Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 378: Tra khảo Tử Vân Lôi

Chương 378: Tra khảo Tử Vân Lôi
"Haiz!" Dao Trì thở dài: "Hạo Thiên và Dao Cơ đã sống với nhau hàng chục triệu kỷ nguyên, tình cảm vượt xa người thường. Bây giờ Dao Cơ rơi vào tình cảnh này, tâm trạng hắn chẳng dễ chịu gì."
Bạch Cẩm nghi ngờ: "Hiện tại ta đang thấy khó hiểu, không biết tên Tư Pháp Thiên Thần lấy đâu ra lá gan giả truyền mệnh lệnh của Hạo Thiên sư thúc, còn dám đuổi cùng giết tận Trưởng công chúa."
Dao Trì lắc đầu: "Ta cũng không biết, nếu sư điệt tò mò thì có thể đi xem."
"Được!" Bạch Cẩm cũng đứng dậy đi ra ngoài.
Hạo Thiên đi vào quảng trường trong Dao Trì rồi ngồi xuống một chiếc ghế. Sau đó Thường Nga dẫn Tử Vân Lôi dính đầy bụi đất đi tới, trên người hắn còn có vết thương, trông nhếch nhác thấy rõ.
Thường Nga phúc thân thi lễ, cung kính nói: "Tham kiến bệ hạ! Ta đã đưa Tư Pháp Thiên Thần tới."
Hạo Thiên gật đầu, nhìn chằm chằm vào Tử Vân Lôi, đồng thời lên tiếng: "Làm phiền tiên tử, ngươi đi trước đi!"
"Vâng!" Thường Nga đứng dậy rời khỏi đó, nhẹ nhàng bay về phía xa.
Tử Vân Lôi cố tỏ ra bình tĩnh, chắp tay thi lễ nói: "Tham kiến bệ hạ!"
Hạo Thiên Thượng Đế trầm giọng hỏi: "Ai cho phép ngươi ra tay với Dao Cơ?"
Tử Vân Lôi đứng thẳng lưng, hùng hồn nói: "Không có ai! Bệ hạ đã bổ nhiệm ta làm Tư Pháp Thiên Thần, đương nhiên ta phải tận tâm với cương vị, chấp hành trật tự của Thiên điều, bảo vệ uy nghiêm của Thiên Đình. Đây là trách nhiệm của ta." Vẻ mặt hắn không hề sợ hãi.
Hạo Thiên lạnh lùng cất lời: "Chỉ dựa vào ngươi mà có thể phá vỡ tấm chắn bảo vệ?"
Tử Vân Lôi tức giận hét lên: "Bệ hạ, từ xưa tới nay kẻ đắc đạo nhận được nhiều sự giúp đỡ, kẻ thất đạo ít được hỗ trợ, ngài đừng tự mắc sai lầm."
Ánh mắt Hạo Thiên chợt đóng băng, khí tức đáng sợ khó lòng khống chế bỗng trào ra. Ầm! Cả Thiên Đình đều khẽ rung chuyển, tường thụy tiêu tán, sát khí đáng sợ bao phủ bầu trời thiên đình trong nháy mắt, trăm nghìn thần tiên thần chợt biến sắc, rụt đầu rụt cổ, ánh mắt lộ rõ vẻ sợ hãi.
Tử Vân Lôi quỳ bịch xuống đất, toàn thân đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, cả thể xác lẫn tinh thần đều sợ hãi cực độ, run lẩy bẩy.
"Nói đi, là kẻ nào?" Giọng nói uy nghiêm như thiên âm khiến tâm thần Tử Vân Lôi chấn động.
Da mặt Tử Vân Lôi giần giật, hắn cắn răng nói: "Nếu bệ hạ mặc kệ Thiên quy thì bây giờ ta sẽ từ chức Tư Pháp Thiên Thần, rời khỏi Thiên Đình."
Giọng điệu Hạo Thiên Thượng Đế trở nên lạnh lẽo: "Ngươi không chịu nói thì chết đi!"
Tử Vân Lôi bỗng ngẩng phắt đầu, sợ hãi gào to: "Ta nói, ngươi không thể giết ta, ngươi không thể đắc tội với người sai ta ra tay."
Trong mắt Hạo Thiên bùng lên ánh lửa, trên người Tử Vân Lôi lập tức bốc lên Hủy Diệt Thần Viêm đốt cháy thể xác lẫn nguyên thần.
"Á!" Tử Vân Lôi phát ra tiếng kêu gào thảm thiết đầy đau đớn, không ngừng lăn lộn trên mặt đất, thoáng cái tiếng kêu la đau đớn đã im bặt.
Tử Vân Lôi nằm sõng soài trên mặt đất, Hủy Diệt Thần Viêm trên người dần tắt, cơ thể chợt vỡ tan hóa thành một đống tro bụi vung vãi trên mặt đất.
Hạo Thiên ngồi trên ghế, há hốc miệng thở hổn hển. Hắn im lặng một lúc lâu mới cất lời: "Truyền Thiên Bồng Nguyên Soái tới gặp ta."
Chốc lát sau đại hán oai phong mặc thần giáp, khoác áo choàng đỏ đi tới. Bộp! Hắn chắp hai tay thi lễ, trầm giọng nói: "Thiên Bồng bái kiến bệ hạ!"
Ngọc Đế hờ hững cất lời: "Tư Pháp Thiên Thần Tử Vân Lôi không tu tâm tính, bước vào tà đạo, cuối cùng tẩu hỏa nhập ma, lửa mạnh thiêu thân mà chết. Ngươi thông báo việc này cho chư thần trên Thiên Đình để bọn hắn lấy đó làm gương.
Thiên Bồng Nguyên Soái ôm quyền đáp: "Vâng!"
"Trưởng công chúa Dao Cơ tự ý hạ phàm, kết đôi với người phàm sinh ra hai nam một nữ, vi phạm Thiên điều. Đây là tội lớn tày trời, ta đã trấn áp nàng dưới Đào Sơn nhưng vẫn còn hai nam một nữ lưu vong bên ngoài. Trẫm lệnh cho ngươi bắt bọn hắn về quy án, xử lý theo đúng Thiên quy!"
Nét mặt Thiên Bồng Nguyên Soái chợt cứng đờ, sao nhiệm vụ tốn công không lợi này lại rơi xuống đầu hắn chứ?
"Thiên Bồng, ngươi nghe thấy chưa?"
Thiên Bồng Nguyên Soái vội vàng cúi đầu hô: "Thần tuân chỉ!"
Giọng điệu Hạo Thiên Thượng Đế thoáng chậm lại: "Thiên Bồng, ngươi phải dốc 'lòng' làm chuyện này, nhất định phải bắt ba người về quy án và xử lý theo đúng Thiên quy, đừng vô dụng như Tử Vân Lôi."
Thiên Bồng Nguyên Soái gật đầu: "Thần biết phải làm thế nào."
Hạo Thiên Thượng Đế xua tay, uể oải nói: "Ngươi đi đi!"
"Thần cáo từ!" Thiên Bồng Nguyên Soái chắp tay thi lễ rồi xoay người đi ra ngoài, khôi giáp oai phong, áo choàng bay phần phật, oai hùng phi phàm.
Hạo Thiên cất tiếng gọi: "Thái Bạch!"
Thái Bạch Kim Tinh đi từ bên ngoài vào, vắt phất trần lên cánh tay rồi khom người thi lễ, đồng thời nhẹ giọng nói: "Bệ hạ!"
"Sắp xếp thần tướng canh gác Đào Sơn, không được để cho bất kỳ nhân tiên yêu thần nào tới gần."
Thái Bạch Kim Tinh cúi đầu đáp: "Vâng!"
Hạo Thiên thở dài: "Ngươi sắp xếp một nhóm thần nữ xuống đó theo sát Dao Cơ, không được để xảy ra bất kỳ sơ sót nào, nhân tiện hầu hạ sinh hoạt thường ngày của nàng.
"Lão thần hiểu rồi."
"Ngươi đi sắp xếp đi!"
"Tuân chỉ!" Thái Bạch Kim Tinh đứng dậy đi ra ngoài.
Hạo Thiên im lặng chốc lát, đột nhiên vỗ lên chiếc bàn đá bên cạnh. Bàn đá ầm ầm vỡ nát. Sắc mặt hắn tái mét, càng nghĩ càng bực bội, lửa giận đè nén trong lòng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất