Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 565: Tặng lễ vật

Chương 565: Tặng lễ vật
Nữ Oa nương nương bật cười: "Ta thích dáng vẻ thành thật không giấu giếm này của ngươi."
Bạch Cẩm ngượng ngùng: "Sư phụ và sư bá của ta cũng nói vậy, bọn hắn đều nói đệ tử không giỏi tính kế, quá ư thuần phác. Thật ra đệ tử biết bọn hắn muốn nói đệ tử hơi ngu ngốc."
Nữ Oa nương nương mỉm cười bảo: "Chất phác một chút cũng chẳng có gì không tốt, đừng học theo đám đại năng hồng hoang giỏi bày mưu tính kế, trong bụng toàn nước bẩn khiến người ta không thân cận nổi."
Bạch Cẩm lắc đầu như trống bỏi: "Không học, ta không học theo đâu. Đệ tử không học được thói tính kế."
Hắn nhìn rượu và thức ăn trên bàn, tròng mắt đảo quanh, tò mò hỏi: "Nương nương, sao người lại uống rượu một mình ở đây? Lẽ nào ngài có chuyện gì ưu phiền? Ngài có thể nói với đệ tử, cho dù lên núi đao xuống biển lửa hay vào sinh ra tử, đệ tử cũng nhất định sẽ giải quyết giúp người."
Sắc mặt Nữ Oa nương nương tối sầm, nàng lập tức không vui: "Phong Thần Chiến đã phá hủy hồng hoang nhưng đó là sai lầm của Tam Thanh và Tây Phương Nhị Thánh, liên quan gì đến Nữ Oa ta? Vậy mà đạo tổ cấm tất cả Thánh Nhân tiến vào hồng hoang, sao lại bất công thế? Ngươi nói xem có phải hắn già nên hồ đồ rồi không? Hay là sau khi hợp đạo, nguyên thần phân tách rồi?"
Trái tim Bạch Cẩm khẽ run lên, hận không thể tát mình mấy bạt tai. Mình không nên hỏi thêm câu này! Hắn cúi đầu cười gượng, lặng thinh không nói gì.
Nữ Oa nương nương nhíu mày: "Bạch Cẩm, ngươi nói xem ta nói có đúng không?"
Bạch Cẩm cúi gằm, thành thật thưa: "Đệ tử không dám nói."
"Có gì mà không dám? Chẳng phải ngươi nói sẽ lên núi đao xuống biển lửa, vào sinh ra tử vì ta hay sao?"
"Nương nương, đệ tử dám vào sinh ra tử nhưng không dám xỉa xói đạo tổ."
Nữ Oa nương nương lườm hắn, giọng điệu khinh thường: "Xem chút tiền đồ của ngươi này, nhát gan như thế thì làm được chuyện lớn gì?"
Nếu xỉa xói đạo tổ được coi là nhát gan thì cả hồng hoang chẳng có mấy người to gan, có lẽ đến cả sư phụ và sư bá của ta cũng không dám.
Bạch Cẩm tươi cười hùa theo: "Đệ tử chưa từng muốn làm chuyện lớn gì cả, tâm nguyện lớn nhất của đệ tử là hầu hạ bên cạnh nương nương vô số lượng kiếp, không buồn không lo, vui vẻ tự tại."
Nữ Oa nương nương quở trách: "Chẳng có chí tiến thủ gì cả!"
Bạch Cẩm nói lảng sang chuyện khác; "Nương nương, khi lượng kiếp bắt đầu, người từng lệnh cho đệ tử chú ý tới Tam Yêu trông coi Hiên Viên Phần. Theo đệ tử quan sát thấy, trong thời kỳ Triều Ca Tam Yêu trông coi Hiên Viên Phần đã quyến rũ Trụ Vương khiến hắn bỏ bê triều chính, dẫn đến Phí Trọng và Vưu Hồn lộng quyền, Ân Thương diệt vong. Song các nàng không làm việc ác nào khác, bây giờ cũng coi như thành công rút lui, luận công ban thưởng."
Nữ Oa nương nương khẽ gật đầu, thờ ơ cất lời: "Ngươi tự phong thưởng là được."
"Nương nương, người tách ra một đạo hóa thân tọa trấn Thiên Đình chấp chưởng nhân duyên trong thiên hạ, có thể nói là vất vả công cao, là tấm gương Thánh Nhân chốn hồng hoang. Nương nương, bản thể của nguoefi ngự trên cao bên ngoài hồng hoang, có Thanh Loan và Thải Phượng chăm sóc, tuy nhiên bên cạnh phân thân lại không có ai hầu hạ, đệ tử rất lo lắng.
Vì vậy đệ tử phong Tam Yêu trông coi Hiên Viên Phần làm hồng nương, trở thành phụ thần của Nguyệt Lão nương nương, hầu hạ Nguyệt Lão nương nương."
Nữ Oa nương nương khẽ gật đầu, mỉm cười nói: "Ngươi sắp xếp rất tốt! Ngươi vẫn nghĩ đến chuyện ta còn có một hóa thân, thật đáng quý!"
"Bởi vì nương nương mới là người quan trọng nhất trong lòng đệ tử."
Ta mới là người quan trọng nhất? Nữ Oa nương nương nở nụ cười rồi bất chợt lên tiếng: "Ta bảo ngươi chép kinh thư, ngươi đã chép xong chưa?"
"Khụ khụ!" Bạch Cẩm húng hắng ho mấy tiếng liên tiếp, lòng thầm chột dạ. Chép kinh thư á, chép kinh thư gì cơ? Ta chưa chép! Nhưng ngoài mặt hắn vẫn tỏ ra bình tĩnh không hề sợ hãi, mỉm cười đáp lời: "Nương nương, người có thể đội vương miệng lên được không?"
Nữ Oa nương nương hỏi với vẻ khó hiểu: "Đội vương miện làm chi?"
"Chẳng phải người muốn kiểm tra kinh thư mà đệ tử chép hay sao? Đội vương miện mới dễ kiểm tra!"
Nữ Oa nương nương hậm hực hỏi: "Kiểm tra kinh thư thì liên quan gì đến vương miện?"
Bạch Cẩm cố tỏ ra thần bí: "Đệ tử cảm thấy kinh thư và vương miện rất xứng đôi. Nương nương, người hãy tin đệ tử một lần, đệ tử tuyệt đối không dám lừa dối nương nương."
Nữ Oa nương nương nhìn hắn, tiếp đó vươn tay lấy vương miện ra đội lên đầu, tức thì một nữ vương vừa cao ngạo vừa lạnh lùng lại vừa xinh đẹp xuất hiện.
Bạch Cẩm lùi về sau mấy bước, ngửa hai tay và khom người hành lễ. Một cây quyền trượng trắng lấp lánh xuất hiện trên đôi tay lật ngửa của Bạch Cẩm, dây leo đẹp đẽ quấn quanh quyền trượng màu trắng, trên đỉnh gắn một viên bảo thạch trông như mặt trời.
Bạch Cẩm cung kính nói: "Nương nương, đây là Vương Giả Quyền Trượng mà đệ tử dày công chuẩn bị cho người. Người xem này, dây leo trên quyền trượng tượng trưng cho thân phận Tạo Hóa Chi Chủ của người, viên Đại Nhật Bảo Thạch trên đỉnh tượng trưng cho uy nghiêm chói lóa như mặt trời của người. Đây là biểu tượng cho thân phận vương giả của người, mời nương nương nhận quyền trượng."
Quyền trượng này hoàn toàn được chế tạo theo phong cách 2D ở đời trước. Không nói tới những thứ khác, chỉ riêng khía cạnh tạo hình thôi cũng đủ hoa lệ và đáng yêu rồi, hoàn toàn khác phong cách thực dụng chủ yếu của hồng hoang. Đây là phong cách tuyệt nhất có thể chọt trúng nội tâm của nữ hài tử, mà nương nương cũng là nữ hài tử không phải sao?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất