Hồn Chủ

Chương 172: Trăm vạn âm chúng thế không thể đỡ (4)

Chương 172: Trăm vạn âm chúng thế không thể đỡ (4)


Hai đạo lam quang từ trong mắt của hắn bắn ra, hóa thành vô số ánh sao, cấp tốc bay lên không, tan biến không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Rắn trên đầu Thâm Hải cức vương theo đó kéo dài, điên cuồng gặm ăn hắn, tiếng kêu rên không dứt lọt vào tai.
Không đến năm giây, nửa người trên của Thiên Tuyệt bị gặm ăn sạch sẽ, chỉ còn lại có hài cốt, kinh dị doạ người.
Nếu không phải Dương Đại dùng tâm linh cảm ứng ngăn cản, Thâm Hải cức vương nhất định sẽ khiến Thiên Tuyệt hài cốt không còn.
Thâm Hải cức vương đứng dậy, dùng một sợi tóc rắn trên đầu treo thi thể Thiên Tuyệt, sau đó bay trở về đến trên lưng Địa Linh Giao Long.
Nương theo lấy Tuyệt Tâm môn rút lui, trận chiến này xem như kết thúc, hết thảy âm chúng bắt đầu trở về.
Dương Đại cũng không có vội vã đi tới Thập Phương giáo, mà bắt đầu hấp thu hồn phách của Thiên Tuyệt.
Thực lực Thiên Tuyệt vẫn rất mạnh, đáng giá thu phục!
Rất nhanh, Dương Đại bắt được hồn phách Thiên Tuyệt, khiến cho hắn âm thầm thở dài một hơi.
Lúc trước chiến đấu, Thiên Tuyệt từng cố gắng linh hồn xuất khiếu chạy trốn, nhưng bị Thâm Hải cức vương ngăn lại, kém chút đánh nổ hồn thể, trong lúc mơ hồ, Dương Đại thấy hồn phách Thiên Tuyệt bị tàn phá một nửa, cho nên mới lo lắng không hút được hồn phách.
Đã không phải lần đầu tiên hấp thu hồn phách Luyện Hồn cảnh, Dương Đại rất nhẹ nhàng, không đến năm phút đồng hồ liền thành công, chỉ tiếc tu vi của hắn vẫn không có đột phá, thần kỳ là hấp thu xong hồn phách Thiên Tuyệt, hắn trở nên càng thêm có tinh thần.
Dương Đại để nhóm âm chúng trực tiếp tiềm phục dưới mặt đất, hắn thì cưỡi Địa Linh Giao Long bay về phía Thập Phương giáo.
Một trận chiến, hắn có công lao lớn nhất, sao có thể không đi tranh công?
Hắn cũng không muốn yên lặng làm việc.
Bên người Dương Đại chỉ còn lại có Hùng Liệt, Vạn Thiên Hào, Hứa Trường Sinh, cùng với một chút tu âm chúng hạch tâm vi yếu nhỏ.
Rất nhanh, hắn đã tới đến trong đội ngũ Thập Phương Giáo.
Trương Triển Vân tự mình tiếp đãi hắn, cười nói:
- Làm rất tốt, hai vị trưởng lão muốn gặp ngươi.
Dương Đại gật đầu, đi theo hắn đến trước mặt Sở Hình, Trương Thiên Niên, sau lưng hai vị trường lão, hoàng kim la bàn phát ra thất thải (bảy màu) hào quang chiếu vào long ảnh, khiến cho long ảnh không thể động đậy.
Sở Hình nhìn về phía Dương Đại, cười nói:
- Hảo tiểu tử, không tệ không tệ, lần này bí cảnh, ngươi lập đại công, ta sẽ thay ngươi tranh thủ càng nhiều điểm cống hiến.
Trương Thiên Niên vuốt râu mỉm cười, cũng tán thưởng nhìn Dương Đại.
Dương Đại nhớ kỹ Sở Hình, trước đó trong sát hạch bí cảnh Sở Hình đã muốn thu hắn làm đồ đệ, sau đó theo Thiên Túc chân nhân đi Thạch Thành cũng đã gặp qua Sở Hình.
- Bổn phận thôi, ta là đệ tử Thập Phương giáo, nên vì Thập Phương giáo nỗ lực.
Dương Đại mỉm cười đáp.
Trương Thiên Niên tò mò hỏi:
- Thiên phú của ngươi, Trương Triển Vân đã từng nói với chúng ta, bất quá chúng ta rất tò mò, ngươi đến cùng có bao nhiêu vị âm chúng?
Dương Đại nói:
- Trừ bỏ vừa rồi những tên đang chiến đấu, còn lưu lại mười vạn.
Người dù sao cũng phải tàng trữ một ít át chủ bài, trên thực tế, hắn có hơn hai trăm bốn mươi vạn âm chúng, chỉ vận dụng không đến một nửa.
Ba người bắt đầu hàn huyên, Trương Triển Vân thỉnh thoảng chen lời vào, giúp Dương Đại nói chuyện.
Lần này bí cảnh, Thập Phương giáo chính là muốn thi đo thực lực cùng tác dụng của dị nhân, biểu hiện của Dương Đại đủ để tranh thủ chỗ tốt cho dị nhân.
Trương Triển Vân nhìn Dương Đại chuyện trò vui vẻ cùng hai vị trưởng lão bên cạnh, trong lòng cảm khái vạn phần.
Tiểu tử này đã vượt qua Quốc trụ.
Lữ Tụng đối mặt Thiên Tuyệt, kém chút bỏ mình, trái lại Dương Đại, còn chưa tự mình ra tay đã trấn sát Thiên Tuyệt.
Sở Hình nói đến Thiên Tru Thần Long Kích, khổ não nói:
- Bảo vật này không hàng phục được, làm sao bây giờ?
Trương Thiên Niên cau mày nói:
- Bảo bối của ta cũng không cách nào dời đi nó, chỉ có thể giam cầm, đẳng cấp của bảo vật này không kém hơn bảo bối của ta.
Dương Đại mở miệng nói:
- Thế liền trực tiếp thu phục nó.
Sở Hình bất đắc dĩ cười nói:
- Chúng ta đều thử qua, chính là không được.
Dương Đại tự nhiên trông mà thèm Thiên Tru Thần Long Kích, nhưng làm một trong cơ duyên quan trọng nhất trong bí cảnh, hắn không tiện mở miệng đi đòi.
- Vậy vãn bối đi trước, vãn bối còn muốn đi dạo, có thể hay không nhặt được bảo bối như kích này.
- Dương Đại cười nói.
Sở Hình, Trương Thiên Niên cười gật đầu, đối với Dương Đại, bọn hắn hiện tại hết sức yên tâm.
Dương Đại lập tức đứng trên Địa Linh Giao Long rời khỏi.
Sở Hình xuất ra thân phận lệnh bài của mình, bắt đầu gọi người.
Bọn hắn không hàng phục được, chỉ có thể tìm mạnh hơn người tới.
Sau khi rời khỏi đại bộ đội Thập Phương giáo, Dương Đại triệu hoán Thiên Tuyệt đi ra.
Thiên Tuyệt xuất hiện ở trước mặt, hắn nhìn vẻ mặt mỉm cười của Dương Đại, không khỏi sửng sốt.
- Ta... Không ngờ lại.....
Sau khi Thiên Tuyệt tiếp nhận trí nhớ âm chúng, trong lòng vô cùng khủng hoảng.
Hắn đối Dương Đại tự nhiên là tuyệt đối phục tùng, nhưng nghĩ tới chủng tộc của mình, hắn hết sức sợ hãi, sợ hãi Dương Đại khiến cho hắn đối phó Thiên Nhân tộc.
Dương Đại hỏi:
- Ngươi trước khi chết, là đang triệu hoán Thiên Nhân tộc sao?
Thiên Tuyệt trả lời:
- Không sai, trong mấy ngày, bọn hắn sẽ quy mô buông xuống phương bí cảnh này...
Dương Đại tiếp tục hỏi:
- Nói về thiên phú Thiên Nhân tộc các ngươi đi.
Thiên Tuyệt thành thật trả lời.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất