Hồn Chủ

Chương 82: Không Chết Không Thôi

Chương 82: Không Chết Không Thôi


Tư chất cấp A của Từ Siêu Nhân có thể biến thân, chỉ từ khí tức và ngoại hình rất khó phán đoán thiệt giả, đánh giá của Dương Đại đối với y phù hợp với vị trí gián điệp, đúng là công cụ hình người.
Tuy rằng Phương Thanh Nghê nói rằng Mộ Dung Trường An đã không có uy hiếp, nhưng nếu lỡ như đâu?
Dương Đại nhất định phải cẩn thận.
Hắn nói sự tình mình như thế nào nhận được truyền thừa của Kiếm Thánh với Từ Siêu Nhân, để cho Từ Siêu Nhân tự do phát huy.
"Yên tâm đi, loại sự tình này ta thành thạo nhất."
Từ Siêu Nhân vỗ lồng ngực cam đoan nói, tiếp đó mang theo thẻ bài chứng minh thân phận rời đi.
Dương Đại lại tiếp tục tu luyện Tự Tại Diệu Pháp Chân Kinh.
Hắn đã tu luyện Tự Tại Diệu Pháp Chân Kinh tới tầng thứ ba, nhưng muốn đột phá tầng thứ tư rất khó, hắn cần nhiều nhân thủ hơn.
Thực lực phổ thông của âm chúng nhân tộc khá thấp, cũng không bằng hắn, khiến cho hắn có chút buồn rầu.
Hắn thử để cho Tham La và Khuê La tu luyện, nhưng bọn họ không cách nào tu luyện, bởi vì Tự Tại Diệu Pháp Chân Kinh chỉ thích hợp nhân tộc tu luyện, chủng tộc khác sẽ hệ thống kinh mạch khác nên không cách nào cưỡng ép tu luyện.
"Đợi đột phá Linh Chiếu cảnh xong, liền phải đi ra ngoài đi dạo thu thập âm chúng nhân tộc."
Dương Đại lặng lẽ suy nghĩ, hắn đã có ý tưởng đó chính là đi nhận các nhiệm vụ treo thưởng của Thập Phương giáo, vừa danh chính ngôn thuận còn có thể được ban thưởng điểm cống hiến.
Sau khi trở thành đệ tử nội môn, nhất định phải chấp hành nhiệm vụ theo định kỳ, địa vực mà Thập Phương giáo nắm quyền vượt xa vương triều Đại Hạ, cần các đệ tử hỗ trợ nắm quyền.
Những ngày tiếp theo, Dương Đại trở nên thanh nhàn.
Tu luyện đã có hơn 17000 vị âm chúng lo, hắn vội vàng nghiên cứu Tự Tại Diệu Pháp Chân Kinh, hai ngày offline một lần, còn Từ Siêu Nhân mỗi ngày đều trở về báo cáo tiến độ.
Y đã cùng Mộ Dung Trường An thành lập liên hệ sơ bộ, nhưng Mộ Dung Trường An không có thái độ hoà nhã với y, nhưng gã đã có chút tin tưởng, chuẩn bị tiếp tục thử nghiệm.
Trong hiện thực ngược lại là gió giục mây vần, nhiệt độ của bí cảnh khảo hạch đã hạ xuống, châu Âu và châu Mỹ đều xuất hiện cường giả Không Vô cảnh, điều này biểu thị bậc thang trình độ chiến lực của người mạnh nhất nhân loại đã từ Linh Chiếu cảnh tăng lên tới Không Vô cảnh.
Thâm Vực rất lớn, từng châu lục trên Địa Cầu rơi xuống các đại lục khác nhau, trước mắt mà nói các quốc gia cách Hạ Quốc khu khá gần chính là các quốc gia thuộc châu Á, phân bố tại Đại Hạ, ngoài Đại Lương ra cũng còn có những Vương triều khác khoảng cách đến Thập Phương giáo cũng không tính xa.
Trước mắt thí luyện giả thuộc Địa Cầu đang thăm dò Thâm Vực, tạm thời không có tiếp xúc đến thế lực mạnh hơn so với Thập Phương giáo, có lẽ có nghe nói qua, nhưng loại thế lực lớn như này điều kiện cực cao nên thí luyện giả không cách nào gia nhập, bởi vậy địa vị của Hạ Quốc tại châu Á nhanh chóng cất cao, các quốc gia cũng bắt đầu nịnh nọt Hạ Quốc, hy vọng có thể nhận được một vài danh ngạch vào Thập Phương giáo.
Tuy rằng phần lớn thời gian Dương Đại đều ngâm mình ở bên trong Thâm Vực, nhưng cũng sẽ không xem nhẹ tình báo thực tế.
Cứ như vậy, thời gian một tháng trôi qua. Dương Đại thành công đột phá đến Tâm Toàn cảnh tầng chín.
Đây chẳng phải là thành quả của một mình hắn cố gắng, là thành quả của 17101 vị âm chúng cùng nhau cố gắng!
Dương Đại hiện tại có chút do dự, hắn đánh vỡ kỷ lục người nhanh nhất bước vào Tâm Toàn cảnh, lại muốn đánh vỡ kỷ lục người nhanh nhất bước ra Tâm Toàn cảnh, có thể bị người ta ghi hận hay không?
Hận thì hận đi! Lão tử chính là muốn đột phá!
Chờ hắn đạt tới Không Vô cảnh, khi đó hắn căn bản không cần để ý nhiều như vậy, chỉ muốn trở thành thần trong lòng nhân loại, bất kể chuyện không thể tưởng tượng nổi cỡ nào thì đều trở nên đương nhiên, ví dụ như Thiên Đạo của Hạ Quốc, Thái Dương Thần của châu Âu.
Mục tiêu kế tiếp của Dương Đại chính là đánh sâu vào Linh Chiếu cảnh.
« Chúc mừng thí luyện giả khu vực Hạ Quốc 'Không Chết Không Thôi' thành công vượt qua huyền lôi Cửu Thiên kiếp, bước vào Không Vô cảnh »
Không Chết Không Thôi, một trong 12 quốc trụ.
Người này cũng mang sắc thái cực kỳ truyền kỳ, trước khi xảy ra tận thế, với tư cách là nhóm thí luyện giả đầu tiên bước vào Thâm Vực rồi độc thủ một bến cảng ở vùng duyên hải, chiến hữu đều chết sạch nhưng gã tử chiến hai ngày hai đêm, cho đến khi cứu viện đến, ý chí siêu cường khiến người ta hoài nghi tư chất của gã tốt hơn hay thiên phú chiến đấu tốt, tư chất giống như tiểu cường vậy.
Dương Đại chỉ là hơi chút cảm khái, thật sự trong lòng cũng không có bao nhiêu hâm mộ.
Lần trước uống rượu trên cục, Trương Triển Vân đã đưa ra chỉ tiêu cho hắn thành quốc trụ tương lai, hắn cũng đang có ý này.
Trong rừng cây, Dương Đại đứng dậy tiến đến nhìn các âm chúng tu luyện.
Trong một tháng, yêu tộc và ma tộc đã nắm giữ sơ bộ hai bộ trận pháp, Dương Đại đã thử qua trên một mảnh bình nguyên, uy lực rất kinh khủng.
Về sau nếu có gặp phải cường địch, có thể dùng trận pháp công kích, đương nhiên nếu gặp phải kẻ địch lạc đàn thì trực tiếp quần ẩu là được, thi triển trận pháp ngược lại lãng phí tâm tình.
Giờ phút này, Lương Tử Tiêu đang truyền thụ kiếm pháp cho Liễu Tuấn Kiệt.
Tư chất cấp độ B kiếm đạo của Liễu Tuấn Kiệt vẫn là rất không tệ, ít nhất Lương Tử Tiêu dạy rất nhẹ nhàng.
Thấy hắn đi tới Liễu Tuấn Kiệt lập tức đắc ý, cười nói: "Chủ nhân, có muốn tới so tài một phen hay không, chỉ dùng kiếm pháp."
"Được!"
Dương Đại không có cự tuyệt, nói giỡn hả, mặc dù hắn không có tư chất kiếm đạo, nhưng đã nhận được kiếm ý truyền thừa từ Kiếm Thánh, há lại là một tên Liễu Tuấn Kiệt có thể so sánh được?
Chỉ nói kiếm pháp, Lương Tử Tiêu cũng không phải đối thủ của Dương Đại.
Ngày thường Dương Đại sẽ không nạp khí tu luyện, hoặc là nghiên cứu công pháp, hoặc là luyện kiếm, bây giờ cũng được xem là một tên kiếm tu chân chính.
Quả nhiên chưa tới nửa phút, Liễu Tuấn Kiệt liền bại trận.
Dương Đại đang chuẩn bị lên mặt dạy đời, thanh âm của Phương Thanh Nghê truyền đến.
"Dương sư đệ, xuất hiện đi."
Mẹ nó thật!
Không phải lại có việc gì chứ?
Dương Đại thầm mắng, nhưng vẫn thành thành thật thật ra ngoài.
Hắn vừa đi ra ngoài, phải chờ Từ Siêu Nhân trở về mới có thể lại vào Động Thiên Phúc Địa, bởi vì thẻ bài chứng minh thân phận của hắn nằm trong tay Từ Siêu Nhân.
Ra ngoài cũng không cần phải mang theo thẻ bài chứng minh thân phận, cấm chế cũng sẽ tự động mở ra.
Dương Đại đi ra sơn động thì nhìn thấy Phương Thanh Nghê. Vị sư tỷ này đứng trên bệ đá ở biên giới, một bộ áo trắng theo gió phiêu động, rất có khí chất tiên hiệp.
Dương Đại còn chưa mở miệng, Phương Thanh Nghê liền nói trước: "Rời đi theo ta, sư phụ đã trở về."
Nàng thả người nhảy lên, đạp kiếm bay về hướng chân trời với tốc độ rất nhanh.
Dương Đại vội vàng chân đạp Duyên Quang kiếm bay đi, đồng dạng vọt nhanh theo.
Tâm Toàn cảnh tầng chín của hắn có thể mạnh hơn so với cùng cảnh giới, bởi vì mỗi lần hấp thu hồn phách đều giúp tăng trưởng thân thể của hắn, bao gồm cả linh lực.
Phương Thanh Nghê âm thầm hiếu kỳ: "Thật nhanh, vị sư đệ này ngoại trừ tư chất ra, chẳng lẽ trên tu hành cũng là tư chất tuyệt hảo?"
Nàng sinh ra ý muốn thăm dò, bắt đầu không ngừng tăng tốc, Dương Đại cũng tăng tốc.
Hai người một trước một sau xuyên qua biển mây, tiếng xé gió rít chói tai, dọc đường các đệ tử sôi nổi liếc mắt, một nam một nữ truy đuổi lẫn nhau, đây là tình huống gì vậy?
Sau thời gian một nén nhang.
Hai người rơi xuống trước một tòa cung điện, tòa cung điện này tọa lạc trên một đỉnh núi cao chót vót có mây mù vờn quanh, ngọn núi gần đó thấp hơn nó rất nhiều, khiến cho nó tựa như một tòa Cô Phong.
Dương Đại rơi xuống đất rồi thầm mắng một tiếng, bay nhanh như vậy làm cái quái gì thế?
Phương Thanh Nghê không có lên tiếng mà mang theo hắn đi về phía cửa lớn, cửa lớn trực tiếp mở ra rồi hai người vào điện.
Trong điện trống trải không có trang trí hoa lệ, sàn nhà sáng ngời phản chiếu thân ảnh của người khác, không biết là nham thạch gì phủ kín, vừa tiến đến Dương Đại liền ngửi được mùi thơm kỳ dị, người tu tiên hình như rất thích dùng hương liệu.
Dương Đại thấy được Thành Thanh Thiên.
"Là hắn. . ."
Dương Đại nhíu mày, trong lòng tiếc nuối.
Làm sao lại là một vị trưởng lão vậy!
Hắn còn tưởng rằng là giáo chủ đây, làm thần thần bí bí tới như vậy. . .
Phương Thanh Nghê đi đến trước mặt Thành Thanh Thiên, xoay người hành lễ.
Thành Thanh Thiên đả tọa trên một cái bồ đoàn, khí tức hư vô và cao thâm mạt trắc.
Dương Đại cũng xoay người hành lễ.
"Bên trong bí cảnh khảo hạch ngươi có biểu hiện không tệ, ngươi đã nguyện ý bái ta làm thầy, vậy vi sư cũng không thể keo kiệt, ngươi muốn cái gì?"
Thành Thanh Thiên mở mắt, mỉm cười nhìn Dương Đại với ngữ khí rất ôn hòa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất