ra lĩnh hội của mình ở mức thấp nhất, tuy cấp độ hiểu biết còn Thấp, cũng đầy đủ cho những người thí luyện sử dụng.
Thiên Cương Đại La Kiếm Trận cũng không phải thứ hắn ỷ vào lớn nhất, chẳng qua là một trong thủ đoạn của hắn, ở trên chiếu cố hắn như vậy, hắn tự nhiên hồi báo, đối với cái này, hắn không chút đau lòng.
Truyền kiếm trận xong, Dương Đại lười chờ xét duyệt, hắn buông xuống máy tính bảng, gọ Vạn Thiên Hào tới.
Vạn Thiên Hào lấy ra yêu đan của Thâm Hải cức vương.
Các âm chúng khác cũng lại gần, Hùng Liệt, Hứa Trường Sinh, Quỷ Hòa Thượng, Liễu Tuấn Kiệt, Lương Tử Tiêu các loại.
Dương Đại để Vạn Thiên Hào tiếp tục cầm lấy yêu đan, hắn muốn cách không hấp hồn, hắn dặn dò:
- Các ngươi giúp ta nhìn chằm chằm.
Vạn Thiên Hào cười nói:
- Yên tâm đi, đi qua Thiên Đại La Kiếm Trận cùng Thiên Đạo thay nhau tiêu hao, lực lượng linh hồn của nàng có thể tự vệ, không thể phản kích.
Trong công kích của Thiên Cương Đại La Kiếm Trận, có thể giữ lại hồn phách, đã là cực hạn, ý thức Thâm Hải Cức vương đang rơi vào trạng thái ngủ say, trong thời gian ngắn rất khó thức tỉnh.
Dương Đại hít sâu một hơi, bắt đầu hấp hồn.
Lúc cảm giác của hắn chạm tới hồn phách Thâm Hải Cức vương lúc, hắn cảm nhận được nóng bỏng, hắn theo đó kết nối đến hồn phách Thâm Hải Cức vương.
Thật nặng!
Cảm giác nặng nề trước nay chưa có!
Dương Đại hưng phấn.
Đây chính là Luyện Hồn cảnh, Thâm Hải Cức vương mạnh mẽ, hắn nhìn ở trong mắt, trực tiếp áp chế ba vị Quốc trụ, một khi trở thành âm chúng của hắn, tuyệt đối là âm chúng mạnh nhất trong đơn thể, sau này trở thành đòn sát thủ.
- Trở thành ta âm chúng đi!
Trong lòng Dương Đại quát, bắt đầu tăng lớn tốc độ hấp hồn.
Rất nhanh, hồn phách Thâm Hải Cức vương liền bị lôi ra từ trong yêu đan, Hứa Trường Sinh cảm giác hơi hốt hoảng, trong lòng thì hơi khó chịu.
Nguy rồi!
Vị trí mạnh nhất còn ngồi chưa nóng liền muốn nhường lại cho người khác.
Quá trình hấp hồn vô cùng thong thả, Dương Đại lần nữa cảm nhận được nhói nhói, nhưng trong lòng hắn đang hưng phấn để cho hắn xem nhẹ chút thống khổ này.
Qua đi tới mười mấy phút, Dương Đại hấp hồn thành công, hắn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, theo đó liền té xỉu ở trên ghế sa lon, nhóm âm chúng cũng không hoảng, bọn hắn có thể cảm giác được Dương Đại không sao.
Dương Đại nhìn như chẳng qua là Linh Chiếu cảnh tầng chín, nhưng hấp thu nhiều hồn phách như vậy, linh hồn hắn rất mạnh, đã đến độ khó mà phán đoán.
Hôm sau, trời vừa sáng, Dương Đại khôi phục trạng thái, hắn phát hiện thể phách mình trở nên mạnh hơn, thậm chí có loại cảm giác không nói được.
Hắn nghĩ đến cái gì, tay trái bắn ra linh lực cắt vỡ cánh tay phải của mình, nhóm âm chúng kinh dị nhìn về phía hắn, chỉ thấy miệng vết thương của hắn lại đang tự lành với tốc độ mắt trần có thể thấy rõ ràng.
- Đây không phải năng lực của Hung Ma cùng Thâm Hải Cức vương sao? Chủ nhân, ngài cũng có rồi!
Lương Tử Tiêu kích động nói.
Năng lực tự vệ của Dương Đại càng mạnh, đối bọn hắn mà nói thì càng có lợi, dù sao Dương Đại chết, tất cả bọn hắn đều đến hồn phi phách tán, đồng sinh cộng tử.
Dương Đại nhếch miệng cười một tiếng nói:
- Năng lực rất tốt, không tệ không tệ.
Hắn cũng không có tiếp tục thăm dò cực hạn, sau này cứ nghĩ như mình không có có năng lực như thế, miễn cho quá tự dắc, nhìn tốc độ tự lành, vẫn còn kém xa Thâm Hải Cức vương, Thị Tham Ma.
Dương Đại thu nhóm âm chúng thu vào không gian linh hồn, sau đó tiến vào Thâm Vực.
Hắn xuất hiện trong một mảnh núi rừng, lập tức triệu hoán nhóm âm chúng.
Nhóm âm chúng hạch tâm làm bạn bên cạnh mình, còn có thể tâm sự, âm chúng bộ hạ cũ thì để vào Thiên Âm Xích Hạnh Kỳ tu luyện, trăm vạn âm chúng mới thu tiếp tục đặt ở trong không gian linh hồn.
Địa Linh Giao Long chở bọn hắn bắt đầu đi trở về hướng Thập Phương giáo, Hắc Tâm thánh quân dù sao cũng là Yêu Vương, không thể một mực làm thú cưỡi, lúc trước chỉ là bởi vì thú triều khẩn cấp, không thể không dùng hắn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất