Chương 163: Yêu tộc đồ sát Nhân tộc
Bên trong một sơn cốc tính lặng giữa bộ lạc, mặt trời đang lặn xuống, tất cả mọi người cố gắng nắm chặt thời gian để làm việc và dự trữ đồ ăn đón đêm tối dài vô tận.
Đột nhiên một cỗ hắc sắc Yêu phong cuốn đến khiến trời đất tối tăm, cát bay đá chạy, bên trong Yêu phong có một đám yêu ma hưng phấn kêu loạn đánh vào bên trong bộ lạc.
Một Nhân Tổ đời đầu tiên lao ra bảo vệ bộ lạc, rống giận kêu lên: “Yêu ma to gan, chết đi cho ta.”
Trong tay hắn ngưng tụ ra một thanh trường mâu vung lên, trường mâu rời khỏi tay, phía trên trường mâu bốc cháy lên một ngọn lửa bắn tới một đám yêu ma.
Một yêu ma mặc áo giáp liền xuất hiện chắn trước trường mâu, duỗi tay chộp lấy trường mâu vào trong tay, Hỏa Diễm trường mâu leng keng run rẩy.
Nhân Tổ đời thứ nhất sắc mặt kịch biến, yêu ma này quá mạnh, phải cầu cứu Vu thần.
Yêu ma mặc áo giáp nhếch miệng cười, há mồm phun ra một luồng hắc quang. Xoẹt! Hắc quang xuyên qua ngực Nhân Tổ, máu tươi phun ra.
Nhân tổ ngửa mặt lên trời phun một ngụm máu, hoảng sợ kêu lên: “Trốn, mau trốn đi!”
Yêu phong bao vây lấy sơn cốc, tiếng kêu rên thảm thiết vang vọng khắp sơn cốc.
Sau một lát liền khôi phục bình tĩnh, một nhóm yêu ma tắm máu đứng ở bên trong sơn cốc, tên yêu ma cầm đầu mặc áo giáp cầm một quả cầu máu trong tay, hắn liếm môi, lười biếng nói: “Chiến đấu chẳng có chút kích thích nào. Đi, đi bộ lạc khác.”
“Vâng!” Chúng yêu ma cuốn lên Yêu phong xông lên trời mà đi.
…
Một nơi bên cạnh dòng suối có nhà gỗ và nhà đá được xây dựng, nơi này cũng là một bộ lạc khác của Nhân tộc, bọn hắn sống cuộc sống sắn bắt hái lượm.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
…
Từng bóng đen từ trên trời giáng xuống rồi dừng bên ngoài bộ lạc, đất đá bắn tứ tung vào đám cường giả Vu tộc.
Nhân Tổ nảo vệ bộ lạc này vội vàng bay ra, dừng ở trước đám Vu tộc, khom lưng thi lễ nhỏ giọng nói: “Cung nghênh Xích Tư đại nhân và chư vị Vu tộc đại nhân.”
Nữ tử Vu tộc cầm đầu đi lên, bỗng nhiên duỗi tay trực tiếp đâm thủng ngực Nhân Tổ.
Nữ tử Nhân Tổ tức khắc ngẩng đầu lên ho ra máu, khó có thể tin kêu lên: “Xích Tư đại nhân, vì… vì sao?”
Gương mặt Xích Tư vô cảm, Vu lực khẽ chấn động ‘rầm’ một tiếng, toàn bộ cơ thể Nhân Tổ nổ tung.
Trong tay Xích Tư hiện lên một cái cờ đen, hắn đâm cờ đen xuống mặt đất, lá cờ đón gió bay phấp phới.
Máu tươi của Nhân Tổ chảy ào ào vào lá cờ đen, trên lá cờ hiện lên một đầu quỷ dữ tợn.
Xích Tư mở miệng quát: “Giết! Một tên cũng không để lại.”
“Vâng!” Đám đại hán Vu tộc lao tới giết Nhân tộc bộ lạc, tiếng kêu thảm thiết rống giận truyền ra từ trong bộ lạc.
