Hồn Chủ

Chương 62: Địa Linh Giao Long

Chương 62: Địa Linh Giao Long


Dương Đại chỉ hơi cảm khái một chút thôi. Thiên Đạo mạnh mẽ hơn nữa cũng không liên quan gì đến hắn, mục tiêu quan trọng nhất của hắn là thu phục đại gia hỏa theo như lời Tần bà bà nói.
Một đường lên núi, càng ngày càng nhiều âm chúng đi đến ẩn núp ở dưới mặt đất xung quanh Dương Đại, Dương Đại càng ngày càng cảm thấy tự tin.
Dọc đường nếu gặp phải yêu thú hắn sẽ giết không tha, một đường hút hồn tiến lên.
Ba canh giờ sau, Dương Đại hấp thu hồn phách của 45 con tinh quái, 5 con yêu quái.
Dưới sự dẫn dắt của hầu yêu, Dương Đại rốt cuộc tới nơi ở của đại gia hỏa.
Phía trước là một vách núi cao chót vót, cao tới 50 trượng, tựa như đao gọt vuông vức trơn bóng. Dương Đại nhìn xung quanh nhưng lại không nhìn thấy yêu quái.
Hắn không khỏi nhìn hầu yêu.
Hầu yêu lắp bắp nói: "Đang ở bên trong. . ."
Nó giơ tay lên ngón tay chỉ về phía vách núi, Lương Tử Tiêu lập tức rút kiếm, chém ra một luồng kiếm khí, đụng vào vách núi ở trước mặt.
Ầm!
Một luồng lực lượng thần bí làm cho kiếm khí bị bắn ra.
Dương Đại nhíu mày, thật là có thứ gì.
Hắn lập tức triệu hoán hơn mười con yêu quái yêu cầm, sai chúng nó vây quanh phía sau vách núi, tránh cho đại gia hỏa trong vách núi chạy trốn.
Hắn lại triệu hoán những yêu quái khác, bao vây cả hai bên, càng ngày càng nhiều yêu quái xuất hiện, bao vây vách núi phía trước chật như nêm cối.
Bao Giải mở miệng nói: "Đối phương có thể trốn ở trong vách núi đoán chừng không đơn giản, tốt nhất trong lòng đất cũng an bài một chút âm chúng để tránh bị tập kích."
Dương Đại gật đầu, không cần y nhắc nhở, Dương Đại cũng sẽ an bài như vậy.
Hơn 2000 âm chúng đã chuẩn bị sẵn sàng.
Dương Đại an bài một con yêu quái cường đại nhất chui vào trong vách núi, rất nhanh, vách núi lay động kịch liệt.
Rất nhanh, vách núi vỡ ra.
Nương theo một tiếng gào thét khủng bố, vách núi nổ nát vụn, nham thạch bay tứ tung khắp nơi. Dương Đại sợ tới mức vội vàng tránh né, tuy rằng tố chất thân thể của hắn rất mạnh, nhưng nếu như bị nện trúng cũng là quá sức chịu đựng.
Sau khi vách núi bị nổ ra, Dương Đại nhìn thấy một cái thân ảnh khổng lồ.
Một con giao long!
Thật sự là rồng!
Thân hình giống như mãng xà, mọc ra 4 móng vuốt, trên người không có lân phiến, thân rồng tựa như nham thạch ngưng tụ mà thành. Nó rất giống với loài rồng ở Hạ Quốc cổ đại, chỉ là xung quanh sừng rồng không có lông, toàn bộ thân rồng dài đến gần 20 trượng, tương đương với hơn 60 mét, quả nhiên có thể coi là một đại gia hỏa.
Thạch Long?
Dương Đại không khỏi nghĩ đến vị âm chúng thứ nhất của mình, một người tên là Thạch Long, còn đây là một con Thạch Long thật.
Giao Long nham thạch vừa xuất hiện, toàn bộ âm chúng lập tức nhào tới.
"Lập tức giết, càng nhanh càng tốt!"
Dương Đại quát lớn, tất cả âm chúng yêu quái từ lòng đất nhảy ra, đánh về phía Giao Long nham thạch, yêu cầm quanh quẩn ở đằng sau nhao nhao đánh tới.
