Chương 26: Hồ Lợi kinh ngạc
"Gần Quỷ Khốc lĩnh có tu sĩ Quỷ Uyên tông, tại sao thấy ta giết Trình Ngạ Quỷ lại không ra tay?"
Dương Đại hiếu kỳ hỏi, Trình Ngạ Quỷ cũng nhìn chằm chằm Lương Tử Tiêu.
Lương Tử Tiêu lắc đầu nói: "Quả thật có, nhưng nhiệm vụ của bọn họ là cam đoan đệ tử ngoại môn tru sát Doanh Kỷ, bởi vì ngoài ý muốn chết ở Quỷ Khốc lĩnh. Ngươi đúng lúc giúp bọn họ, bọn họ dĩ nhiên mừng rỡ chứng kiến, hơn nữa..."
Y dừng một chút, nói: "Quỷ Uyên tông không ngừng tích cực lôi kéo dị nhân thiên ngoại, đây cũng là nguyên nhân vì sao trong vòng 10 năm gần đây Quỷ Uyên tông nhanh chóng quật khởi. Số lượng đệ tử tăng trưởng kịch liệt, có thể giúp đỡ Quỷ Uyên tông làm rất nhiều chuyện. Trong quân đội Đại Lương sở dĩ xuất hiện nhiều dị nhân thiên ngoại như vậy chính là vì có Quỷ Uyên tông an bài."
Thì ra là thế.
Dương Đại bừng tỉnh đại ngộ, chỉ là trong lòng của hắn có chút kỳ quái.
Quỷ Uyên tông nhìn như phát rồ lại nhiệt tình với thí luyện giả nhất, triều đình của Vương triều Đại Hạ nhìn như chính thống ngược lại bài xích thí luyện giả?
Quỷ Uyên tông là muốn lợi dụng thí luyện giả, triều đình Vương triều Đại Hạ thì là sợ thí luyện giả uy hiếp đến địa vị thống trị của mình.
Lương Tử Tiêu lần nữa nói: "Đúng rồi, sư phụ ta rất coi trọng ta, ta có lưu một tia ấn ký linh hồn trong tay lão, một khi thân ta chết đi, lão sẽ biết được trước tiên. Hiện tại rất có thể lão đã trên đường đuổi đến đây, nhiều nhất chập tối ngày mai có thể cảm nhận được chiến trường Lương - Hạ."
Dương Đại sợ tới mức rùng mình một cái, hỏi: "Sư phụ ngươi có tu vi gì?"
"Linh Chiếu cảnh tầng chín."
"Chạy trốn!"
Dương Đại không nói hai lời, lập tức thu Lang Quân vào không gian linh hồn, tiếp đó để cho mấy vị âm chúng mạnh nhất che chở chính mình rời đi.
Lương Tử Tiêu lặng lẽ đi theo.
Dương Đại quay lại hỏi: "Sư phụ ngươi có thể cảm giác đến hồn phách của ngươi sao?"
Lương Tử Tiêu thần sắc cổ quái trả lời: "Nếu như ta bị luyện chế thành quỷ nô, lão nhất định có thể cảm giác được, thậm chí có thể cứu ta mượn xác hoàn hồn. Nhưng âm chúng rất kỳ quái, hoàn toàn cắt đứt liên hệ, cho nên lão sẽ không truy đuổi theo ta được. Chúng ta vẫn nên rời xa nơi đây đi. Để đảm bảo đạt được mục đích, sư phụ ta chắc chắn sẽ càn quét ở xung quanh chiến trường để tìm tung tích của ta."
Sự khẩn trương của Dương Đại được giảm đi một chút, nhưng bước chân vẫn rất nhanh.
Sau đó, hắn thu toàn bộ âm chúng vào không gian linh hồn, chỉ để lại Lương Tử Tiêu. Hắn cưỡi trên lưng ngựa, Lương Tử Tiêu lại ngồi phía sau hắn, hai người cưỡi ngựa đi về phía trước.
Kết quả cưỡi ngựa trong chốc lát, Lương Tử Tiêu đề nghị thả ngựa đi, y có thể thi triển Ngự Kiếm Thuật.
Dương Đại xém chút nữa tức chết, ngươi biết Ngự Kiếm Thuật sao ngươi không nói sớm?
Trình Ngạ Quỷ lúc trước nhặt kiếm của Lương Tử Tiêu, bây giờ Dương Đại trả lại cho y.
Hai người giẫm ở trên mũi kiếm, Dương Đại ở phía sau kéo lấy phần eo của Lương Tử Tiêu.
Trên đường đi Dương Đại còn hỏi một chút về tình hình của Quỷ Uyên tông.
Bên trong vương triều Đại Hạ có năm môn phái tu tiên chính thống, Lạc Hàn cốc, Thiên Nhất môn, Trụy Tinh cốc, Đạo Sơn, Nguyệt Tâm Hồ, đều tự xưng là môn phái chính đạo. Mà Quỷ Uyên tông nằm ở trong núi sâu giữa hai vương triều Đại Hạ và vương triều Đại Lương, tới lui với hai bên.
Luận thực lực, Quỷ Uyên tông dĩ nhiên không có cường đại như ngũ đại môn phái. Tu Chân giới có quy định, đạt tới Tâm Toàn cảnh không được tham dự tranh đấu trong thế tục. Vương triều Đại Hạ cung phụng năm đại tông môn, cung cấp các loại dược thảo cùng với tài liệu luyện khí, năm đại tông môn sẽ định kỳ tuyển chọn đệ tử từ bên trong vương triều, ngược lại để cho đệ tử Tụ Khí cảnh trợ giúp hoàng quyền.
Cho tới bây giờ, Quỷ Uyên tông đều không phá hư cái quy củ này, phái Lương Tử Tiêu tiến đến dĩ nhiên là coi trọng thực lực của Lương Tử Tiêu tung hoành vô địch trong Tụ Khí cảnh. Lương Tử Tiêu cũng quả thật đủ cường đại, hai năm qua số lượng binh sĩ Đại Hạ chết trong tay y không dưới hai vạn.
Trong lòng Dương Đại vẫn cảm thấy hơi tiếc nuối. Tiếp đến một khoảng thời gian, hắn không thể nào lại mò thi thể ở chiến trường Bắc Giao quận nữa. Về phần những chiến trường khác, hoặc là quá xa, hoặc là quy mô nhỏ. Một mực chạy theo trên đường ngược lại sẽ lãng phí thời gian, nhất là trong thực tế sắp gặp phải thú triều.
Hắn dự định tiếp đến tìm một chỗ tu luyện thật tốt, trước tăng thực lực lên.
Hơn 500 vị âm chúng tu luyện cùng nhau, tốc độ tu hành của hắn tất nhiên sẽ tăng gấp bội.
...
Buổi sáng tám giờ.
Dương Đại mới rời khỏi Thâm Vực.
Ở bên trong Thâm Vực, hắn đã rời xa chiến trường, đã rời khỏi Bắc Giao quận. Không thể không nói, Ngự Kiếm Thuật thật sự rất nhanh, ít nhất so với phi ngựa.
Dương Đại thả Lương Tử Tiêu, Trình Ngạ Quỷ, Bạch Vĩ, Điền Bất Trung, Thương Lang, Doanh Kỷ, Liễu Tuấn Kiệt và Thạch Long ra, để cho bọn họ tự mình tu luyện.
Liễu Tuấn Kiệt sau khi trở lại thực tế rất là kích động, tuy nhiên Dương Đại an bài y tu luyện, y cũng chỉ có thể tu luyện.
Y vốn định gọi điện thoại cho phụ mẫu, thế nhưng suy nghĩ một chút, bây giờ y đã chết, hà tất tăng thêm hi vọng không cần thiết cho phụ mẫu.
Tận thế vốn là tàn khốc như vậy, mọi người đã sớm có chuẩn bị tâm lý đối với tử vong.
Dương Đại đi đến trước bàn, bắt đầu ăn điểm tâm mà nhân viên công tác đưa tới.
Hắn đang nghĩ tới một vấn đề, một vấn đề rất nghiêm túc.
Nếu thí luyện giả ở vào trạng thái chiến đấu, thời gian ở lại Thâm Vực đạt tới 48 tiếng đồng hồ, nên làm thế nào bây giờ?
Hắn lập tức lên mạng tìm tòi tài liệu liên quan, nguyên lai gặp phải loại tình huống này không thể cưỡng ép rời khỏi Thâm Vực, chỉ có thể nghĩ biện pháp kết thúc chiến đấu, hoặc là kết thúc chiến đấu, tiếp đó rời khỏi Thâm Vực, hoặc là chết trong chiến đấu.
