Chương 98: Săn Yêu Vương
Bầu trời nhuốm màu hoàng hôn, ánh chiều tà như máu trong gió xen lẫn mùi máu tươi nồng đậm, khắp nơi phía dưới núi tất cả đều là thi thể của yêu thú.
Dương Đại lần lượt hút hồn, Bao Giải lại mang theo mấy trăm vị âm chúng nhân tộc để giải phẫu tài liệu yêu thú, có Thiên Âm Xích Hạnh Kỳ ở đây, Dương Đại có thể chứa rất nhiều tài liệu, về phần giữ tươi thì âm chúng sẽ có các loại pháp thuật, tự có biện pháp.
Vùng này chí ít có hơn hàng vạn thi thể của yêu thú, cũng giống như trước kia, hắn bắt đầu hấp thu từ thi thể mạnh nhất trước.
Đây là một con Đại Yêu, tu vi không tính quá mạnh mẽ, nhưng cũng là Đại Yêu.
Một trận chiến này giúp cho Dương Đại tăng gần ba vạn điểm tích lũy, rất mạnh mẽ, chủ yếu là số lượng yêu quái không ít, cao hơn so với thế lực của đại yêu trước.
Để hút hết toàn bộ hồn phách, Dương Đại tốn mất một ngày một đêm.
Hắn thu được 11083 tinh quái, 1096 yêu quái, thế lực âm chúng lại tăng trưởng thêm một đoạn, đạt tới hơn 6 vạn 6 ngàn vị.
Một đoàn người rời khỏi khu rừng này, sau nửa canh giờ đứng bên cạnh một con sông dài, Dương Đại ngồi trên đồng cỏ nghỉ ngơi, hắn triệu hoán Thiên Bồng Nguyên Soái đi ra coi nó như ghế sô pha.
Đầu của hắn có chút chóng mặt, nhưng không tính quá nghiêm trọng, khoảng cách tu vi của hắn đến Linh Chiếu cảnh tầng ba cũng càng ngày càng gần, biên độ tăng trưởng của tu vi âm chúng không phải là rất lớn, chủ yếu là dựa vào góp gió thành bão.
Dương Đại đang cân nhắc một chuyện, mình có nên bỏ qua việc thu thập âm chúng mà toàn lực xông lên bảng xếp hạng hay không?
Âm chúng lúc nào cũng có thể thu nhận, nhưng cuộc chiến Vạn Tộc nhưng lại rất ít gặp được, lần thứ nhất trước đó là chín năm trước, lần tiếp theo khả năng còn phải mất chín năm.
Mà thôi!
Trước tiên cứ xông lên, lỡ như phần thưởng cho thứ hạng rất hậu hĩnh thì sao?
Dương Đại quyết định tiếp đến chỉ hấp thu hồn phách của Đại Yêu và yêu quái, tinh quái đều ném đi để tiết kiệm thời gian.
Trong quá trình nghỉ ngơi, Dương Đại nhàn rỗi không chuyện gì liền xem bảng xếp hạng.
Trong 12 quốc trụ, ngoại trừ Thiên Đạo thì Lữ Tụng cũng đã tiến vào năm mươi thứ hạng đầu, kiếm tiên quả nhiên kinh khủng.
Trong các loại trường phái tu tiên, kiếm tu giết địch là nhanh nhất, linh khí trong thiên địa này hình như rất ưu đãi kiếm khí, sau khi chuyển hóa linh lực thành kiếm khí thì lực sát thương gây ra rất mạnh.
Về phần lão ca Hùng Liệt của Dương Đại, vẫn còn đang cố gắng tiến vào Top 100, Hùng Liệt mặc dù mạnh mẽ nhưng chủ yếu là thể hiện ở các trận đấu solo, khuyết thiếu thủ đoạn giết địch quy mô lớn, một quyền một con tinh quái, giết một vạn điểm cũng cần có thời gian.
Đêm khuya.
Bốn phương tám hướng Man Hoang thỉnh thoảng vang lên âm thanh thú vật gào to, tăng thêm bầu không khí kinh khủng cho cảnh đêm, chung quanh Dương Đại có Cửu Mệnh Đại Vương, Mãng Dã Đại Vương cùng với một đám âm chúng nòng cốt canh gác, nên hắn rất an tâm mà nghỉ ngơi.
Dương Đại càng ngày càng hưởng thụ cuộc sống bây giờ, có một đám âm chúng trung thành và tận tâm làm bạn với chính mình đi ngao du thiên hạ, dù đi đến đâu cũng không cô đơn. Cũng không thấy nhàm chán, cuộc sống bây giờ so với trước khi hắn trọng sinh đặc sắc hơn rát nhiều, kiếp trước mặc dù không phải tận thế, thế nhưng loại sinh hoạt chết lặng ấy khiến cho hắn không tìm được ý nghĩa nhân sinh.
Đúng lúc này Dương Đại bỗng nhiên nhìn thấy trong bầu trời đêm lướt qua như một ánh sao băng, hẳn không phải là sao băng bởi vì vệt sáng đó ở ngoài mặt trăng, lướt qua trước ngôi sao khổng lồ mà Thất Tinh chồng lên nhau, màu sắc rõ ràng, cũng chính là vật ở phía dưới bầu trời.
Liễu Tuấn Kiệt kích động nói: "Chủ nhân, ngài có nhìn thấy không? Vật vừa rồi có phải là cơ duyên hay không?"
Dương Đại cũng không có lên tiếng, Lương Tử Tiêu bất đắc dĩ nói: "Nào có nhiều cơ duyên như vậy."
"Để ta đi xem!"
Liễu Tuấn Kiệt đi đến trước mặt Dương Đại, hưng phấn nói.
Dương Đại nói: "Rất nguy hiểm."
"Không sao hết."
"Ừ."
Liễu Tuấn Kiệt lập tức chạy tới phương hướng mà vệt sáng kia biến mất.
Những âm chúng khác đều không thèm để ý, đã quen với thói quen kích động của y.
Lại nghỉ ngơi hai giờ thì vẫn còn là đêm khuya, Dương Đại khởi hành hướng về phía nơi có yêu khí hội tụ, chém yêu quét điểm.
Thoáng chớp mắt.
5 ngày trôi qua.
Tổng điểm tích lũy của Dương Đại vượt qua hai mươi vạn, đã hấp thu 1 hồn phách của Đại Yêu và 2045 hồn phách của yêu quái, còn tinh quái mà hắn giết qua đều lười tính.
Số lượng thuộc hạ có lực chiến Tâm Toàn cảnh của hắn đã vượt qua một vạn, lực chiến Linh Chiếu cảnh đạt tới tám vị!
Thực lực như vậy đã có thể mạnh hơn so với sức chiến đấu của cả một hành tỉnh, sau khi từ lần thú triều trước, hành tỉnh Hán Tây xuất hiện rất nhiều cao thủ Tâm Toàn cảnh, nhưng số lượng cũng chỉ là là hơn ba nghìn người, cũng chính là một phần ba lực lượng Dương Đại, đủ để thấy Dương Đại trước mắt kinh khủng cỡ nào.
Tám vị có lực chiến Linh Chiếu cảnh mang theo một vạn lực chiến Tâm Toàn cảnh, Dương Đại bắt đầu bành trướng, có lẽ hắn có thể bắt đầu nhằm vào Yêu Vương!
Địa Linh Giao Long bay lượn ở trên không trung, Dương Đại hỏi Cửu Mệnh Đại Vương ở bên cạnh: "Lấy thế lực trước mắt của ta, vây đánh Yêu Vương lạc đàn có phần thắng nào hay không?"
Hắn còn chưa chân chính lĩnh giáo qua sự lợi hại của Không Vô cảnh, nhưng Cửu Mệnh Đại Vương là vị quen thuộc nhất với đám yêu quái ở Man Hoang trong đám thủ hạ, có kinh nghiệm phong phú.
Cửu Mệnh Đại Vương trầm ngâm nói: "Đánh Thánh Quân cấp bậc Yêu Vương rất khó, bọn họ bước vào Yêu Vương cảnh đã trên trăm năm, nhưng nếu là Yêu Vương vừa đột phá thì vẫn là có thể. Ta hiểu rõ một yêu quái vừa trở thành Yêu Vương chưa tới mấy năm, trước kia chúng ta vẫn là đã từng phát sinh mâu thuẫn, hiện tại ta thấy gã đều phải tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục."
Nói lên việc này, trong mắt của y tràn đầy sát ý.
Được!
Lại bí mật mang theo tâm tư riêng vậy!
Dương Đại tuy rằng trong lòng trách cứ, nhưng trên mặt vẫn là lộ ra vẻ hài lòng, cười nói: "Có thể, ngươi chỉ đường đi."
Cửu Mệnh Đại Vương lập tức đi đến phía trước, giao lưu với Địa Linh Giao Long.
Nghe nói Dương Đại muốn khiêu chiến Yêu Vương, đám người Doanh Kỷ cảm khái muôn phần.
Tốc độ chủ nhân tiến bộ quá nhanh, nhanh đến mức bọn họ căn bản đuổi không kịp.
Lương Tử Tiêu nắm chặt kiếm trong tay, im lặng không nói.
Lần này Dương Đại cũng lười hút hồn, dọc đường yêu thú toàn bộ bị mấy nghìn âm chúng mai phục dưới lòng đất tru sát, không có một con yêu quái, nhưng có thể miễn cưỡng một phút đồng hồ hắn cứ như vậy một đường giết đi qua.
Hai ngày sau.
Dương Đại đi đến sau trong một sườn núi, phóng tầm mắt nhìn lại thấy thế núi hiểm trở, núi rừng rậm rạp tựa như một mảnh đại dương mênh mông phập phồng phập phồng lục sắc.
Chung quanh đây yêu thú rất ít, nhưng tràn ngập một cỗ yêu uy vô cùng áp lực.
Là Yêu Vương!
Địa Linh Giao Long rõ ràng cảm giác được sự khẩn trương, tốc độ phi hành giảm bớt.
Dương Đại hỏi: "Có thể cảm nhận được khí tức của tên kia sao?"
Cửu Mệnh Đại Vương run rẩy nói: "Có thể, ở ngay phía trước, chưa tới ba mươi dặm."
Sợ đến như vậy sao?
Dương Đại nhíu mày, có chút do dự.
Sẽ không bị lật xe đâu nhỉ?
HƯU...U...U ——
Một tiếng xé gió truyền đến, Dương Đại kinh hãi theo bản năng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cái bóng nhanh như tên bắn vụt qua bên cạnh Địa Linh Giao Long, tốc độ cực nhanh, trong lúc vội vàng hắn thoáng nhìn thấy một thân ảnh màu xanh, vừa rồi rõ ràng có thấy một người, nhưng cụ thể là nam hay là nữ thì hắn không có nhìn rõ ràng, đối phương trong chớp mắt liền tan biến tại phía trước chân trời.
Cửu Mệnh Đại Vương nuốt một ngụm nước bọt, nói: "Tốc độ vừa rồi, Yêu Vương tầm thường đều không thể so sánh được, chẳng lẽ có đại tu sĩ của nhân tộc đến đây gây phiền phức sao?"
Dương Đại vừa nghe lập tức để cho Địa Linh Giao Long dừng lại, phái Tuyệt Xà Đại Vương lẻn vào lòng đất đi đến phía trước dò xét tình huống.
Tuyệt Xà Đại Vương vừa nghe phía trước có Yêu Vương, còn có một vị tồn tại tu vi không biết, gã rất hoảng nhưng cần phải phục tùng mệnh lệnh.
Lương Tử Tiêu cảm khái nói: "Đối phương không động thủ đối với chúng ta, xem ra là tu sĩ chính đạo của nhân tộc."
Dương Đại không có phản bác, hắn cảm thấy khả năng càng lớn có thể là đối phương căn bản không nhìn trúng bọn họ.
Xem thường Linh Chiếu cảnh. . .
Chậc chậc.
Hắn không dám suy nghĩ nhiều.
Một lúc lâu sau, Tuyệt Xà Đại Vương trở về, nói: "Chủ nhân, phía trước chỉ có một vị Yêu Vương, không có đại tu sĩ nhân tộc."