Giao Long nham thạch khí thế mười phần, đã siêu việt tất cả yêu quái mà Dương Đại gặp trước đây. Nhưng nó còn chưa kịp né tránh đã bị vô số yêu quái nhào tới.
Chiến đấu vô cùng hỗn loạn, tựa như cuộc chiến Man Hoang trong truyền thuyết Thượng Cổ. Đám yêu quái vây đánh Giao Long nham thạch, Dương Đại giẫm lên Duyên Quang kiếm, trên không trung thưởng thức trận loạn chiến không văn minh mà kích thích này.
Giao Long nham thạch thật đúng là cường đại, vô luận là sức mạnh hay là nắm giữ các loại pháp thuật, phun lửa, thổi gió, thổ thạch, nhưng đám âm chúng chỉ cần không bị nổ nát cũng sẽ không tan thành mây khói.
Đều là cùng cảnh giới, đều có dáng người khổng lồ, nếu như là một đối một, chúng nó thật đúng là có khả năng bị Giao Long nham thạch đánh nổ nát. Hiện tại cho dù có âm chúng bị pháp thuật công kích đến thì những âm chúng khác cũng sẽ lập tức cắt ngang. Âm chúng cho dù bị chém thành hai nửa cũng là có thể phục sinh.
Thời gian chậm rãi chuyển dời.
Tiếng gào thét của Giao Long nham thạch càng ngày càng nhỏ, nó trùng trùng điệp điệp nện ở trên núi, trong mắt tràn đầy lửa giận.
Từ khi nó sinh ra đến bây giờ chưa bao giờ từng phải chịu nghẹn khuất như thế.
Cái bí cảnh này chỉ có Tần bà bà, cho nên không tồn tại người có thể tới cứu nó, về phần những yêu quái khác, ngày bình thường bị nó ức hiếp đã quen, làm gì có con nào chịu đến cứu nó.
Kiên trì mười phút sau, Giao Long nham thạch ngã xuống chân núi. Suốt cuộc đại chiến này, nó muốn trốn cũng không thoát, thân rồng bị tàn phá vô cùng thê thảm.
Dương Đại thảnh thơi bay tới, sau khi đám âm chúng xác định nó thật sự đã chết rồi mới đi qua hút hồn.
Vạn Cảnh Âm Chủ phát động!
Sau khi cảm nhận được hồn phách của đối phương, Dương Đại cảm nhận được cảm giác đau đớn đã lâu không xuất hiện, khiến cho hắn rất hưng phấn.
Rốt cuộc thu phục được âm chúng mạnh nhất!
Trước mắt, trong số những âm chúng của hắn khó có thể tuyển ra tên chân chính mạnh nhất, bởi vì số lượng yêu quái đông đảo, cho dù có hơi chút xuất chúng cũng sẽ có tồn tại có thể miễn cưỡng chống lại nó.
Nhưng Giao Long nham thạch khác biệt, nó thật sự rất mạnh mẽ!
Bị hơn 2000 âm chúng vây đánh mà vẫn có thể chống đỡ mười phút, trong đó bao gồm mấy trăm con cấp bậc Yêu quái!
Dương Đại hút hồn phách xong rồi ngồi xuống đất bắt đầu nghỉ ngơi.
Bao Giải bắt đầu giải phẫu thi thể của Giao Long nham thạch, nhưng rất cứng, vô cùng cố hết sức.
Hồi lâu sau.
Dương Đại khôi phục tinh thần, hắn phát hiện ngoại trừ linh lực tăng trưởng, cường độ thân thể của hắn cũng tăng lên, chỉ cần vừa dùng lực sẽ trở nên cứng rắn, tựa như nham thạch.
Loại năng lực này có vẻ hơi đặc thù tựa như siêu năng lực, cũng may hắn có thể khống chế, nếu không hắn cũng không muốn biến thành một nam nhân quá mức cứng rắn.
Dương Đại triệu hoán Giao Long nham thạch, hắc khí tràn ngập, một con quái vật khổng lồ dài đến 20 trượng bay lên. Ngồi ở trước mặt nó, Dương Đại mới thực sự cảm nhận được khí thế của nó.
Thật khí phách!
"Chủ nhân. . ."
Giao Long nham thạch cúi đầu, phát ra thanh âm non nớt tựa như thiếu niên, giọng điệu rất là phức tạp.
Nó không ngờ chính mình lại lấy phương thức này phục sinh, còn phải thần phục trước kẻ thù. Mấu chốt trong lòng nó không có bất kỳ hận ý gì đối với Dương Đại, chỉ có vô tận tôn kính. Đương nhiên, nghĩ đến những tên kia lúc trước vây đánh chính mình, nó vẫn là rất phẫn nộ.
Dương Đại càng nhìn nó càng thấy thoả mãn.
Sau một phen giao lưu, Dương Đại biết được tên của nó, đúng là huyết mạch của Yêu Vương, tên là Địa Linh Giao Long, có tu vi Yêu quái đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bước vào cảnh giới Đại yêu.
Dương Đại nhảy đến trên đầu nó, sai nó chở mình phi hành.
Địa Linh Giao Long biết bay. Nếu như không biết bay, lúc trước nó cũng không thể kiên trì đến mười phút. Thế nhưng Dương Đại cũng có không ít yêu cầm, mọt mực cuốn lấy nó.
Tốc độ phi hành của nó so ra kém Yêu quái yêu cầm, nhưng có ưu thế là sức mạnh và phòng ngự.
"Đây coi như là cưỡi rồng sao?"
Dương Đại đứng trên đầu Địa Linh Giao Long, nhìn xuống sông núi phía dưới, nhiệt huyết sôi trào.
Phương xa.
Bên ngoài rừng cây, phía trên vách núi, Tần bà bà nhìn chân trời xa xăm, trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy thân ảnh của Địa Linh Giao Long.
"Tiểu tử này. . . Nhanh như vậy đã thành công rồi, chiến đấu mới vừa rồi. . . Hắn đến cùng có bao nhiêu quỷ binh?"
Sắc mặt của Tần bà bà phức tạp, thì thào tự nói, tâm trạng vô cùng kinh ngạc.
Bà ta đột nhiên hiểu rõ tại sao Thập Phương giáo chiếu cố Dương Đại như vậy.
Tiềm lực của tiểu tử này thật sự là khó có thể đánh giá.
Nàng lắc đầu, quay người rời đi, nàng quyết định không quan tâm đến Dương Đại nữa, để cho hắn tự do phát triển đi.
. . .
Trong thiên địa, đầy trời đều là thân ảnh tu tiên giả giao chiến, các loại pháp khí, phi kiếm bay tới bay lui. Đám tu tiên giả không ngừng thi pháp, cũng có người tác chiến cận thân, khiến cho bầu trời tựa như đang liên tiếp bắn lên pháo hoa tuyệt đẹp.
Đám người Tiểu Điệp và Vương Tường đều đang chiến đấu. Trận chiến này chính là đệ tử ngoại môn của Thập Phương giáo đối chiến với ngũ đại môn phái của Đại Hạ, trong năm đại môn phái cũng có rất nhiều thân ảnh của thí luyện giả.
Trước mắt xem ra song phương đang giằng co, khó phân thắng bại.
Đúng lúc này, một luồng kiếm khí từ chân trời đánh tới, quét ngang bầu trời, trảm đoạn thành từng đám mây mù, chém rụng không ít tu tiên giả, tiếng kêu rên vang vọng khắp bầu trời. Kiếm khí một đường đánh tới, mắt thấy sẽ phải tới trước mặt Tiểu Điệp, nàng sợ tới mức mặt mày biến sắc. Diệp Cầu Tiên đột nhiên hiện thân ngăn ở trước mặt nàng, giơ kiếm lên ngăn lại luồng kiếm khí này.
Tiểu Điệp vui mừng kêu lên: "Ta biết ngay ngươi sẽ đến!"
Diệp Cầu Tiên không trả lời nàng, sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm phương hướng kiếm khí vừa rồi đánh tới.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất