Chương 162: Quyết định của Vu tộc
Tất cả Tổ Vu đều biến sắc, Nhân tộc thế mà lại còn có nội tình như thế này.
Sắc mặt của Hậu Thổ cũng ngưng trọng, hỏi: “Yêu tộc sẽ không sợ đắc tội với Nữ Oa nương nương?”
Bạch Cẩm truyền âm bất đắc dĩ nói: “Thánh Nhân vô tình, coi chúng sinh như con kiến, sau khi Nữ Oa nương nương thành Thánh, đối với Nhân tộc đã mặc kệ không hỏi, vẫn luôn là Vu tộc quan tâm.
Hơn nữa Phục Hy là huynh trưởng của Nữ Oa nương nương, chỉ cần hắn nói giúp cho Yêu tộc một câu, rất có khả năng Nữ Oa nương nương sẽ ngồi xem bọn họ làm.”
Hậu Thổ cảm kích nói: “Đa tạ ngươi, tin tức này của ngươi rất quan trọng đối chúng ta, ngươi yên tâm, chúng ta nhất định sẽ bảo vệ tốt Nhân tộc, tuyệt đối sẽ không để Yêu tộc thực hiện được.”
Bạch Cẩm ngừng truyền âm, nhìn Hậu Thổ sâu kín nói: “Nương nương, điều nên nói cho người ta đều đã nói.”
Hậu Thổ gật đầu nói: “Phần ân tình này ta nhớ kỹ, ta sắp xếp Đại Vu dẫn ngươi đi dạo Vu tộc chúng ta.”
Bạch Cẩm vội vàng vẫy tay, nói: “Đa tạ ý tốt của nương nương, hiện tại ta lén chạy ra ngoài.” Duỗi tay chỉ lên trên, truyền âm nói: “Nếu như người kia biết ta nói bí mật này cho Vu tộc, ta sẽ gặp phiền toái lớn, cho nên ta phải nhanh chạy về Kim Ngao Đảo.”
Trong lòng Hậu Thổ ấm áp, hắn thế mà mạo hiểm đắc tội với Nữ Oa trợ giúp chính mình? Trong lòng xuất hiện cảm động nói không nên lời.
Bạch Cẩm chắp tay thi lễ nói: “Nương nương và chư vị Tổ Vu đại nhân, ta cáo từ trước.”
Chúng Tổ Vu tất cả đều gật đầu, nhìn theo Bạch Cẩm rời khỏi Bàn Cổ Điện.
Bạch Cẩm đi rồi, toàn bộ đại điện nháy mắt căng thẳng.
Đế Giang nói: “Hậu Thổ, Bạch Cẩm này dương như đối xử với ngươi rất khác! Loại bí mật này thế mà cũng nói cho ngươi.”
Chúc Dung ghen tỵ nói: “Thế nhưng vẫn gọi là nương nương.”
Hậu Thổ cười nói: “Bạch Cẩm đứa nhỏ này rất chất phác, cũng rất hiểu lễ nghĩa, bởi vì ta từng giúp hắn vài lần, hắn vẫn luôn mang ơn vó ta.”
Cộng Công nhìn về phía chủ vị, nghiêm túc kêu lên: “Đại ca, hiện tại chúng ta phải nhanh chóng tụ tập Nhân tộc lại, nghiêm túc trông giữ, tuyệt đối không có thể để cho bọn họ rơi vào tay Yêu tộc, bằng không Vu tộc chúng ta sẽ nguy hiểm.”
Hậu Thổ cũng gật đầu, nói: “Đại ca, hiện tại Nhân tộc bộ lạc phần lớn đều sống dựa vào Vu tộc chúng ta, gom lại bảo vệ cũng không khó.”
Trong mắt Chúc Cửu Âm lóe ra tia sáng, đột nhiên nói: “Trong cơ thể Nhân tộc ẩn chứa Thánh huyết, các ngươi nói xem, nếu như chúng ta dùng máu huyết và linh hồn của Nhân tộc luyện chế ra Vu Khí có thể diệt sát nguyên thần của Yêu tộc hay không.”
Bên trong cả Bàn Cổ Điện tức khắc trở nên yên tĩnh, hai mắt những Tổ Vu trong nháy mắt liền cháy lên ánh sáng rực rỡ. Nếu như máu huyết của Nhân tộc có thể diệt sát nguyên thần của Yêu tộc vậy thì Vu tộc có thể toàn diệt Yêu tộc.
Bỗng nhiên Hậu Thổ đứng lên nói: “Không được! Nhân tộc và Vu tộc chúng ta là minh hữu.”
Đế Giang lắc đầu nói: “Chỉ là chủng tộc phụ thuộc mà thôi.”
“Bạch Cẩm mạo hiểm đến báo cho ta mấy tin tức này, hy vọng chúng ta bảo vệ Nhân tộc chứ không phải là tàn sát, chúng ta làm như vậy sẽ khiến trái tim hắn băng giá.”
Đế Giang không chút để ý nói: “Chỉ là một tiểu bối hèn mọn mà thôi, giống như con kiến vậy.”
Chúc Cửu Âm nhìn về phía Hậu Thổ, nghiêm túc nói: “Tiểu muội ngươi tuân theo ý chí của đại địa, đức nhiều để bao dung, thiên tính từ bi nhưng mà chuyện này liên quan đến sự tồn vong của Vu tộc chúng ta, tranh đấu của chủng tộc tuyệt đối không có thể có chút nhân từ nương tay nào.”
Huyền Minh trầm giọng nói: “Tỷ tỷ, chúng ta có thể bảo vệ Nhân tộc được bao lâu chứ?”
Hậu Thổ quát nói: “Các ngươi không sợ Nữ Oa nương nương trách phạt sao?”
Tất cả Mười một Tổ Vu đều ngưng trọng, ánh mắt lộ ra sự do dự, Nữ Oa nương nương quả thật là một tấm chắn khó mà đi qua.
Đột nhiên một giọng nói nôn nóng truyền đến từ bên ngoài: “Cầu kiến Tổ Vu đại nhân!”
“Tiến vào!”
Một Đại Vu chạy vào, ‘phịch’ một tiếng nửa quỳ ở bên trong đại điện, vội vàng nói: “Tổ Vu đại nhân, xảy ra chuyện rồi! Đột nhiên có vô số Yêu tộc từ trên trời hạ xuống tàn sát các bộ lạc Nhân tộc, các bộ lạc Vu tộc chúng ta cũng bị liên lụy.”
Chúc Cửu Âm vội vàng nói: “Đại ca, Yêu tộc đã hành động, không còn thời gian để do dự nữa.”
Bỗng nhiên Đế Tuấn đứng lên nghiêm túc nói: “Truyền lệnh của ta, tất cả Vu tộc tiến vào chiến đấu, chém giết bất cứ Yêu tộc nào lao tới, tàn sát Nhân tộc thu thập máu huyết.”
Đại vu đang quỳ trong đại điện trung sửng sốt một chút, lập tức đáp: “Vâng!” Xoay người đi ra bên ngoài.
Hậu Thổ quay đầu nhìn thoáng qua bên ngoài, sốt ruột kêu lên: “Đại huynh!”
Đế Giang tay vừa nhấc, lạnh lẽo nghiêm túc nói: “Ý ta đã quyết!” Rồi cất bước đi ra bên ngoài.
Các Tổ Vu còn lại cũng lần lượt đi ra bên ngoài.
Huyền Minh đi đến bên cạnh Hậu Thổ, vỗ bả vai Hậu Thổ, an ủi nói: “Tỷ tỷ, tấm lòng từ bi là điều mà những Tiên Nhân dối trá đó mới có, còn ý chí Vu tộc chúng ta kế thừa chính là chiến đấu xưng hùng của Bàn Cổ Phụ Thần, lấy sát chứng Đạo, tất cả trong thiên địa đều là Phụ Thần giữ lại cho chúng ta, Nhân tộc cũng vậy.” Nói xong hắn cũng đi ra ngoài.
Hậu Thổ đứng ở bên trong Bàn Cổ Điện trống rỗng, thở dài u buồn nói: “Phụ Thần à! Vì sao trong lòng ta lại bất an đến thế?”