Nói như vậy, một chút sách lược gian lận cũng không thể sử dụng.
Dương Đại sau khi ăn điểm tâm xong thì trở lại trên giường bắt đầu đi ngủ.
Lúc thức dậy trời đã tối.
Dương Đại phát hiện mình không ngờ đã đột phá đến Tụ Khí cảnh tầng bốn. Chủ yếu là nhờ có Lương Tử Tiêu mang đến biên độ tăng trưởng. Tên này chính là tu vi Tụ Khí cảnh tầng chín, mang đến biên độ tăng trưởng dĩ nhiên không phải những âm chúng khác có thể so sánh, hơn nữa bản thân Dương Đại cũng vô cùng tiếp cận Tụ Khí cảnh tầng bốn.
Sau khi rời giường, Dương Đại rửa mặt một phen, ăn xong buổi tối rồi hắn liền dẫn âm chúng trở lại bên trong Thâm Vực.
Đây là một sơn cốc, bốn bề toàn núi, trên núi cây cối rậm rạp. Trong cốc rất lớn, có một dòng sông nhỏ xuyên qua, Dương Đại thả toàn bộ âm chúng ra, âm chúng phân bố dọc sông nhỏ.
Dương Đại để cho Thương Lang truyền thụ Thần Lôi Chân Tâm Quyết cho Lang Quân. Nhiều âm chúng như vậy, hắn không thể nào truyền thụ cho từng người một, ngay cả Thương Lang cũng là những âm chúng khác truyền thụ lại.
Dương Đại để cho ba người Điền Bất Trung cùng Lương Tử Tiêu tu hành Thiên Cương Đại La Kiếm Trận. Đối với cái kiếm trận này, Lương Tử Tiêu khắc sâu ấn tượng, cho nên rất cảm thấy hứng thú. Lần này ngay cả Liễu Tuấn Kiệt cũng gia nhập trong đó.
Liễu Tuấn Kiệt cực kỳ hưng phấn, nắm chặt hai tay nói: "Thiên phú kiếm đạo của ta rốt cuộc có thể thể hiện ra rồi, các ca có tin ta sẽ tu luyện thành công nhanh hơn các ngươi hay không?"
Thiên phú cấp độ B, quả thật cũng được tính là xuất chúng!
Đáng tiếc, không ai thèm phản ứng lại y.
Dương Đại đi đến bờ sông, bắt đầu đả tọa tu luyện.
507 vị âm chúng làm bạn ở xung quanh chính mình, Dương Đại cảm nhận được cảm giác an toàn trước đó chưa từng có.
Hắn hiện tại cũng coi như đã có vốn liếng đặt chân trong Tu Tiên giới, tuy nhiên còn chưa đủ, cách mục tiêu một vạn còn kém xa lắm.
...
Ba ngày sau.
Dương Đại đang ăn cơm chiều, Hồ Lợi đến thăm hắn.
"Tiểu Dương a, thật xấu hổ! Chuyện thu thập âm chúng khả năng phải trì hoãn lại, cục Chiến Đấu có kế hoạch đối với thí luyện giả bị tử hình, tạm thời không thể xử tử." Hồ Lợi đi đến bên cạnh Dương Đại ngồi xuống, bất đắc dĩ nói.
Y liếc về phía tám vị âm chúng đang tu luyện ở trước cửa sổ sát đất, không khỏi nhíu mày.
Thật đúng là không chỉ 5 vị!
Chờ chút!
Vị kia là...
Hồ Lợi trừng to mắt, khó có thể tin nhìn Lương Tử Tiêu.
Y quay đầu nhìn Dương Đại, nuốt một ngụm nước bọt, hỏi: "Ngươi giết Lương Tử Tiêu à?"
Dương Đại nói: "Có chuyện gì vậy? Không được sao?"
Hồ Lợi hít sâu một hơi, tâm trạng cực kỳ không bình tĩnh.
Y đột nhiên cảm giác được chính mình không nhìn thấu Dương Đại.
Thiên phú của tiểu tử này thật sự chỉ là triệu hoán sư đơn giản như vậy sao?
Chẳng lẽ bên trong âm chúng của hắn còn ẩn giấu một vị không kém hơn Lương Tử Tiêu?