“Vì sao?”
“Đại nhân, tha mạng! Bỏ qua chon con của chúng ta!”
“Thánh mẫu cứu mạng!”
…
Bên trong hư không nơi hư vô của Oa Hoàng Thiên, một tế đàn trong suốt cao chót vót. Tế đàn cao ba mươi ba tầng, mỗi một tầng đều có một phù văn đại đạo, trên đỉnh tế đàn thờ phụng ba mộc bài, trên mộc bài bên trái viết hai chữ to ‘Yêu tộc’, trên mộc bài bên phải viết hai chữ to ‘Vu tộc’, trên mộc bài chính giữa viết hai chữ to ‘Nhân tộc’, ba mộc bài vẫn luôn nước sông không phạm nước giếng nhưng đột nhiên lại xảy ra biến cố, mộc bài đại biểu cho Yêu tộc và mộc bài đại biểu cho Vu tộc có một dòng máu tràn ra liên tục thấm vào trong mộc bài của Nhân tộc.
Thân ảnh Nữ Oa nương nương cao vạn mét ngồi xếp bằng ở trên hư không, yên lặng nhìn chăm chú vào tế đàn phía dưới.
Đột nhiên Thanh Loan tiến vào từ trong hư không, chắp tay thi lễ nói: “Nương nương, Vu Yêu đã hành động.”
Nữ Oa gật đầu, gương mặt vô cảm nói: “Chờ đi!”
…
Dưới màn đêm, Vu Yêu cầm đao chém về phía Nhân tộc, tiếng kêu rên than khóc chấn động trời cao.
“Thánh mẫu nương nương cứu mạng!”
“Thánh mẫu nương nương cứu mạng!”
“Mẫu Thần vĩ đại, cầu xin người mở mắt nhìn xem đi!”
…
Rầm! Một Nhân Tổ từ không trung rơi xuống va phải đỉnh đá.
Một Lang Yêu toàn thân dính máu bay từ trên cao xuống.
Nhân Tổ giãy giụa đứng dậy, quay đầu nhìn tộc nhân bị tàn sát, phẫn nộ kêu lên: “Tên yêu ma kia, chắc chắn Thánh mẫu nương nương sẽ báo thù cho ta. Các ngươi cứ chờ xem! Các ngươi đắc ý không được bao lâu.”
Lang Yêu vặn cổ răng rắc, cười lạnh nói: “Nhân tộc các ngươi chẳng qua là một chủng tộc thấp kém do Nữ Oa nương nương chế tạo ra, vốn chính là thức ăn của Yêu tộc chúng ta.”
“Yêu ma, ngươi nói bậy!” Nhân Tổ bỗng lao ra đánh về phía Lang Yêu.
Lang Yêu xoay người, trảo ảnh xẹt qua. Xoẹt! Nhân Tổ bay ra ngoài, trên ngực xuất hiện một miệng vết thương máu chảy đầm đìa, hắn nằm trên mặt đất không ngừng ho ra máu.
Lang Yêu liếm móng vuốt, cười lạnh nói: “Ngươi cho rằng chuyện tàn sát Nhân tộc các ngươi, Nữ Oa nương nương sẽ không biết sao? Đây vốn chính là quyết định của Nữ Oa nương nương, chỉ là thu hoạch thức ăn mà thôi.”
Nhân Tổ ngẩng đầu bi thương kêu lên: “Thức ăn? Tộc chúng ta không phải là thức ăn!” Hắn phẫn nộ kêu lên: “Cho dù là Thánh mẫu cũng không thể xem chúng ta là thức ăn, Sơn Thủy bộ lạc ta từ đây không tôn Nữ Oa làm Thánh mẫu nữa.”
“Thật to gan!” Lang Yêu gầm lên một tiếng, cơ thể phóng vụt qua.
Rầm! Đầu Nhân Tổ bị đập nát trong nháy mắt.